“Không phải mọi người đang hoài nghi sao?”
“Vậy thì làm cách viết này xuất hiện trên văn kiện bằng giấy của Tư thị như vậy sẽ không có người lại hoài nghi chữ ký độc nhất vô nhị này.”
“Chờ một thời gian không còn người chú ý anh có thể đổi cách viết chữ mà mình thích.”
Lâm Trần toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì ông chủ.
Tư Ngang lại cầm lấy trang giấy, thưởng thức nói: “Rất đẹp, không cần thay đổi.”
Tư Ngang lấy bút máy mà mình luôn đem theo bên người nhìn theo bảng chữ mẫu đặt đầu bút xuống bắt đầu viết theo, chỉ luyện tập ba lần liền đã có chút kết quả. Lần thứ mười Lâm Trần liền phân không rõ cái nào là mình viết, cái nào là Tư Ngang viết. Thiên phú học tập cũng quá khủng bố!
Chắc là do tác dụng của tinh thần lực, đồng bào địa cầu hâm mộ đến chết, Lâm Trần nghĩ đến đây rất tò mò tinh thần lực của mình. Theo lý thuyết, nguyên chủ có thể chen chân vào đại học top 1 của tinh cầu này thì tinh thần lực chắc là không kém. Lúc trước vội vàng kiếm tiền không có tâm tư suy xét này đó, chờ có tiền tìm thời gian rảnh rỗi thí nghiệm một chút.
“Tư tổng thật lợi hại, tôi đây bắt đầu viết chữ kế tiếp cho anh xem.” Lâm Trần động bút xoát xoát viết.
Có được bảng chữ mẫu Tư Ngang liền bắt đầu luyện tập, trong lúc nhất thời nhà xe thực an tĩnh. Bảo tiêu cùng tài xế đều đi ra ngoài, có người đi theo bảo vệ Parker, có người đang câu cá.
Một cái thông báo có tin nhắn mới gửi cho Lâm Trần, nhìn trang giấy đã viết được mấy trăm cái từ chăc cũng đủ cho Tư Ngang luyện một thời gian, Lâm Trần dừng lại đi pha một ly nước uống cho Tư Ngang rồi sẵn mới mở tin nhắn ra xem.
Người gửi tin nhắn là hàng xóm thuê phòng chung chỗ với Lâm Trần là một cậu nhóc đang ở tuổi dậy thì, Lâm Trần từng cho đồ ăn vặt.
“Anh Lâm Trần, đêm qua có ba người nhìn rất độc ác như du côn tới đá cửa phòng của anh.”
“Bọn họ đem cửa nhà của anh đá hư luôn nhưng họ cũng đã sửa lại rồi.”
“Rồi còn cho em một dãy số nói là khi nào thấy anh trở về phải báo cho bọn ngay lập tức.”
“Bọn họ là kẻ thù của anh hả?”
“Dù sao anh cũng đừng có về!”
Lâm Trần sắc mặt trầm xuống, kẻ thù? Nguyên chủ có kẻ thù sao? Cho dù có thì cũng không biết được địa chỉ mới của cậu. Chỉ có thể là người Lục gia.
Lâm Trần trả lời: “Cảm ơn em đã báo cho anh biết nhưng anh cũng sẽ trở về, tại vì người phạm tội là bọn họ lại không phải anh.”
Cậu nhóc lo lắng nói: “Nhưng bọn họ nhìn rất giống quý tộc.”
Bình dân cùng quý tộc, thân phận cách xa, bình dân là đấu không lại quý tộc.
Lâm Trần an ủi nói: “Đừng sợ, dưới chân Hoàng Đô bọn họ còn có thể ăn anh được sao?”
Lục gia thật là khinh người quá đáng, Lâm Trần không sợ nhưng lại bị ảnh hưởng tâm tình. Chữ viết đều đằng đằng sát khí, Lâm Trần viết xong nhìn lại liền không hài lòng. Lâm Trần cố gắng bình tỉnh lại không thể mang theo cảm xúc đi làm được.
Tư Ngang ngẩng đầu hỏi: “Làm sao vậy?”
Không phải viết rất đẹp sao?
Lâm Trần ném bỏ cục giấy nói: “Không đẹp.”
“Ai chọc giận cậu à?” Tư Ngang buông bút máy, nghiêm túc mà nhìn Lâm Trần
Lâm Trần kinh ngạc nói: “Anh làm sao biết tôi đang giận?”
Tư Ngang nói: “Bởi vì biểu hiện của cậu rất rõ ràng.”
Kỳ thật không phải do cậu biểu hiện rõ ràng mà là tinh thần lực phát hiện, Tư Ngang rất tò mò là thứ gì có thể làm Lâm Trần tính tình hiền hòa chậm rãi sẽ tức giận đến như vậy. Dù Lâm Trần nằm bên bên cạnh mình cảm xúc cũng không có biến hóa nhiều lắm, giá trị dao động của cảm xúc khi nằm cạnh mình còn không bằng việc bị bắt quả tang đang chơi lỗ tai của Parker.
Lâm Trần: “Xin lỗi, tôi không nên mang theo cảm xúc cá nhân đi làm.”
Tư Ngang lông mày một chọn: “Không cần khách khí như vậy.”
Lại hỏi: “Có thể nói sao?”
Lâm Trần suy xét một lát, ngắt đầu bỏ đuôi lưu trung gian nói: “Vừa rồi hàng xóm nói cho tôi, nhà tôi có người phi pháp đi vào nên có chút tức giận.” May mà viết xong kia mấy chữ thì đỡ hơn rồi, Lâm Trần hiện tại đã bình tĩnh.
Tư Ngang nhìn đầu bút lông của Lâm Trần trở nên bình thản một lần nữa, khẳng khái nói: “Nếu cậu cần thì đoàn luật sư của tôi có thể cho cậu mượn.”
Lâm Trần ngạc nhiên nhìn qua, vô cùng cảm kích nói: “Cảm ơn anh, chờ chuyến đi cùng Parker kết thúc tôi sẽ về nhà trước xem tình huống rồi tính sau.”
“Nếu có yêu cầu, tôi nhất định sẽ mượn.”
Tư Ngang gật đầu, rũ mắt tiếp tục luyện tựchữ.
Đảo mắt tới rồi gần 12h, Lâm Trần không quên tính toán giữa trưa ăn cá hầm cải chua, món này ăn cùng khoai tây sợi xào chua cay, vừa lúc có thể dạy cách làm cho ông chủ.
“Trước kia anh từng vào phòng bếp sao?”
“Rất ít.”
Lâm Trần ngẫm lại cũng đúng, cậu giũ một cái tạp dề đeo cho Tư Ngang sau đó lấy hai cái thớt, đầu tiên là học cắt khoai tây sợi. Lúc đầu cậu làm rất chậm từng bước từng bước mà dạy chờ Tư Ngang hiểu, Lâm Trần liền khôi phục tốc độ bình thường, đem khoai tây cắt thành sợi mỏng đều đều.
Tư Ngang cũng đuổi kịp tiết tấu, đổi lấy Lâm Trần trêu chọc: “Anh đúng là người làm tảng tốt.”
“Tảng?”
Lâm Trần ho nhẹ, ưu nhã mà giải thích nói: “Người trong bếp phụ trách xắt rau.”
Tư Ngang nhướng mày, không tỏ ý kiến.
Bởi vì đồ ăn này thật sự rất đơn giản, Lâm Trần chỉ dạy một lần, dù sao khoai tây làm như thế nào đều sẽ không khó ăn. Tiếp theo Lâm Trần lại làm một nồi cá hầm cải chua. Giữa trưa trên bàn cơm, mọi người xem thấy có hai cái khoai tây xào, hai mặt nhìn nhau, Tư Ngang liền đem trong đó một đĩa đặt trước mặt Lâm Trần nói: “Cậu ăn dĩa này.”
Lâm Trần: “……” Không phải chỉ là nói một câu, cho dù người bị què tay cũng sẽ không bao giờ xào ra món khoai tây dỡ tệ sao. Tư tổng là đang trả thù mình? Cũng may là không khó ăn, Lâm Trần cố gắng ăn cho hết nếu còn dư một sợi nào thì chỉ số EQ lẫn chỉ số thông minh đều thua một con heo.
Cá hầm cải chua tươi ngon đạt được khen ngợi nhiều nhất, lần này mọi người không chỉ khen hương vị, còn có kỹ thuật dùng dao của Lâm Trần. Cá có thể thái mỏng đến như vậy sao?
“So nấu cháo cá còn muốn mỏng hơn, tôi biết rồi nấu cháo dễ vỡ nên không thể quá mỏng, làm cá hầm cải chua nó mau chính nên càng mỏng vị càng tốt.”
Lâm Trần cười nói: “Đây là kiến thức cơ bản của tảng, không có như vậy thần kỳ.”
“Cái gì…… Là tảng?” Bảo tiêu không hiểu.
Tư Ngang gợi lên khóe miệng, nghe thấy Lâm Trần lại giải thích một lần nói: “Tảng chính là người phụ trách sắc rau trong bếp.”
“Nga nga.” Mọi người liền hiểu.
Buổi sáng, Parker đi ra ngoài chơi, buổi chiều không có đi ra ngoài nữa, hình như là nó nhớ chủ nên cả buổi chiều hoặc là đi theo Tư Ngang hoặc ở gần Lâm Trần. Lần này ra ngoài này có hai người nó thích đi theo chơi cùng so với mấy chuyến đi trước kia lần này nó thật sung sướиɠ hơn nhiều.
Rốt cuộc sư tử là quần cư động vật, sư tử không có đồng loại sẽ có cảm giác rất cô đơn như sư tử già bị đuổi ra khỏi đàn. Không giống con báo chỉ thích sống một mình tới vô ảnh đi vô tung, sống cuộc sống ẩn cư nhà nhã.
Vì không cho Parker quấy rầy Tư Ngang luyện chữ Lâm Trần chọc Parker dụ nó đi ra ngoài chơi. Chờ Lâm Trần trở về trên người lộn xộn dơ hề hề, trên tóc đều là cọng cỏ, thoạt nhìn quá thảm, Tư Ngang ánh mắt thâm thâm nói: “Xin lỗi, Parker thích trêu cợt người.”
Lâm Trần không ngại nói: “Tôi cũng thích trêu nó.” Giống như khi nó mệt rã rời nắm lỗ tai nó.
Tư Ngang cũng nhớ tới chuyện này, cầm lòng không đậu mà cười cười.
Cơm chiều qua đi, Lâm Trần bắt đầu dạy Tư Ngang làm bánh bao, coi như làm là ăn khuya đêm nay. Lâm Trần không định dạy nhiều như thế trong một ngày, nhưng ai biểu năng lực học tập của đại lão quá mạnh, đồ ăn đơn giản không đủ trình làm khó. Đang lăn bột, Lâm Trần bỗng nhiên nói: “Tư tổng anh có thường chia sẽ cuộc sống thường ngày lên trên mạng hay không?”
Tư Ngang xoa cục bột nói: “Không có thói quen loại đó.”
Lâm Trần chần chờ nói: “Tôi thấy trên mạng có rất nhiều người rất tò mò sinh hoạt thường ngày của anh, hay anh up một tấm hình selfie đi, cùng mọi người tương tác?”
Mấy ngày nay Lâm Trần tìm hiểu một phen mới phát hiện ra thái độ của cư dân mạng với Tư Ngang không được tốt, là cách nhìn của bọn họ với Tư Ngang cực kỳ cực kỳ kém. Nếu ngẫu nhiên up một vài bài có nội dung sinh hoạt thường ngày nếu có thể giống bài up của streamer du lịch (bài viết ngộ nhận Lâm Trần là Tư Ngang) sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn. Này cũng không tính gian lận đi? Cảm giác mà Tư Ngang mang đến cũng không xấu, Lâm Trần cùng ăn cùng ở với Tư Ngang ít nhất không cảm thấy anh là người xấu.
Tin đồn Tư Ngang khinh thường bình dân bá tánh, vậy càng không thể, một người thương nhân làm buôn bán, dân chúng chính là áo cơm cha mẹ, làm người thừa kế sao có thể không có giác ngộ này? Nói Tư Ngang khinh thường quý tộc thì còn thấy đúng hơn.
Truy nguyên, vẫn là bởi vì Tư Ngang không tạo hình tượng quá cao không bình dân, hồ đồ a, làm buôn bán mà không tạo hình tượng bình dân.
Dân tâm mới là căn bản. Lâm Trần làm một người bình thường trong số những người bình thường nên rất rõ ràng dân chúng thích người lãnh đạo xí nghiệp như thế nào.
Thứ nhất là có thể hiểu được tâm lý của bọn họ cùng bọn họ cộng tình, thứ hai người lãnh đạo có thể đặt bản thân vào hoàn cảnh người khác vì mọi người suy xét vấn đề.
Càng nghĩ càng xa, nhận thấy được chính mình hình như hơi nhiều chuyện lo chuyện bao đồng nên Lâm Trần ngượng ngùng nói: “Tôi chỉ là ăn nói tùy tiện, anh đừng để ý.”
Tư Ngang lại nói: “Không, đề nghị của cậu thực hay.” Trước kia là do bản thân không suy nghĩ thấu đáo, luôn cho rằng chỉ cần làm tốt chuyện nên làm, ông nội sẽ công nhận, người khác cũng sẽ công nhận.
Động đến người mà ông nội để ý thì mới biết có chút đồ vật cho dù là đúng, làm ra tới cũng là sai. Tư Ngang ở trong lòng cười nhạo một tiếng.
Lâm Trần cười nói: “Tôi nhớ rõ, có vị gọi là Tăng Quốc Phiên đại học sĩ đã từng nói qua, quá cứng dễ gãy, đòi hỏi quá cao thì không thể như ý phải có mạnh có mềm vừa đấm vừa xoa chuyện gì cũng thành.(Câu này chỉ dịch nghĩa đại khái, vì câu nói của Tăng Quốc Phiên là viết theo đạo giáo nên khó hiểu.
Tăng Quốc Phiên(1811-1872): là cựu tổng đốc Lưỡng Giang thuộc triều Thanh, là một Nho giáo theo phái Đông Thanh, từng là Nội các đại học sĩ trong triều Mãn Thanh)
Tư Ngang nghiêm túc cân nhắc đoạn lời nói này, tác giả lại là một người mình không có nghe nói qua. Tư Ngang nghiền ngẫm mà nhìn Lâm Trần liếc mắt một cái, xem ra vị tiểu đệ này cả người đều là bí ẩn, nhìn không thấu.
Tư Ngang bỗng nhiên nâng lên ngón tay dính bột, lau lên mặt Lâm Trần một chút: “Tuổi còn nhỏ, học thức còn rất nhiều.”
Lâm Trần lần cảm chột dạ, đều là lý luận suông thôi.
“Anh tuổi cũng đâu có lớn lắm đâu, nói tôi như vậy cũng đâu không ổn lắm à?” Lâm Trần năm nay hai mươi tuổi, Tư Ngang cũng mới 25 tuổi, mọi người đều là cùng thế hệ.(Ý Lâm Trần là Tư Ngang chưa già nhưng cách nói là của người già đó.)
Tư Ngang không để ý đến Lâm Trần kháng nghị, nói: “Không phải muốn chụp ảnh sao?”
“Ok.” Lâm Trần chuẩn bị rửa tay, bỗng nhiên quay lại dùng tay dính bột quẹt lên mặt Tư Ngang trả thù cái quẹt lúc nảy: “Như vậy càng có bầu không khí.”
Tư Ngang: “……”
Lâm Trần nhìn ba đường bột mì trên mặt Tư Ngang trong lòng thấp thỏm, cậu không biết lớn không biết nhỏ, ông chủ sẽ không tức giận chứ? May quá không có Lâm Trần quyết định giúp ông chủ, kế hoạch lần này chỉ cần một bức hình cũng vài câu tương tác sẽ lên hotsearch luôn. Lâm Trần đem quá trình làm bánh bao của Tư Ngang quay chụp lại, trải qua cắt nối biên tập tỉ mỉ mới up lên mạng tổ chức một hoạt động nhỏ với tiêu đề gọi là: Tư Ngang mời bạn cùng nhau làm mỹ thực, bạn chấp nhận khiêu chiến không?
Hoạt động nội dung: Các cư dân mạng up ảnh chụp quá trình làm bánh bao cùng thành phẩm để tham dự, người tham dự có thể nhận được một phần quà tinh mỹ do Tư Ngang tổng tài tự mình chọn lựa. Hoạt động kéo dài một tuần.
Lâm Trần nhắc nhở nói: “Số người tham gia khẳng định sẽ rất nhiều, anh thận trọng suy xét nên đưa cái gì, không cần quá đắt mọi người chỉ cần có thể được quà miễn phí là rất vui rồi.”
Công ty con của Tư thị có xưởng sản xuất cùng công ty chuyển phát nhanh, Tư Ngang căn bản không lo lắng vấn đề này trực tiếp chọn mấy thứ, đặt ở cùng nhau không thể nói là đắt chỉ có thể nói là càng thêm xa xỉ.
Lâm Trần đều muốn tham dự: “Tôi cũng tham gia được không?”
“……”
Quả nhiên hoạt động vừa online liền làm dậy sóng cộng đồng mạng. Dĩ vãng Tư thị tuyên bố tin tức, số liệu, mấy cái đó quá cao cấp cùng người bình thường không có quan hệ. Nhưng lần này lại rất đơn giản có tay là có thể tham gia. Không có người sẽ hoài nghi Tư Ngang không tặng quà, phần quà này bọn họ nhất định phải lấy!
Còn không phải là làm bánh bao sao, đơn giản!
Trong nhà không có nguyên liệu đi tiệm mua, vì là tham gia hoạt động của Tư thị nên đại bộ phận người theo bản năng đều lựa chọn nguyên liệu có logo của Tư thị. So sánh với giá trị của phần quà mua mấy nguyên liệu cao cấp này bọn họ cũng không lỗ.
Các dân mạng nhanh tay nhanh chân chỉ cần nửa ngày đã làm xong bánh bao cầm đi đổi quà, bọn họ phát hiện đúng như những gì mà ban tổ chức nói liền lập tức vui sướиɠ mà up bài, chia sẽ cho các thân bằng quyến thuộc, người thân bạn bè, quen hay không quen gì chỉ cần nhìn bài up của bọn họ đều mau chóng giành lấy quà tặng miễn phí.
Chuyện này ồn ào náo động ở trên mạng một ngày, làm cho mọi người đều biết. Độ hot của Tư Ngang cũng bởi vậy một đường đi lên đá bay rất nhiều hotsearch của các minh tinh, nghệ sĩ hạng A.
Mặt Tư Ngang đầy bột mì, hình tượng đeo tạp dề làm bánh bao nhanh chóng bao trùm hình tượng tây trang giày da trước kia, ấn tượng cao cao tại thượng thay đổi thành bình dân giống một người bình thường.
Nơi nào kiêu ngạo lạnh lùng, nơi nào khinh thường người? Rõ ràng là một warm boy, cười lên thập phần thân thiết, trong video còn chia sẻ sai lầm mình mắc phải thập phần săn sóc nhắc nhở mọi người không cần bước vào vết xe đổ của mình. Chủ yếu là học cách làm bánh bao của Tư Ngang thật sự ăn ngon!
Chính là làm có chút phiền toái. Các dân mạng hỏi: “Khi nào công ty nhà anh ra mắt sản phẩm này, chúng tôi sẽ mua!”
Công ty con của Tư thị cũng có sản xuất thực phẩm, mọi người ăn xong mới phát hiện bánh bao này là vị mơis, Tư thị còn chưa sản xuất đã công khai bí quyết thật là làm người phúc hậu.
Tư Ngang tả lời: “Tự làm, trong nhà không biết, ông nội của tôi còn đang chờ tôi về làm cho ông ấy ăn.”
Tư Phái Thừa share bài: “Thằng nhóc thúi, đã nói là làm cho ông nội ăn, vậy mà mày lại cho nhân dân toàn cầu ăn trước.”
Streamer du lịch từng nhận được bánh bao cũng share bài: “Mấy người nói tôi tạo content bú fame đâu rồi, nào cùng nhau làm bánh bao đổi quà nè, không biết cách làm để tôi gửi công thức qua cho mấy người?”
Qua một ngày, nhóm dân mạng đầu tiên dùng bánh bao đổi quà đã nhận được gói hàng do đội chuyển phát của Tư thị đưa đến, vừa mở hàng liền vội vàng up lên mạng chia sẻ.
“Đây đều là hàng thật, chất lượng đồ rất tốt!”
“Mọi người mau tranh thủ để đổi quà nha!”
Không còn nghi ngờ gì nữa hoạt động này thực thành công, tất cả phản hồi đều là khen, khen bánh bao ăn ngon, khen nhan giá trị Tư Ngang cao, khen chất lượng quà tốt. Không có kém bình hay vote 1*.
Có thể dự kiến một tuần này, mấy bà mấy cô đều sẽ theo trend của mấy người trẻ tuổi, biết làm, không biết làm, tất cả đều sẽ dốc toàn bộ lực lượng thi thố tài năng.
Dù sao lại không kiểm tra hương vị, chỉ cần làm ra thành phẩm là được. Yêu cầu quá thấp, không còn thấp hơn được nữa.
Mandy là tổng chấp hành của hoạt động này, bận tối mày tối mặt, anh thật không nghĩ tới ông chủ đều đi nghỉ phép vậy mà mình còn có thể nhận được trời giáng hạng mục. Bất quá cái hạng mục này xác thật quá tốt. Theo phân tích, danh tiếng trên mạng của Tư tổng đã được cải thiện rất nhiều.
Thứ hai, doanh số thực phẩm của công ty con Tư thị thế nhưng cũng tăng lên.
Mandy rất muốn biết, đến tột cùng là ai nghĩ ra kế hoạch lần này giúp Tư tổng. Chọn thời cơ thật đúng lúc, nội dung cũng thực ôn hòa bình dân quả thực là một cái kế hoạch hoàn mỹ.