- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Hệ Thống
- Mỗi Ngày Đồng Đội Heo Lại Lật Xe Trong Trò Chơi Kinh Dị
- Chương 2
Mỗi Ngày Đồng Đội Heo Lại Lật Xe Trong Trò Chơi Kinh Dị
Chương 2
Chương 2: Trường học nội trú (2)
Nếu là tình huống bình thường, Bạch Vấn Hạ khẳng định sẽ chào hỏi mọi người bằng một nụ cười bình thường rồi trao đổi trao đổi tình cảm… Nhưng làm sao có thể trở nên bình thường như vậy nếu phải phù hợp với thân phận đồng đội heo!
Đừng nói những người xung quanh, ngay cả những khán giả theo dõi trực tiếp cũng không khỏi tiếc hận.
"Bộ dạng tốt như vậy thế mà lại là bình hoa?"
"Trước khi tiến vào phó bản đã có người hướng dẫn cho người mới, vẫn còn có người không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhìn cậu ta không giống giả bộ… Chẳng lẽ thật sự chỉ số IQ thấp?"
"Này cũng quá lãng phí nhan sắc! Tôi nhìn người này tuyệt đối sẽ không sống sót qua phó bản đầu tiên!"
…
Bên kia Trịnh Hoàn vẫn là phản ứng rất nhanh, tuy rằng chưa thấy qua đồng đội heo nào như vậy nhưng có người như vậy cũng không quá xa lạ, cùng không nói đến người mới như vậy có khi còn dễ lừa hơn. Đương nhiên nếu không hỏi về ngoại hình của Vấn Hạ, anh ta cũng lười để ý đến người mới đến này, trực tiếp để cho người ta tự sinh tự diệt.
"Không cần khẩn trương, chúng tôi không có ác ý với cậu." Trịnh Hoàn trong lòng khinh thường nhưng trên mặt vẫn là vẻ mặt an ủi giải thích, cam đoan không bao giờ có ý hại cậu, Bạch Vấn Hạ lúc này mới bình tĩnh lại, tỏ vẻ tin tưởng lời nói của bọn họ.
Trịnh Hoàn rất có khí chất, đề nghị Bạch Vấn Hạ đi theo anh ta, nếu có chuyện gì thì có thể hỏi anh ta ngay lập tức.
Về phần những người khác, Bạch Vấn Hạ coi như đã chết trong mắt họ. Dù sao có trong trường hợp ở trung tâm bách hóa, ngoại hình vẫn có thể được điều chỉnh bởi những điểm lớn, miễn là các boss hậu kỳ đều có tư sắc dễ nhìn. Nhưng nếu chỉ số thông minh muốn điều chỉnh… Tuy khó nhưng không phải không thể, nhưng ước chừng cậu sẽ chết trong phó bản trước khi nhận được nhiều điểm như vậy.
Trịnh Hoàn lấy điện thoại ra hiệu cho mọi người: "Bây giờ chỗ này vẫn còn tín hiệu, tôi đã kiểm tra qua, có quá nhiều câu chuyện kỳ lạ về ngôi trường này, hơn nữa trước kia nó được xây trên một nghĩa trang, nghe nói rằng trước khi nó trở thành nghĩa trang đã từng là một địa điểm ma ám nổi tiếng… Rất khó để phân tích ra tin đồn nào có liên quan cụ thể đến phó bản, và chỉ có thể chọn ra vài chi tiết tin đồn dựa trên những manh mối tiếp theo."
"Nếu đó là tất cả thì sao?" Bạch Vấn Hạ dò hỏi, cậu thật sự rất tò mò bối cảnh của nơi này giống như BUFF! Nếu thật sự chỉ có một boss, cảm giác như thiếu thứ gì đó.
Nụ cười của Trịnh Hoàn rõ ràng mang lại cảm giác ưu việt: "Điều này là không thể, hiện tại chúng ta chỉ mới tiến vào phó bản cấp độ tân binh, thường chỉ có một con boss, và phương pháp giải đố cùng sống sót cũng rất đơn giản, nếu không độ khó quá cao sẽ không ai có thể vượt qua cấp độ."
Mọi người gật đầu lia lịa, thầm nói vị tiền bối này thật đáng tin cậy. Bọn họ cũng đã từng xem qua những chuyện quái đảm đó, nên hiện tại cảm thấy ở đâu cũng có quỷ! Nếu tất cả những chuyện quái đản trong ngôi trường này là sự thật, nếu bao nhiêu con quỷ như vậy xuất hiện trong WC và ký túc xá, liệu người mới có thể sống sót quá một người không?
"Thời gian không còn sớm, mời các vị nhanh chóng vào trường học."
Có lẽ là bọn họ ở ngoài cửa quá lâu, hệ thống đột nhiên vang lên âm thanh nhắc nhở, mọi người vội vàng tiến vào trong trường học.
Trong phòng bảo vệ chỉ có một ông già đang cúi đầu đọc báo, ông ta sau khi xác nhận thân phận của bọn họ thì cho bọn họ vào trường học. Chỉ là khi mọi người rời đi rồi, phía sau mơ hồ có nghe thấy giọng nói buồn bã của ông lão: "…Như thế nào nghĩ không ra…" - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app T.Y.T -
Lúc này trời còn rất tối, trên núi vẫn tiếp tục đầy sương mù, sau khi vào cửa tầm nhìn cũng rất thấp chỉ có thể nhìn rõ tình hình chung của trường học.
Ngôi trường này đã cũ và có rất nhiều không gian. Tòa nhà dạy học bốn tầng ở giữa và ký túc xá năm tầng bên cạnh dường như mới xây, tòa nhà dạy học vẫn còn sáng đèn hình như có học sinh trong lớp. Trông cũng không quá đáng sợ.
Cách sân thể dục, trong sương mù như có một bóng đen mờ mịt, không biết là tòa nhà gì khiến cho người ta cảm thấy bất an.
Bạch Vấn Hạ cũng quan sát rất kỹ.
Sau cùng, mặc dù cậu không lo lắng về việc làm thế nào sống sót, nhưng nếu muốn chết thì phải biết bắt đầu từ đâu! Lúc này, cậu đột nhiên cảm thấy toàn thân lạnh ngắt, lại nghe thấy bên cạnh vang lên giọng nói hoảng hốt: "Mọi người nhìn phía trên!"
Mọi người vừa ngẩng đầu đều trợn to hai mắt, chỉ nhìn thấy một người giống như học sinh hình như đang bị người đuổi theo, cuối cùng không có đường lui cắn răng nhảy từ trên cao xuống---
Cùng một tiếng nổ lớn, cơ thể của đối phương ngã xuống đất một cách vặn vẹo, một tư thế không người bình thường nào có thể sống sót, nhưng xung quanh lại không có một chút máu nào.
Người này còn đưa tay đã bị đánh gãy về phía đám người, sắc mặt tái nhợt đến xanh mét, đôi mắt đen như mực tràn đầy oán hận: "Cứu… Cứu cứu tôi…"
Tất cả mọi người đều lùi một bước, sắc mặt tái nhợt, bọn họ làm sao có thể cứu người trong hoàn cảnh như vậy được, vô luận như thế nào đều không còn sống!
Trịnh Hoàn vội vàng nói: "Mọi người ngàn vạn lần không được qua đó, tùy tiện tiếp xúc lệ quỷ tuyệt đối xảy ra chuyện!"
Nhưng còn chưa kịp nói hết lời, Bạch Vấn Hạ đã trực tiếp chạy ra ngoài, rất nhanh đi tới bên cạnh người nọ, nắm tay anh ta, quan tâm hỏi: "Bạn học, cậu không sao chứ?"
Bạch Vấn Hạ vốn nghĩ rằng nếu có chuyện gì thật xảy ra cậu có thể gọi xe cấp cứu hoặc gì đó, còn nếu là quỷ… Kia không phải rất tốt sao?!
Cái nắm trong lòng bàn tay của cậu trông không giống bàn tay người chút nào, không chỉ cực kỳ cứng mà còn có chút lạnh.
Điều này làm cho Bạch Vấn Hạ càng kích động! Sau hơn hai mươi năm phi tù (xui xẻo) của cậu, chẳng lẽ sẽ được đổi vận? Với thao tác đồng đội heo như vậy mà gặp lệ quỷ rồi chết dữ dội thì chắc chắn sẽ nhận được hết phần thưởng điểm của hệ thống.
Bản thân con quỷ kia chắc cũng không ngờ một người như vậy lại đột ngột xuất hiện, sao lại không theo kịch bản a. Nó ngẩn người một lúc sau khi cảm nhận được sức nóng từ bàn tay của Bạch Vấn Hạ, nhưng sau đó nó nhớ ra thân phận cùng nhiệm vụ của bản thân nó, sự dữ tợn trên khuôn mặt trắng xanh, cơ thể vặn vẹo lộ ra hàm răng móng vuốt, như chuẩn bị trực tiếp gϊếŧ Bạch Vấn Hạ mà không hỏi.
Bạch Vấn Hạ nhất quyết không buông tay, ánh mắt nhìn đối phương càng thêm ấm áp. Cậu cảm thấy rằng bây giờ là thời điểm tốt nhất để ăn bento của mình, cậu thậm chí còn nở một nụ cười thản nhiên trên môi.
Lệ quỷ: Tại sao? Nó lại có thể nhìn thấy sự khích lệ trong ánh mắt của người kia! Đây chẳng lẽ là đang cổ vũ nó động thủ nhanh lên sao?
Ngay cả những khán giả theo dõi buổi phát sóng trực tiếp dưới góc nhìn của Bạch Vấn Hạ cũng sợ ngây người! Tất nhiên nếu họ chuyển sang góc nhìn của con quỷ và nhìn biểu tình của Bạch Vấn Hạ có thể còn cảm thấy sốc hơn.
"Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cận cảnh đặc tả quỷ như vậy, luôn cảm thấy được buôn bán lời!"
"Nhưng đây không phải đang tìm đường chết sao! Đây chính là lệ quỷ a! Cho dù là đại lão cũng không dám đến gần nếu như không có phương tiện bảo vệ mình."
"Nếu chủ post lần này không chết về sau tôi sẽ chú ý đến cậu ấy."
Nhưng vào lúc này, tiếng bước chân vội vã vang lên, lệ quỷ trước mặt Bạch Vấn Hạ trực tiếp biến mất sau khi nghe thấy âm thanh.
Những người khác phía sau ngây ngốc nhìn Bạch Vấn Hạ vận hành trơn tru, toát mồ hôi lạnh! Nhưng đồng thời họ cũng cảm thấy rằng… con quỷ này có vẻ không hung ác như vậy.
Trịnh Hoàn cũng sợ ngây người, anh ta cũng không ngờ Bạch Vấn Hạ có thể tìm chết đến mức này! Nhưng ít nhiều vận khí của người này cũng không tồi, NPC kịp thời xuất hiện nếu không chắc cậu khẳng định đã chết ngay rồi.
Nhưng nhìn thấy Bạch Vấn Hạ đang sững sờ còn run rẩy tại chỗ, giống như sợ hãi đến mức suýt khóc. Mọi người đều cảm thấy cậu khá đáng thương, bị quỷ dọa đến thành như vậy có lẽ thật sự không phải cố ý làm đồng đội heo…
Hai tay Bạch Vấn Hạ run lên, cậu không thể tin được lệ quỷ mà cậu đang cầm tay vừa rồ lại cứ thế biến mất như vậy, lại còn là một con lệ quỷ lớn như vậy? Gì cũng chưa làm cứ thế mất rồi?
Cậu thực sự xui đến nông nỗi này rồi sao!
"Không cần lo lắng, hiện tại không sao rồi. Hành vi của cậu mặc dù có chút… Mặc kệ điều đó, nói tóm lại, cậu đã tiếp xúc gần gũi với lệ quỷ và mang lại cho chúng tôi nhiều thông tin hơn, điều này vẫn rất có giá trị." Trịnh Hoàn trước an ủi cậu, nhưng anh ta cũng mơ hồ nhận thấy người mới này căn bản không thể để mình khống chế, có lẽ ý tưởng lúc trước của anh ta sai rồi.
Lúc này, một nữ giáo viên vội vàng đi tới, cau mày khi nhìn thấy mọi người: "Các em là học sinh mới chuyển trường, sao muộn như vậy mới đến!"
Trịnh Hoàn mỉm cười giải thích với cô ấy: "Xin lỗi, trên đường đi chúng em mất một chút thời gian…"
Nữ giáo viên lúc này mới gật đầu: "Dù sao cũng đi với cô trước. Ký túc xá đã an bài xong, các em xong buổi tối tự học rồi qua đây là được."
Mọi người vội vàng đuổi kịp đối phương. Bạch Vấn Hạ cũng vui lên, dù sao cũng mới là lần đầu thất bại thôi, về sau còn nhiều cơ hội cho cậu tìm đường chết. Lần này chỉ còn một bước nữa là thành công rồi!
"Thưa cô, em muốn hỏi chút gần đây trường có phát sinh sự kiện gì không ạ?" Có người cố gắng tìm hiểu một số tin tức từ nữ giáo viên, nên đi tới cẩn thận mở miệng.
Sắc mặt của nữ giáo viên đột nhiên trở nên cực kỳ khó coi, như nhớ ra chuyện gì không tốt, giọng điệu không kiên nhẫn nói: "Không cần để ý những tin đồn đó. Các em ở đây chỉ cần hảo hảo đi học thì sẽ không có vấn đề gì, không cần suy nghĩ lung tung."
Người nọ sau đó cực kỳ uể oải nói với mọi người: "Vừa rồi, độ hảo cảm của cô giáo đối với tôi giảm mất 5."
Những người khác đều sợ hãi, may mắn bọn họ không nói gì, nếu không thì bây giờ họ mới là người giảm bớt độ hảo cảm.
"Tốt nhất đừng có xung đột với các NPC trong phó bản, cũng đừng tùy tiện trao đổi giao tiếp mà trong tình huống không biết." Trịnh Hoàn nhỏ giọng nhắc nhở mọi người: "Dù sao ai cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Nói chung, độ hảo cảm NPC càng cao thì thông tin cho chúng ta càng nhiều. Nhưng cũng rất khó để có được độ hảo cảm của NPC, đối với những người mới như mọi người muốn thử vẫn là điều quá khó."
"Nếu độ hảo cảm của NPC quá thấp, có đôi khi sẽ khiến tình mạng gặp nguy hiểm!"
Đương nhiên, Trịnh Hoàn nói điều này để khuyên lui những người khác, dù sao với độ hảo cảm của NPC thì anh ta trải nghiệm nhiều nhất, anh ta có thể có nhiều cơ hội thể hiện mình hơn.
Bạch Vấn Hạ nghe Trịnh Hoàn nói, trong lòng không khỏi nảy ra một ý tưởng táo bạo.
"Tôi không thể tự tìm đường chết, nhưng nếu tôi học tập người khác một chút kỹ thuật tìm đường chết…"
"Anh trai kia thật đen đủi, có một số NPC tính cách rất xảo quyệt, tùy tiện nhắc đến những chuyện có liên quan đến đầu mối khẳng định sẽ bị giảm độ hảo cảm rồi."
"Trịnh Hoàn làm không tồi! Thái độ này phỏng chừng sẽ sớm nhận được độ hảo cảm của NPC."
Mặc dù giá trị nhan sắc của Bạch Vấn Hạ cao nhưng thực sự quá bình hoa! Ở trong phó bản có nhan sắc thì có tác dụng gì."
Tuy nhiên mọi người đột nhiên nhìn thấy Bạch Vấn Hạ vội vàng đi tới trước mặt nữ giáo viên, ngay lời thoại cũng không thay đổi mấy so với người trước hỏi – cậu sợ thay đổi quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả: "Cô ơi, gần đây đã xảy ra chuyện gì sao ạ?"
Tất cả mọi người đều ngốc luôn, người mới này cũng quá đồng đội heo, có cần muốn tìm đường chết như vậy không, vừa rồi tiếp xúc thân mật với lệ quỷ còn chưa đủ sao! Trịnh Hoàn lại cảm giác được một trận quỷ quái, tại sao anh ta cảm giác Bạch Vấn Hạ hình như có chút nhắm vào lời nói của mình!
Nữ giáo viên còn có chút tức giận muốn phát hỏa nhưng lại sững sờ khi nhìn thấy khuôn mặt thân thiết của Bạch Vấn Hạ, sau đó lại chú ý đến bộ dạng đáng thương của đối phương ngay từ cái nhìn đầu tiên, vừa thấy chính là vô cùng sợ hãi. Trong lòng cô ấy không thể cưỡng lại được ý muốn bảo vệ đối phương, giọng điệu cáu kỉnh của cô ấy dịu xuống, gần như ôn hòa nói: "Gần đây xảy ra chuyện a, kỳ thật vẫn có chút…"
"Độ hảo cảm của cô giáo đối với cậu tăng +15."
Bạch Vấn Hạ: "???"
Những người khác: "?"
Người xem: "???"
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Hệ Thống
- Mỗi Ngày Đồng Đội Heo Lại Lật Xe Trong Trò Chơi Kinh Dị
- Chương 2