- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Mỗi Ngày Đều Điên Cuồng Ôm Hôn Với Cộng Sinh Thú Của Các Đại Boss
- Chương 2
Mỗi Ngày Đều Điên Cuồng Ôm Hôn Với Cộng Sinh Thú Của Các Đại Boss
Chương 2
Lâm Trần nói xong liền quay lưng bỏ đi, không để ý tới Lục Kỳ Niên sắc mặt xanh mét ở phía sau. Trở lại căn phòng mình thuê tuy nó chật chội đơn sơ, nhưng ít nhất không cần phải đối mặt với đám người ghê tởm đó. Lâm Trần không phải là người trong cuộc còn bị tởm đến phun, nếu là nguyên chủ không phải bị ghê tởm đến chết. Qua một hồi, Lâm Trần mới khôi phục cảm xúc, rũ bỏ đi những chuyện đã qua của nguyên chủ, những chuyện đó đã không còn liên quan đến mình. Vấn đề khiến Lâm Trần phát sầu hiện tại và cần giải quyết là làm như thế nào để sống sót. Nguyên chủ quá nghèo, "Lâm Trần" chỉ có hai mươi tuổi vẫn là sinh viên, với số tiền tiết kiệm đang có trong tài khoản dùng để sinh hoạt ở nơi có mức sống cao như hoàng đô căn bản không đủ để học xong đại học. Lâm Trần trước khi xuyên qua cũng chỉ là một sinh viên chỉ biết ăn nhậu, chơi game nên cũng không có kỹ năng đặc biệt gì và căn bản cũng không nghĩ tới chính mình sẽ có ngày xuyên không. Trong hai ngày xuyên qua tới đây, Lâm Trần liên tục triệu hoán hệ thống nhưng không hề được đáp lại, Lâm Trần liền biết mình không thuộc về trường phái Long Ngạo Thiên mà thuộc trường phái tự lực cánh sinh.
Hiện tại, trường học vừa mới nghĩ đông, thời gian nghĩ đông ở đại học kéo dài gần hai tháng. Tinh cầu này có khoa học kỹ thuật tiên tiến hơn so với địa cầu, do là sinh viên chưa có bằng cấp nên Lâm Trần đi ra ngoài tìm việc chỉ có thể tìm được những việc lao động tay chân nặng nhọc nhưng tiền lương lại rất ít.
Nơi này là thủ đô, nơi các quý tộc tụ tập nên rất nhiều công tác cương vị đều là dành cho những mối quan hệ liên quan. Công nhân không hiểu tận gốc rễ ông chủ căn bản sẽ không tuyển dụng, nếu không cẩn thận đắc tội với người có quyền lực chính là tai họa ngập đầu.
Lâm Trần mở ra quang não lên trang web tìm kiếm việc làm, nhìn nhìn bài đăng tìm việc của mình hôm trước đã đăng lên, bài đăng có tựa đề "dịch vụ dắt chó đi dạo tại nhà" vẫn như cũ một người khách đều không có. Chỉ có những trêu chọc làm tim đau của cư dân mạng để lại.
(Quang não: điện thoại di động nhưng thiết kế thành vòng đeo tay, trong đó bao gồm id công dân=cccd, thẻ ngân hàng, bằng lái xe,... đều được tích hợp vào quang não. Mỗi công dân chỉ có một quang não duy nhất.)
"Ở thủ đô, mệnh của chó so với người làm thêm còn tốt hơn, đâu cần ở trên mạng tìm người dắt chúng nó đi dạo."
Lâm Trần: "....."
"Bỏ đi, chủ tus đang bú fame dắt chó đấy, mấy người cho rằng chủ tus thật sự thiếu tiền à?"
Lâm Trần: Tôi thật sự rất thiếu tiền.
Đúng lúc này, Lâm Trần thu được tin nhắn riêng: "Anh còn nhận đơn không?"
Lâm Trần: "Còn nhận."
Khách hàng: "Ngoại hình có tuấn tú hay không? Chiều cao bao nhiêu? Có cái gì bằng cấp?"
Lâm Trần:?
Hiện tại dắt chó đi dạo cũng phải cần những cái này?
Lâm Trần không nghĩ từ bỏ khách hàng đầu tiên, tự chiếu gương rồi trả lời: "Mặt đẹp như điêu khắc, môi hồng răng trắng, tự chấm điểm là 8/10, cao 185cm có cơ bụng, là sinh viên khoa chính quy của Thái Luân đại học."
Lâm Trần tự nhận điều kiện này đều vượt trội hơn nhiều người, có thể nháy mắt hạ gục đối thủ, rốt cuộc Thái Luân đại học là đại học đứng đầu, danh tiếng được nhiều người biết đến.
Khách hàng: "Sinh viên khoa chính quy? Thực xin lỗi có người là nghiên cứu sinh(thạc sĩ) của đại học Thái Luân cũng nộp đơn, nên tôi tuyển người đó rồi."
Lâm Trần: WTF?
Chỉ là một công việc làm thêm là dắt chó đi dạo mà cũng cạnh tranh khốc liệt đến vậy?! Ok, là Lâm Trần không có nghĩ tới.
Hắn tùy tiện đăng bình luận phàn nàn lên bài post lúc nãy, thuận tiện hỏi mọi người: "Trong nhà mọi người có công việc không có cạnh tranh khốc liệt lại có thể làm thêm kiếm tiền trong kì nghĩ đông hay không?"
(Bên TQ việc làm kiêm chức: là việc làm thêm trong thời gian ngắn một hoặc hai tháng, thường là sinh viên hoặc những người làm 2,3 công việc.)
Sau giờ ăn chính là giờ online tối cao, Lâm Trần reset bài post nhìn thấy vài cái bình luận trả lời.
"Tiểu bạch kiểm? Không được, cái ngành này cạnh tranh rất khốc liệt, tiền lại không dễ kiếm."
(Tiểu bạch kiểm: con trai da trắng, thân hình thư sinh chuyên bám váy phụ nữ.)
"Nhà tang lễ canh xác chết, thiếu tiền có thể đi làm cái này, nhưng kiến nghị không làm lâu dài, nhớ lấy nhớ lấy."
"Chủ tus, dắt chó đi dạo là không kiếm được tiền, anh có bản lĩnh đi dắt cộng sinh thú đi dạo, đảm bảo nhận đơn hàng mỗi tay."
"Lầu trên nói đúng, điều kiện là chủ tus có bản lĩnh này."
"Nếu ta có buff có thể dắt cộng sinh thú của người khác đi dạo thì hay rồi, những người đó đều là nhà quyền quý, chỉ cần nghĩ nghĩ cũng đã sướиɠ rồi."
Khái niệm về cộng sinh thú theo ký ức được tiếp thu từ nguyên chủ thì đây là người lam tinh đặc biệt một loại thiên phú gọi là tinh thần lực. Mỗi người dựa theo tinh thần lực mạnh yếu có thể khế ước một con cộng sinh thú thuộc về chính mình. Người có tinh thần lực càng mạnh thì cộng sinh thú càng cường đại, ngoài ra tuổi thọ càng dài.
Bây giờ, Lâm Trần vẫn không có cộng sinh thú, không phải vì tinh thần lực không mạnh mà cho dù không mạnh thì khế ước một con loại nhỏ động vật vẫn được. Nguyên nhân Lâm Trần không có cộng sinh thú rất đơn giản: Nghèo, chủ nhân đã khế ước cộng sinh thú liền phải có trách nhiệm với nó, phải phụ trách vấn đề ăn uống, tiêu tiểu của nó. Lâm Trần trước mắt đến việc tự nuôi sống mình còn khó thì làm sao có thể nuôi nổi cộng sinh thú.
Người bình thường khi có năng lực độc lập mới có thể nuôi, trừ những thiên chi kiêu tử từ lúc sinh ra đã ngậm thìa vàng. Từ lúc nhỏ liền sẽ có được cộng sinh thú cho riêng mình, cùng mình lớn lên.
Cộng sinh thú là cho nhau lựa chọn kết quả, sau khi lập khế ước bọn họ sẽ tâm ý tương thông, chủ nhân có thể đơn phương cùng chung cảm giác với cộng sinh thú, mà cộng sinh thú có thể có cùng tuổi thọ với chủ nhân, tương đương là một phần thân thể khác của chủ nhân.
Ở thời đại rung chuyển trong quá khứ, cộng sinh thú chính là tử sĩ của chủ nhân, bọn họ có thể phát huy thực lực rất lớn trên chiến trường. (Tử sĩ: Người hầu trung thành có thể chết vì chủ nhân.)
Mà hiện tại chiến tranh rất hiếm khi xảy ra, càng nhiều người trẻ tuổi chỉ việc nuôi sống bản thân thôi cũng đã khó nên dần dần trong đại chúng càng xuất hiện nhiều người trẻ tuổi không có khế ước thú.
Cũng chỉ có những người thuộc tầng lớp thượng lưu vẫn giữ lại nhu cầu này, cộng sinh thú chính là danh thϊếp, đặc điểm tượng trưng, và địa vị phi thường trọng yếu. Mãnh thú là loại hình cộng sinh thú yêu cầu phát tiết tinh lực nhiều nhất, chúng nó không có khả năng ngoan ngoãn ở trong thành thị được dựng từ bê tông cốt thép mà chủ nhân lại không có khả năng trường kỳ cùng bọn họ ở tại dã ngoại, hoặc vui vẻ ở nơi săn thú. Như thế nào để bảo trì cần bằng vẫn luôm là đề tài tương đối đau đầu của các chủ nhân.
Nếu cộng sinh thú có thể đồng ý rời khỏi chủ nhân thì tốt rồi, có thể bỏ tiền mời người mang chúng nó đi chơi vui vẻ, vấn đề là tất cả cộng sinh thú đều là cái đuôi nhỏ của chủ nhân, chủ nhân ở nơi nào bọn họ ở nơi đó.( Cái đuôi nhỏ: không thể xa rời, luôn đi theo phía sau.)
Lâm Trần sờ sờ cằm, bỗng nhiên nhớ tới mình cũng có một cái đặc thù thiên phú, chính là từ nhỏ đến lớn nhân duyên của hắn và động vật đều rất tốt. Ra cửa nhìn thấy chó, mèo có thể tùy ý vuốt ve, đi dạo ở sở thú sư tử và hổ là động vật mà mọi người sợ hãi nhưng bọn chúng đều đưa bụng về phía hắn, nếu không phải nhân viên công tác không cho hắn đều phải sờ một lần.
Dưỡng hoa, trồng rau xác suất sống sót đều ngược đời, người khác trồng mầm đều không sống, hắn chỉ cần tùy tay cắm xuống chậu liền sống. Bạn bè thân thích, bà con hàng xóm đều biết kỹ năng đặc thù này của Lâm Trần, mấy cô, mấy bà thích trồng hoa đều đến tìm Lâm Trần. Dù là hoa hồng Gabriel đại thiên sứ, Eve Fragrant gar rose hay tất cả các loại khó trồng chỉ cần Lâm Trần trồng là sống sót.
Lâm Trần nhớ tới trên đường về nhà mấy ngày nay, đi theo ở phía sau là một chuỗi động vật lưu lạc, tuy nghèo đến sắp sống không nổi nhưng mỗi lần trở về Lâm Trần đều lấy thức ăn cho chúng nó. Hôm nay, không có đi theo phỏng chừng là do Lục Kỳ Niên, người này ghê tởm đến nổi tiểu động vật đều không thích.
Trước kia trong trường học Lâm Trần được mệnh danh là Druid(Linh mục cao cấp), Druid là một chức nghiệp ở thế giới ma pháp, có thể khống chế động vật cùng thực vật cùng với ba loại nguyên tố là phong, hỏa, thổ. Lâm Trần cảm thấy thiên phú của mình cũng xuyên qua theo, nếu biết tận dụng không chừng có thể kiềm được tiền.
Mắt thấy trong nhà sắp không có gì ăn, Lâm Trần liều một lần nữa, post thêm một bài lên diễn đàn có tựa đề là nghiệp vụ "dắt cộng sinh thú đi dạo".
Lâm Trần biết sẽ không có người tin tưởng, khụ, thực tế liền chính Lâm Trần đều không tin chính mình, rốt cuộc muốn đi dạo lại không phải bình thường động vật mà là người khác cộng sinh thú. Khế ước sẽ ảnh hưởng tinh thần của động vật, làm cho bọn chúng trong mắt chỉ có chủ nhân, Lâm Trần không dám bảo đảm bản thân có thể mang đi cộng sinh thú của người khác. Bất quá đã muốn đến sơn cùng thủy tận nông nổi, không thử xem như thế nào biết?
Lâm Trần thấp thỏm ở bài post flex bản thân là đương thời Druid, là động vật bạn bè, bla bla, sẽ không làm chủ nhân thất vọng. Nếu thất vọng, liền xóa bài.
Cái này bài có điểm ý tứ, rất nhiều dân cư mận dũng mãnh mà vào để xem náo nhiệt, mọi người đều cảm thấy chủ tus khoác lác. Tưởng tiền tưởng điên rồi. "Cộng sinh thú của người khác sao có thể để người khác ngoài chủ nhân đυ.ng đến, còn nổ là đương thời druid, vừa thấy chính là mấy thằng trẻ trâu."
"Liền tính là có bản lĩnh đi, chủ nhân người ta dựa vào cái gì có thể yên tâm mà giao cộng sinh thú cho anh?"
Lâm Trần: "Vì cái gì không tin, thông tin của tôi rất rõ ràng và cụ thể, tra học tịch là thấy, nếu là không yên tâm có thể an bài người trông coi, tổng so với chính mình trăm công nghìn việc còn muốn bớt thời gian đi chơi cùng cộng sinh thú còn được hơn đi?"
"Đúng là đạo lý này, nhưng điều kiện là anh thật sự có bản lĩnh."
Lâm Trần: "Các vị khách hàng, thử xem cũng không có hại, tôi là tới nhà tiếp đơn, không thành công thì nhiều lắm chỉ lãng phí một chút thời gian, liền tiền xe đều không cần trả."
.....................
Tư vấn đến hơn 11 giờ, rốt cuộc có một người liên hệ.
"Việc cậu nói chính là sự thật? Cậu thật sự có năng lực này?"
Lâm Trần: "Tôi có năng lực hay không, ngài cho tôi một cơ hội làm tôi thử, đến lúc đó ngài sẽ biết, rốt cuộc nói miệng không có bằng chứng."
Đối phương có một đoạn thời gian không có trả lời, phỏng chừng là đi tra xét tin tức cá nhân của mình. Cái diễn đàn tìm việc này cần tên thật đăng ký mới có thể giải khóa quyền hạn, thông tin của Lâm Trần đều có thể tìm được, tùy thời có thể đi trang web của trường đại học kiểm chứng, thậm chí có thể nhìn đến thành tích cùng lời bình của giáo viên.
Sau một lúc lâu, khách hàng đã trở lại, cho Lâm Trần một cái địa chỉ: "Ok, ngày mai buổi sáng cậu đến cái địa chỉ này, tiến hành hỏng vấn."
Lâm Trần: "Ok, cảm ơn ông chủ cấp cơ hội!"
Một lát sau, đối phương trả lời: "Đối tượng muốn phục vụ là một con sư tử, cậu có dám nhận hay không?"
Lâm Trần: "Quá tốt, tôi thích sư tử."
Rốt cuộc nguy hiểm càng cao, thù lao càng lớn.
Khách hàng: ..... Bổn nhiên có chút hối hận, này miệng lưỡi đúng là có chút trẻ trâu.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Mỗi Ngày Đều Điên Cuồng Ôm Hôn Với Cộng Sinh Thú Của Các Đại Boss
- Chương 2