Chương 21: Phan Phượng Tướng Quân! 1

Mỏ sắt gần Huyền Long Quan, tên là mỏ sắt Đông Lâm, nằm ở một bên rừng rậm thật lớn, chiếm diện tích rộng lớn, bên trong có rất nhiều một loại thiết thạch tốt nhất tên là Nguyên Thiết.

Nghe nói mặc kệ là binh khí gì, chỉ cần trộn lẫn một khối Nguyên Thiết đi vào, chất lượng binh khí đều có thể tăng lên thật lớn, khiến cho binh khí trở nên càng thêm sắc bén cùng cứng cỏi.

Tầm quan trọng của mỏ sắt này không cần nói cũng biết.

Tại thời điểm đám người Giang Thạch chạy tới, bên trong toàn bộ quặng sắt sớm đã có hơn mười người phòng thủ, không một ngoại lệ, đều là mặc giáp trụ màu đỏ thẫm, thân hình cao lớn, thân thể nguy nga.

Dẫn đầu chính là một tên đại hán thân thể gầy yếu, để lại một đôi râu chuột, khi thấy Xích Hỏa đạo nhân dẫn theo một đám đệ tử Chân Võ Quan chạy tới, nhất thời sắc mặt mừng rỡ, vội vàng nhanh chóng chạy tới.

"Các ngươi cuối cùng cũng tới, những ngày này, bản tướng thật đúng là lo lắng đề phòng đến hoảng, luôn lo lắng sẽ bị quân địch tập kích bất ngờ, chút nhân thủ này của ta, nếu là một khi gặp phải quân địch, chỉ sợ trong khoảnh khắc liền phải toàn diệt."

Xích Hỏa đạo nhân lập tức lộ ra vẻ hồ nghi, nói: "Mỏ sắt nơi trọng yếu như thế, vì sao tổng binh không phái thêm người tới?"

"Ngươi có điều không biết, bây giờ các nơi đã là hỗn loạn một mảnh, Hồng Cân quân giống như là con kiến, chỗ nào cũng nhúng tay vào, phân tán rất nhiều binh lực của chúng ta, ngoài ra còn có lưu phỉ các nơi nhảy ra, nhân thủ của chúng ta đã xa xa không đủ dùng, bằng không cũng sẽ không điều động người của những môn phái như các ngươi."

Đại hán gầy yếu kia mở miệng nói, "Đúng rồi, tại hạ Hùng Khai Sơn, không biết vị đạo trưởng này xưng hô như thế nào?"

-Hùng Khai Sơn?

Không ít đệ tử Chân Võ Quan phía sau lộ ra vẻ kinh ngạc.

Dáng dấp tên này gầy như que củi, thân hình khô quắt, đặt tên cư nhiên lại khí phách như vậy?

-Bần đạo Xích Hỏa!

Xích Hỏa đạo nhân hành lễ nói.

-Ngươi là Xích Hỏa đạo nhân của Chân Võ Quan?

Hùng Khai Sơn ánh mắt lóe lên, lộ ra vẻ vui sướиɠ, nói:

-Tốt, tốt, có ngươi ở đây, bản tướng càng thêm yên tâm.

Hắn xoay người lại, vẫy tay một cái, mở miệng quát: "Các tiểu nhân, chuẩn bị tiệc rượu, hôm nay chiêu đãi các vị cao thủ của Chân Võ Quan!"

"Hùng tướng quân, chuyện mỏ sắt liên quan trọng đại, không thể uống rượu..."



Xích Hỏa đạo nhân sắc mặt khẽ biến.

-Yên tâm, chúng ta chỉ lấy nước thay rượu thôi.

Hùng Khai Sơn cười nói.

-Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.

Xích Hỏa đạo nhân thần sắc hơi hòa hoãn.

Kế tiếp Hùng Khai Sơn trực tiếp nhiệt tình chiêu đãi một đám đệ tử Chân Võ Quan.

Đám người Lưu Tứ, Lý Tam bên cạnh cũng nhất thời thả lỏng xuống.

-Lão đại, xem ra đám người Xích Diễm quân rất dễ ở chung.

Lưu Tứ cười nói.

Giang Thạch nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Coi như không tệ.’’

Không thể nói là dễ ở chung, chỉ có thể nói là mọi người đều có nhu cầu riêng.

Hùng Khai Sơn muốn dựa vào lực lượng của bọn họ đối kháng quân địch bất cứ lúc nào cũng có thể gϊếŧ tới, cho nên mới khách khí với bọn họ như vậy.

Nếu là biết đại bộ phận nhóm người bọn họ đều là đệ tử ngoại môn không có luyện ra kình lực, không biết vị tướng quân này sẽ bày ra bộ biểu tình gì?

Màn đêm buông xuống.

Tiệc rượu kết thúc.

Trong một căn phòng nhỏ hoàn toàn bằng gỗ.

Hùng Khai Sơn sắc mặt biến ảo, nghiêm túc lắng nghe tin tức tâm phúc bên cạnh vừa mới nghe được.

"Nói như vậy, đám đệ tử này của Chân Võ Quan đại bộ phận đều là người không có luyện ra kình lực?"



Hùng Khai Sơn hỏi.

-Đúng vậy tướng quân, người luyện ra kình lực chỉ có không đến hai mươi số.

Một vị tướng lĩnh trẻ tuổi cắn răng mở miệng.

Những người khác cũng đều là sắc mặt âm trầm, nắm đấm gắt gao nắm chặt.

Hùng Khai Sơn thở dài một tiếng, nói: "Xem ra Chân Võ Quan cũng không phải kẻ ngốc.’’

-Phải làm sao bây giờ? Có cần báo cáo tổng binh không?

Vị tướng lĩnh trẻ tuổi kia cắn răng nói.

‘’Nói Chân Võ Quan bọn họ ứng phó tiêu cực nhưng chứng cớ đâu này, Chân Võ Quan một mực chắc chắn đây chính là đệ tử nội môn của bọn họ, chúng ta lại có biện pháp gì?"

Hùng Khai Sơn nói: "Thôi, cho dù không luyện ra kình lực, tốt xấu gì cũng có mấy trăm người, nếu thật sự xảy ra chuyện, cũng có thể ngăn cản một chút, ít nhất thực lực của Xích Hỏa lão đạo không yếu, sớm đã Nhập Kình quan thứ mười."

Hắn hơi trầm ngâm, nói: "Mấy ngày nay không nên lộ ra vẻ bất mãn với bọn họ, nên chiêu đãi thế nào thì chiêu đãi thế đó, nhiệt tình một chút.’’

Mấy tướng lĩnh trẻ tuổi bên cạnh nhất thời đành phải bất đắc dĩ gật đầu.

···

Thời gian trôi qua.

Những ngày kế tiếp vẫn bình an vô sự.

Đảo mắt đã mười ngày trôi qua.

Trong thời gian mười ngày khí lực của Giang Thạch lại tăng thêm 1000 cân, đạt tới trình độ 5100 cân, nhẹ nhàng vừa động đã có lực bài sơn đảo hải.

Bây giờ ngay cả chính hắn cũng không biết mình đã tương đương với Nhập Kình quan thứ mấy.

Điều duy nhất để cho hắn buồn bực chính là hình thể của hắn vẫn như cũ không thay đổi.

Vẫn gầy như que củi, thân hình nhỏ gầy.