Editor: sukiee
"Tống Tu, cậu còn muốn làm sai một lần nữa sao?". Nữ nhân trang điểm xinh đẹp khóc lóc, gắt gao nắm chặt cổ tay thanh niên, chất vấn: "Cậu chẳng lẽ một chút cảm giác áy náy cũng không có? Cậu vẫn còn là con người sao?"
"Trước đây không phải ngài vẫn luôn mắng tôi là súc sinh sao?". Tống Tu mỉm cười, đẩy tay nữ nhân ra, nói: "Tôi làm sao có thể cô phụ tâm nguyện của ngài đâu?"
Nữ nhân ngây ngốc một lát, phỏng chừng là không nghĩ tới Tống Tu lại tuyệt tình như vậy, nàng nhìn bóng dáng thanh niên chuẩn bị lái xe rời đi, thét chói tai nói: "Giang Phi vì cậu thiếu chút nữa đã chết! Cậu biết không?! Sao cậu có thể đối xử với hắn như vậy?"
Nam thanh niên ngồi trên xe, đạp chân ga, nghiêng ngang lái xe rời đi.
Người phụ nữ ở phía sau bật khóc nức nở.
Tống Tu cũng không lái xe đi nơi khác, mà trực tiếp đến cửa bệnh viện, nhẹ nhàng quen thuộc đi đến cửa phòng bệnh, dừng bước chân, mơ hồ có thể nghe được bên trong truyền đến âm thanh nghiền nát.
Sau khi hắn giơ tay gõ cửa hai lần, thanh âm bên trong đột nhiên dừng lại. Sau khi vệ sĩ mở cửa ra, Tống Tu nhìn thấy nam nhân nằm trên giường bệnh, đây chính là Giang Phi.
"Nghe nói anh sắp chết?", Tống Tu nở một nụ cười, nói: "Hôm nay tôi đặc biệt chạy tới gặp anh một lần cuối cùng."
Giang Phi nằm trên giường, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Tống Tu.
Tống Tu như là không phát hiện, tiếp tục nói: "Vốn chỉ là muốn cùng anh chơi đùa, không nghĩ tới anh thật sự thích tôi, Giang Phi, sao anh lại dễ lừa gạt như vậy?"
Giang Phi mím môi, mặc dù hắn một câu cũng không nói, nhưng ánh mắt lại như đem Tống Tu đóng đinh trên tường.
"Cậu muốn làm gì?". Thanh âm Giang Phi khàn khàn, trong cổ họng như mang theo mùi máu tươi.
"Nói cho anh một bí mật", Tống Tu đột nhiên cười tủm tỉm kề sát vào bên tai hắn, nhẹ giọng nói: "Tai nạn xe cộ ba năm trước, khiến cho em gái anh tử vong... Thủ phạm... Chính là tôi."
Đồng tử Giang Phi đột nhiên mở to, không dám tin nhìn về phía Tống Tu, hận ý cơ hồ tràn ngập l*иg ngực hắn, hai mắt dần dần bò đầy tơ máu.
"Anh rất tức giận, nhưng anh không có biện pháp gì, bởi vì...". Tống Tu cúi đầu xốc chăn lên, nhìn hai chân Giang Phi, cười nói: "Anh tàn phế, à đúng rồi nói cho anh một tin tức tốt. Một năm trước, anh đem toàn bộ cổ phần của anh đưa cho tôi. Ba giờ trước, tôi đã bán nó cho Lưu tổng trong hội đồng quản trị."
Giang Phi nhìn Tống Tu, phảng phất là lần đầu tiên quen biết người này.
Tống Tu cười một tiếng, lắc lắc chìa khóa trong tay, nói: "Tôi đã mua xong vé máy bay, đợi lát nữa sẽ ra sân bay, tiện đường đến xem anh, dù sao từ hôm nay trở đi, anh chính là bạn trai cũ của tôi."
Giang Phi khàn giọng hỏi: "Những gì cậu nói đều là thật?"
"Không tin thì anh tự mình đi điều tra đi", Tống Tu xoay người chuẩn bị rời khỏi phòng bệnh. Trước khi đi, đem nhẫn tay trái của mình lấy xuống, đặt ở bên cạnh Giang Phi, cười nói: "Giang Phi, anh thật sự là quá dễ lừa gạt."
Tống Tu không để ý đến ánh mắt gần như gϊếŧ người của Giang Phi, an toàn rời khỏi bệnh viện, lái xe chạy tới sân bay.
【Tống Tu: 666, giá trị thù hận của Giang Phi đã đầy một trăm rồi?】
【666: Đúng vậy, diễn xuất của ký chủ không tệ】
【Tống Tu: Là do kịch bản của các cậu quá cẩu huyết, cốt truyện của thế giới này đã kết thúc, đã đến lúc đổi sang thế giới khác rồi】
【666: Đây là thế giới cuối cùng, ký chủ, cậu đã hoàn thành nhiệm vụ, sắp gửi cậu trở lại thế giới ban đầu, xin vui lòng nhắm mắt lại】
【Tống Tu: OK】
Mười phút sau, Tống Tu mở mắt ra, trước mắt một mảnh hắc ám.
Sau khi im lặng một lúc, cậu hỏi: "Tôi bị mù?"
666 không dám hé răng, rụt vào một góc.
Tống Tu hỏi: "666, mi vẫn còn ở đó sao? Mi thế nhưng không có nói trở về thế giới ban đầu sẽ phải trả giá cái này, các ngươi đây được xem như là hành vi vi phạm, ta cảm thấy ta cần khiếu nại mi."
666 muốn tiếp tục giữ im lặng, nhưng sau khi nghe hai từ "khiếu nại", nó ngay lập tức không thể chịu đựng được, cười và nói: "Là do chủ hệ thống bị lỗi, cậu tạm thời không thể trở lại thế giới ban đầu."
Sắc mặt Tống Tu bỗng nhiên trầm xuống, nói: "Không phải đã nói qua, chỉ cần ta hoàn thành nhiệm vụ, ta có thể trở lại thế giới ban đầu sao?"
666 đành phải giải thích: "Lẽ ra là như vậy, theo thỏa thuận của tôi và cậu, chỉ cần cậu hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi sẽ đưa cậu trở về thế giới ban đầu và đáp ứng một yêu cầu của cậu. Nhưng bây giờ chủ hệ thống có vấn đề, hợp đồng đã được sửa đổi."
"Mi nói thẳng cho ta biết, ta phải làm thế nào để có thể trở lại thế giới ban đầu?", Tống Tu hỏi.
666 giải thích: "Bởi vì giá trị thù hận của mục tiêu công lược sắp phá vỡ điểm cao nhất, gây ra sự sụp đổ của hệ thống, vì vậy cần cậu trở lại cốt truyện ban đầu, loại bỏ giá trị thù hận của mục tiêu công lược."
Tống Tu:...
Hắn khẽ cười một tiếng, nhéo nhéo nắm đấm.
666 hơi sợ, nói: "Bởi vì lần này là vấn đề của chủ hệ thống, vì vậy lần này không có giới hạn cốt truyện cho cậu, cậu có thể chơi theo ý muốn."
"Phải không?". Giọng điệu Tống Tu không quá tốt.
666 lập tức ném ra con át chủ bài bảo mệnh cuối cùng, nói: "Chủ hệ thống nói, thứ cậu muốn, liền giấu trong nhiệm vụ lần này, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ lần này, cậu mới có thể thật sự có được thứ mình muốn, cơ hội chỉ có một lần, đi ngang qua đừng bỏ lỡ."
Tống Tu:...
666 hỏi: "Ký chủ, cậu suy xét thế nào?"
Tống Tu híp mắt một chút, tuy rằng cái gì cũng không nhìn thấy, nói: "Ta còn có lựa chọn sao?"
Hơn nữa, hắn đối với lời nói của chủ hệ thống, thập phần để ý.
【666: Thế giới đầu tiên mở ra, yêu cầu ký chủ nhanh chóng thích nghi với cốt truyện】