Vân Đái mơ thấy một giấc mộng, trong mơ nàng mơ hồ thấy được kết cục của những thϊếp thất bên cạnh đại thiếu gia nhà họ Diệp.
Thϊếp thất thứ nhất sau khi bị ghét bỏ đuổi đi thì được nhận một căn biệt phủ.
Thϊếp thất thứ hai sau khi bị ghét bỏ bị đuổi đi thì được hai cửa hàng.
Thϊếp thất thứ ba nhất quyết không chịu rời đi. Đến khi chân ái của đại thiếu gia vào cửa, nàng ta hại chân ái sảy thai, bị đại thiếu gia tự tay bẻ gãy tay, bắt uống thuốc đoạn tử tuyệt tôn, rồi đẩy vào thanh lâu, số phận vô cùng thảm thương.
Một ngày kia, Vân Đái trở thành thϊếp thất của đại thiếu gia Diệp gia.
Vân Đái làm loạn đủ điều, và kết quả là thϊếp thất thứ nhất rời đi, nhận được một căn biệt phủ.
Vân Đái tiếp tục làm loạn, thϊếp thất thứ hai cũng rời đi và nhận được hai cửa hàng.
Vân Đái... Vân Đái "bịch" một tiếng quỳ xuống trước mặt đại thiếu gia Diệp, nước mắt đầm đìa: "Thϊếp với lão Vương hàng xóm có tư tình, ngài có thể cho thϊếp đi được không?"
Đại thiếu gia Diệp nở nụ cười ôn nhu đến cực điểm, nói: "Muốn đi thì chỉ có một con đường thôi, là kiểu phải gãy chân đấy, nàng chọn không?"