Hai năm sau.
Canada, Toronto.
Bất tri bất giác , Khương Bích Tuyết đã ở lại thành phố này hai năm rồi.
Nơi này là một thành phố rất thoải mái, dễ chịu, tiết tấu rất chậm, thích hợp hưởng thụ sinh hoạt.
Cô cùng Địch Mỹ Tâm ra ngoài mua vật dụng hàng ngày, mua không ít vật cho trẻ con dùng , như sữa bột, tã lót, còn có đồ chơi.
Mấy túi lớn, cơ hồ đem cốp xe đều nhét đầy.
Khương Bích Tuyết lái xe về nhà.
Xe con màu trắng chạy trên đường nhựa, hai bên đường đều là những cây phong đỏ rực.
Tháng chín, lá phong đã ố vàng, rơi không ít trên đường nhựa, bánh xe đi qua, mang theo một trận gió, lá cây theo khí lưu thổi lên giữa không trung, sau đó lại chậm rãi rơi xuống.
Xe dừng lại trước cổng một toà biệt thự, Khương Bích Tuyết xuống xe, cùng Địch Mỹ Tâm đem đồ vật vừa mới mua cách vào nhà.
Vừa mở cửa, một nhóc con mặc áo hình gấu trúc liền thân đạp chân ngắn chạy tới, tiểu thân thể lung la lung lay có chút bất ổn, miệng chưa nói sõi gọi: " Ma ma....ma ma..."
Khương Bích Tuyết nhìn thấy bé, tâm đều mềm, vội vàng đem đồ vật để ở một bên, xoay người ôm lấy bé, tiểu gia hoả ở trong ngực cô cọ xát .
Khương Bích Tuyết cúi đầu nhìn tiểu nhân nhi trong ngực, " Thần thần ở nhà có nghe lời ông ngoại không?"
Khương Tử Thần chớp lấy mắt to, miệng y y nha nha nói cái gì đó, Khương Bích Tuyết nghe không hiểu lắm, bé mới một tuổi rưỡi, rất nhiều lời vẫn chưa nói được, sẽ chỉ nói được đơn giản mấy từ, gọi mẹ, ông ngoại, bà ngoại.
Khương Sở Hà nói: " Tiểu gia hoả này rất nghe lời, cũng không giống như con khi còn bé, cực kì nghịch ngợm."
Khương Bích Tuyết cười cười, nhìn con trai nhu thuận ở trong ngực, tính cách của bé cực giống cha của nó.
Hai năm trước, cô theo cha mẹ tới Canada, chẳng qua là để chữa trị tâm lí bị thương khi đó, nhưng ở nơi này hơn một tháng, cô liền phát hiện mình đã mang thai, thai đã được ba tháng.
Đứa bé này đến, đối với cô thật sự là rất bất ngờ, nhưng trong lòng lại rất cao hứng.
Cô đã từng phân vân qua, không biết có nên nói với Hàn Thanh Từ đứa bé tồn tại hay không?
Nhưng về sau vẫn là quyết định không nói cho hắn biết, bọn họ đã ly hôn, đều đã thành người dưng, nói cho hắn biết, thì hai người bọn họ đời này vẫn chỉ là chỉ đã đứt mà tơ còn liền.
Bởi vì mang thai, nguyên bản Khương Bích Tuyết dự định chỉ ở lại mấy tháng liền về nước, cô lựa chọn ở lại.
Một lần ở chính là hai năm.
Địch Mỹ Tâm đem đồ vừa mua về bày lên bàn trà, " Thần Thần đến, xem nãi nãi mua gì về cho con này?"
Mặc dù Khương Tử Thần phải gọi Khương Sở Hà cùng Địch Mỹ Tâm là ông ngoại , bà ngoại, nhưng bọn họ lại nói Khương Tử Thần là người của Khương gia, phải gọi là gia gia, nãi nãi.
Khương Bích Tuyết ôm Khương Tử Thần đi qua, Khương Tử Thần nhìn mấy món đồ chơi trên bàn, có Transformer, có máy bay, cũng có xếp gỗ, ngón tay mập mạp chỉ máy bay ở trên bàn, trên miệng nói cái gì cũng không ai hiểu.
Khương Sở Hà cầm lấy máy bay nhỏ, " Thần Thần thích máy bay sao?"
Khương Tử Thần nhẹ gật đầu, Khương Sở Hà một tay ôm bé, một tay mang theo máy bay, " Đi, gia gia dạy con chơi."
Khương Sở Hà luôn luôn ở trước mặt mọi người xụ mặt, bây giờ ở trước mặt cháu trai lại như một lão ngoan đồng, mang theo Khương Tử Thần ra ngoài sân cỏ chơi máy bay.
Địch Mỹ Tâm cùng Khương Bích Tuyết hai mẹ con bắt đầu chuẩn bị bữa tối, bọn họ một nhà bốn người ở chỗ này, không có thuê bảo mẫu, cho nên quét dọn cùng nấu cơm đều là tự mình làm.
Buổi tối ăn cơm xong, Khương Bích Tuyết tắm rửa cho Khương Tử Thần xong, sau đó kể chuyện dỗ bé đi ngủ.
Khương Tử Thần rất nhanh liền ngủ, cô ngồi bên cạnh giường nhỏ của bé, nhìn khuôn mặt ngủ say của bé, dáng dấp rất đáng yêu, ngũ quan rất giống Hàn Thanh Từ, nếu lớn thêm một chút, thì có lẽ sẽ lại càng giống.
Khương Bích Tuyết vuốt ve khuôn mặt nhiều thịt của Khương Tử Thần, giữa lông mày tràn ra sự từ ái.
Dưới lầu, Khương Sở Hà cùng Địch Mỹ Tâm đang xem phim, Khương Bích Tuyết nhìn thấy mình xuất hiện trên ti vi , có chút kinh ngạc.
Bọn họ vậy mà lại xem [ Mai hoa phiến].
Đó là bộ phim hai năm trước cô diễn, từ đầu năm nay bắt đầu tuyên truyền, nhưng cô vì muốn ở bên con nên cự tuyệt về nước cùng đoàn phim làm tuyên truyền.
[ Mai hoa phiến] tháng tám năm nay mới chiếu lên trong nước, ở Canada không thể xem, đến giờ cô còn chưa có chân chính xem phim mình diễn như thế nào.
Đang xem này là CD do Vương Yến Bình gửi từ trong nước tới, cô hôm nay nhận được, dự định có thời gian thì xem, không nghĩ tới Khương Sở Hà cùng Địch Mỹ Tâm lại mở ra xem.
Cô không có quấy rầy Khương Sở Hà cùng Địch Mỹ Tâm , đi tới bên ghế sô pha còn trống, cùng bọn họ xem.
Xem bản thân mình trên ti vi, cái loại cảm giác này rất kì diệu, có một loại cảm giác xa lạ.
Bởi vì người trên ti vi đã từng là cô, lại cũng không phải là cô.
Ngoại hình là cô nhưng tính cách lại là người khác.
Đóng phim, là chuyện mà cô thích nhất, nhưng đã hai năm cô không diễn trước ống kính rồi.
Đột nhiên, rất hoài niệm cảm giác này.
Địch Mỹ Tâm xem phim liền khóc, bà lau nước mắt nói: " Con gái của tôi diễn tốt quá."
Khương Bích Tuyết nhìn mình mặc sườn xám trên phim, những tràng cảnh liên quan đến việc quay chụp hiện rõ mồn một trong đầu, có chút hoài niệm, hơi xúc động.
Diễn so với trong tưởng tượng của cô thì tốt hơn nhiều, hình tượng rất đẹp, nhân vật rất đầy đặn, tất cả mọi người đều rất nhập vai.
Xem hết phim, tâm tình Khương Bích Tuyết thật lâu không thể bình tĩnh.
Vương Yến Bình ngoại trừ gửi cho cô đĩa CD , còn gửi cho cô một kịch bản, cô còn chưa có nhìn.
Cô trở lại phòng, ngồi dựa vào đầu giường, nhìn kịch bản phim trong tay.
Đây là kịch bản phim truyền hình, tên là [ Nữ vương tài chính], kể về nữ chính có xuất thân bần cùng, một đường nỗ lực trưởng thành thành một nữ vương về tài chính.
Kịch bản thuộc loại không ngừng phấn đấu, viết cũng rất đặc sắc, Khương Bích Tuyết xem liền không dừng lại được, sau khi xem hết kịch bản đã là ba giờ sáng.
Cô nằm ở trên giường, vẫn là ngủ không được.
Vương Yến Bình đã nói qua với cô, đạo diễn của [ Nữ vương tài chính] là sau khi nhìn cô diễn [ Mai hoa phiến] rất thưởng thức cô, phi thường hi vọng cô có thể diễn nhân vật nữ chính của [ Nữ vương tài chính].
Khương Bích Tuyết lúc ấy còn không có động tâm, dù sao cô cũng phải chiếu cố con trai, Khương Tử Thần mới một tuổi rưỡi, cô cũng không muốn tại thời điểm bé nhỏ như vậy rời khỏi bé.
Nhưng sau khi nhìn kịch bản cô lại động lòng, lăn lộn khó ngủ.
Cái nhân vật kia quá hấp dẫn cô, cô rất muốn diễn vai diễn này, thậm chí trong đầu đã có hình tượng.
Nếu là trước kia cô sẽ không chút do dự đáp ứng, nhưng bây giờ, cô là một người mẹ, thời thời khắc khắc đều nghĩ tới con trai.
Cô hẳn là nên ở bên cạnh con trai, làm một người mẹ hợp cách, hay là tiếp tục truy đuổi giấc mơ của mình, làm điều mình muốn?
Đây đại khái đều là những cân nhắc của những người mẹ trên thế giới này đi.
Hôm sau, Khương Bích Tuyết đem suy nghĩ của mình nói cho cha mẹ, cô nói muốn về nước tiếp tục sự nghiệp của mình, đồng thời cũng muốn người nhà cùng về.
[ Nữ vương tài chính] quay chụp toàn bộ hành trình đều lấy phân cảnh ở trong thành phố, nói cách khác, nếu như cha mẹ cùng Thần Thần cùng trở về, cô mỗi ngày đều có thể đi làm việc mình muốn làm, lại có thể nhìn thấy người nhà của mình.
Mặc dù suy nghĩ này rất ích kỉ, nhưng là vì sự yêu thích duy nhất của bản thân, cô vẫn nên nói chuyện cùng ba mẹ.
Khương Sở Hà suy nghĩ một lát, " Chúng ta đã lâu không có về nước, trở về một thời gian ngắn, cha và mẹ con đều có thể tiếp nhận, con an tâm thoải mái quay phim, Thần Thần có chúng ta chiếu cố."
Khương Bích Tuyết không nghĩ tới Khương Sở Hà nhanh như vậy liền đáp ứng, tâm tình lập tức sáng tỏ, " Cảm ơn ba."
" Còn có, con nhất định phải đáp ứng cha một chuyện."
Khương Bích Tuyết gật đầu: " Cha nói!"
Khương Sở Hà trầm giọng nói: " Thân thế của Thần Thần không được để cho bất luận kẻ nào ở Hàn gia biết, ba không hi vọng cháu của Khương gia cùng Hàn gia có bất kì quan hệ gì."
Địch Mỹ Tâm nói tiếp: " Các con ly hôn đã hai năm, vô luận là con hay Thần Thần đều không còn bất cứ quan hệ gì với nó nữa, không cho nó biết là tốt nhất."
Khương Sở Hà cùng Địch Mỹ Tâm không muốn để người Hàn gia biết, là lo lắng người Hàn gia sẽ tranh quyền nuôi dưỡng Thần Thần, dù sao trong thân thể Thần Thần cũng chảy dòng máu của Hàn gia.
Khương Bích Tuyết nhẹ gật đầu, " Vâng, con biết."
Kỳ thật lần này cô trở về, căn bản là không có khả năng nhìn thấy Hàn Thanh Từ, dù sao cũng không còn quan hệ gì nữa.
Hai năm nay cô rất ít khi lướt Weibo , sự tình trong nước cô cũng không biết, cô cũng không cố ý đi tìm hiểu, cho nên hai năm này sống ở Canada, cô giống như cách biệt với cuộc sống vậy.
Nói không chừng , hai năm này Hàn Thanh Từ đã cùng Diệp Nhã Linh ở chung một chỗ.
Bất quá, đã không còn quan hệ gì với cô nữa rồi.
Sau khi nói với Vương Yến Bình quyết định của mình, Khương Bích Tuyết bắt đầu chuẩn bị sự tình về nước.
Vương Yến Bình hai năm trước rời khỏi điện ảnh Hoa Thần, tự lập phòng làm việc riêng.
Sau khi Khương Bích Tuyết cùng điện ảnh Hoa Thần giải ước, đã đầu tư một khoản tiền vào phòng làm việc của hắn, trở thành một cổ đông của phòng làm việc, về sau cô tái xuất, liền kinh doanh phòng làm việc.
[ Nữ vương tài chính] sắp khởi động máy, Khương Sở Hà còn chuyện phải xử lí, nửa tháng sau mới có thể thoát thân.
Khương Bích Tuyết đành phải một mình về nước trước, ba người họ nửa tháng sau mới trở về.
Một khắc khi máy bay hạ cánh, Khương Bích Tuyết nhìn quang cảnh bên ngoài qua cửa sổ máy bay, tâm tình Bùi ngùi mãi thôi.
Canada là một quốc gia rất đẹp, Toronto cũng là một thành phố rất hoà hợp, thanh bình nhưng từ đầu đến cuối lại thiếu lòng cảm mến.
Máy bay hạ cánh, Khương Bích Tuyết xếp hàng đi lấy hành lí.
Đeo kính da^ʍ, tay kéo vali, theo dòng người đi đến lối ra sân bay.
Có người đột nhiên kêu to: " A a a a! Người kia không phải là Khương Bích Tuyết sao! Trời ạ, tôi nhìn thấy chân nhân."
Khương Bích Tuyết nghĩ thầm hỏng bét, cô quên mất mình có một bộ phim đang chiếu ở trong nước, cũng không cố ý chuẩn bị khẩu trang.
Lúc này có mấy người nam nam nữ nữ xông tới, hướng phía cô vừa nhảy vừa gọi.
" Bích Tuyết! Thật là chị sao? A a a...!có thể kí tên cho em không?"
" Nhìn thấy người thật, thật kích động."
" Có thể chụp ảnh chung với em không? Em rất thích chị trong [ Mai hoa phiến], diễn quá tốt!"
Người không nhiều, Khương Bích Tuyết cũng không tiện cự tuyệt, cười cười từng bước tiến tới các fan chụp ảnh kí tên.
Nhưng người đến ngày càng nhiều, đem cô trong trong ngoài ngoài vây chặt chẽ, cô một người ứng phó có chút khó khăn, chỉ trách bản thân không cân nhắc qua vấn đề này.
Vương Yến Bình cùng Mạnh Hiểu Đông tới đón cô, nhanh chóng chạy vội tới giúp cô ngăn cản đám người.