Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mỗi Ngày Đều Điên Cuồng Ôm Hôn Với Cộng Sinh Thú Của Các Đại Boss

Chương 10

« Chương TrướcChương Tiếp »
Parker tiến lên cắn quần của Tư Ngang như muốn ôn hòa khuyên can, ở vũ lực nó tuy rằng lựa chọn trung lập nhưng về tình cảm nó vẫn hướng về Lâm Trần, không muốn Lâm Trần bị thương.

Tư Ngang trầm giọng: “Parker? Đừng quậy!”

“Rống ô ô!” Parker kháng nghị.

Tâm tình Tư Ngang một lời khó nói hết phải biết rằng lúc trước lần nào đánh nhau không phải Parker luôn là đứa đi đầu sao nhưng giờ, haizzz.

Parker, cái đồ phản chủ, bị Lâm Trần nuôi hai ngày đã làm phản.

“Tụi tao không phải đánh nhau, tao đang giúp cậu ấy.”

Đại sư tử nghe nói không phải đánh nhau mới nửa tin nửa ngờ mà lui một bên, đôi thú mắt vẫn tiếp tục nhìn bọn họ chằm chằm, nó đang nghĩ: Trong chốc lát nếu đổ máu mình lại khuyên đi.

Trong mắt mãnh thú, đánh nhau không đổ máu, kia đều là chơi đùa.

Lâm Trần: “……”

Còn tưởng rằng sư tử có thể cứu mình, kết quả cũng không có, Lâm Trần vẻ mặt đau khổ tiếp tục la to.

20 phút địa ngục Lâm Trần cảm nhận được tứ chi của mình bị đè xuống áp đi, huyệt vị bị ấn tới ấn đi như thế nào. Tuy rằng rất đau, nhưng biết đây là vì tốt cho mình nên sau khi bị hành hạ xong Lâm Trần vẫn là nói cảm ơn với Tư Ngang.

Tư Ngang gật đầu: “Cần rèn luyện nhiều thêm.”

Lâm Trần xấu hổ đỏ mặt nhớ đến nguyên chủ không thích tập thể dục hay mấy môn vận động ra mồ hôi, mà Lâm Trần cũng thế, tám khối cơ bụng là do Lâm Trần nổ thật chỉ có một bé mỡ đang ngự trị tại bụng thôi, nhưng được cái bụng của Lâm Trần nhỏ mà bé mỡ cũng không nhiều nên mới không thấy.

Mà cơ bụng Tư Ngang thật sự có tám khối, lực tay cũng rất lớn, mỗi lần ấn xuống Lâm Trần đều muốn hồn phi phách tán. Cả người đau nhức nên mấy ngày sau Lâm Trần ở một chỗ không đi chỗ nào hết; Tư Ngang cũng không đi cả ngày ngồi ở phòng xe làm công từ xa không thì đi bên hồ cùng Lâm Trần câu cá.

Câu nhiều ăn không hết thế nên Tư Ngang kêu trực thăng lại đây không vận trở về, nói là tặng người.

Lâm Trần kinh ngạc chưa hiểu việc đời: “Chi phí năng lượng cùng phí nhân công của phi cơ trong một lần bay đều đủ để mua 100 con đó?”

Tư Ngang đúng lý hợp tình nói: “Đây là chính tay tôi câu nên có nghĩa hơn so với mua ngoài chợ.”

Lâm Trần chửi thầm: Rõ ràng có một nửa là tôi câu.

Đây cũng không phải lần đầu tiên Tư Ngang đoạt công lao của mình Lâm Trần cũng không để ý.

Hoạt động làm bánh bao tiến hành hừng hực, số liệu online hay offline đều một ngày một ngày tăng cao, hoạt động cũng sắp kết thúc. Mà bọn họ cũng quyết định, chờ hoạt động kết thúc liền trở về.

Ngồi bên bờ hồ, Tư Ngang đối Lâm Trần nói: “Cảm ơn cậu, Lâm Trần, cậu đã giúp tôi rất nhiều.”

Lâm Trần nói: “Anh quá khách khí.”

Tư Ngang quay đầu, ánh mắt chân thành nói: “Trừ bỏ cho cậu thù lao phong phú, cậu còn có yêu cầu gì cần tôi giúp không?”

Chuyện nhà họ Lục, chỉ cần Lâm Trần mở miệng Tư Ngang cũng có thể giúp. Chính là, Lâm Trần cũng không muốn Tư Ngang liên lụy vào, uống một ngụm nước tự chế, Lâm Trần cười nói: “Anh biết không thế giới của tôi rất đơn giản, có tiền liền có thể giải quyết 99% phiền não.”

“Cho nên tôi không có gì muốn anh giúp hết.”

Nhìn Lâm Trần một lát, Tư Ngang gật đầu: “Ok, về sau có việc cậu có thể tìm tôi bất cứ lúc nào.”

Tư Ngang vừa nói xong không bao lâu, Lâm Trần liền nghe được “ting, ting, ting” tiếng chuông thông báo vừa có tiền chuyển vào tài khoản. Lâm Trần nghĩ chắc chắn số lượng hẳn là không ít nên không thèm kiểm tra tin nhắn chỉ tiếp tục lười biếng nằm câu cá, nằm nằm rồi ngủ luôn.

Tuy khí hậu nơi này hợp lòng người nhưng ngủ ngoài trời vẫn rất lạnh, Tư Ngang lấy một cái thảm đắp cho Lâm Trần. Dù có cá cắn câu Tư Ngang cũng không kéo lên sợ đánh thức Lâm Trần.

Lâm Trần khi tỉnh lại liền thấy cái thảm đắp trên người, mà người ngồi kế bên đã từ Tư Ngang biến thành bảo tiêu, cũng không biết mình ngủ bao lâu, Lâm Trần nói: “Cảm ơn, tôi ngủ quên.”

Bảo tiêu quay mặt qua nhếch miệng cười: “Muốn cảm ơn liền cảm ơn Tư tổng, là anh ấy lấy chăn đắp cho cậu, còn luôn ngồi ở đây trông chừng.”

“Tư tổng mới kêu tôi lại đây chú ý an toàn của cậu.”

Lâm Trần ngạc nhiên, cười nói: “Tư tổng là người thật chu đáo, tôi nên cảm ơn anh ấy.”

Tư Ngang lại công tác viễn trình ở trong nhà xe, Lâm Trần không có quấy rầy yên lặng pha một ly trà đem qua rồi đi ra ngoài.

Thời điểm Tư Ngang công tác không thích bị người quấy rầy, nhưng vẫn chú ý tới Lâm Trần, thậm chí đang đợi cậu mở miệng nói chuyện cùng mình. Kết quả cái người này mỗi ngày đều có cơ hội cùng mình ở chung lại rất có chừng mực, sẽ không được một tấc lại muốn tiến một thước, cũng không thuận nước đẩy thuyền.

Tư Ngang đã rất lâu chưa cùng ở chung với người khác mà lại có cảm giác thoải mái đến như vậy. Bưng ly trà Lâm Trần pha uống một ngụm, vị ngay đầu lưỡi hơi đắng nhưng sau lại rất sảng khoái.

Hai ngày sau, hoạt động làm bánh bao kết thúc viên mãn, hành trình của bọn họ cũng kết thúc, dọn dẹp đồ đạc trở về.

Nhà xe trực tiếp chạy vào biệt thự cao cấp của Tư Ngang, thấy sắc trời đã tối, Tư Ngang nói với Lâm Trần: “Cậu ngủ ở đây một đêm đi, ngày mai tôi kêu người đưa cậu về, thuận tiện xử lý việc người phi pháp vào nhà cậu.”

Chuyện này không điều tra rõ Tư Ngang cũng không yên tâm làm Lâm Trần trở về.

Lâm Trần cũng lười đến lăn lộn, gật đầu đáp: “Ok.”

Tư Ngang gật đầu: “Tôi đi giải quyết công việc, muốn ăn cái gì thì đi phòng bếp kêu đầu bếp làm.”

Mấy ngày nay Lâm Trần vất vả, phải bồi thường một chút.

Lâm Trần gật đầu như gà con mổ thóc: “Ok ok, anh cứ đi đi.”

Hai người phân công nhau, Parker gắt gao đi theo Lâm Trần làm nhân viên công tác trong biệt thự giật mình. Phòng bếp nhà Tư Ngang trang trí đặc biệt xa hoa, Lâm Trần cũng không khách sáo ăn bữa ăn có nguyên liệu nấu ăn đều là đỉnh cấp, đao công cũng đỉnh cấp, đầu bếp cũng đỉnh cấp, mỗi một ngụm đều tràn ngập hương vị của tiền tài, ăn ngon đến nỗi Lâm Trần đều muốn nuốt luôn cái lưỡi.

Chính là Lâm Trần nhớ đến Tư Ngang ăn đồ mình nấu như là đã lâu chưa được ăn, còn là người ăn nhiều nhất, đồ ăn mình nấu chẳng lẽ ngon hơn sao? Không thể nào nhất định là cố ý thể hiện để mình không phải xấu hổ……

Suy nghĩ của Lâm Trần đang bay bay ngoài vũ trụ thì bỗng nhiên nghe Tư Ngang nói: “Lời nói trước tôi nói với cậu đều là thật, sau khi tốt nghiệp hoan nghênh cậu tới công tác cùng tôi.”

Lúc này Lâm Trần chần chờ một chút, nói thật cậu không có chí lớn gì lớn, chỉ nghĩ làm một con cá mặn có thể ăn no mặc ấm là được nhưng trở thành tâm phúc của Tư Ngang giấc mơ cá mặn của cậu liền tan biến.

Tư Ngang thấy Lâm Trần chần chờ nháy mắt giọng nói trầm đi: “Cậu không muốn?”

Lâm Trần ngẩn ra lắc đầu giải thích nói: “Không có không có, anh hiểu lầm, có thể công tác tại Tư thị là một cơ hội tốt. Tôi chỉ là cảm thấy bên người anh sẽ không nuôi người rảnh rỗi, mà tôi lại không có chí hướng lớn gì cả, chỉ muốn làm người rảnh rỗi. Mấy ngày nay cùng ăn cùng ở anh cũng hiểu một chút về con người của tôi rồi đó, tôi chính là như vậy.”

Không có dã tâm lại sợ phiền toái, chỉ nghĩ có một cuộc sống bình thường.

Nghe vậy sắc mặt Tư Ngang lúc này mới đẹp lên, trầm mặc ăn thịt bò được nấu nướng tỉ mỉ.

“Tôi biết, cậu cũng không cần miễn cưỡng cũng đừng lập tức tỏ thái độ, vì Parker quá tín nhiệm cậu,” ánh mắt sắc bén Tư Ngang thấy Lâm Trần đang căng thẳng liền nói thật: “Nếu cậu không đồng đến Tư thị thì tôi không có khả năng yên tâm về cậu.”

Lâm Trần minh bạch cậu có được đặc thù năng lực, cũng tham dự một chút việc, lại không chịu làm việc cho đối phương chung quy thân phận thật sự xấu hổ. Nếu trao đổi lập trường, ý tưởng Tư Ngang cũng là ý tưởng của cậu, tâm phòng người không thể không có.

“Nhưng tôi nói, tôi sẽ không miễn cưỡng cậu.” Tư Ngang rũ mắt, sắc bén dao ăn trong tay cắt đứt một miếng thịt bò còn đỏ: “Cậu phải nhớ kỹ một chút, không cần phản bội tôi.” Tư Ngang cấp Lâm Trần một cơ hội chỉ được một lần thương tổn mình, nếu Lâm Trần thật sự làm như vậy, giữa bọn họ liền sẽ không còn tình cảm gì cả.

Lâm Trần gật gật đầu, bưng lên một ly rượu nho đối Tư Ngang nói: “Lấy rượu vì thề, tôi Lâm Trần nếu là đối Tư Ngang có hại sẽ giống như này ly!”

Lâm Trần uống xong rượu, liền đem cái ly không đập trên đất, chia năm xẻ bảy.

Parker canh giữ ở một bên hoắc mà nâng lên đầu nhìn Lâm Trần, vài nhân viên đang công tác cũng lập tức đuổi lại đây, thần sắc khẩn trương.

Lâm Trần thực xấu hổ, quăng ngã cái ly khiến cho mọi người cảnh giác, cậu có tội, nhưng Tư Ngang giống như rất vui vẻ, phân phó nói: “Không có việc gì, chỉ là không cẩn thận quăng ngã cái cái ly, đi xuống đi.”

“Vâng.” Những người đó lập tức lại rời đi, miễn cho quấy rầy hứng thú dùng cơm của hai người.

Lâm Trần sờ sờ cái mũi: “Xin lỗi, cái ly quý sao?”

Tư Ngang nhìn thanh niên: “Xuy, quăng ngã mới biết được khẩn trương?”

“……”

“Không quý, quý cũng không cần cậu trả.” Chỉ là có điểm chấn động. Tư Ngang bưng lên chén rượu trong tầm tay, uống một ngụm, buồn bực trong lòng khi bị cự tuyệt cũng theo cái ly chia năm xẻ bảy mà tiêu tan. Lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên Tư Ngang nhìn thấy phương thức thề kỳ quái như thế, nhưng đặt ở Lâm Trần trên người lại cảm thấy hết sức hợp lý.

Lâm Trần đặc biệt, trong xương cốt thanh cao cùng tiêu sái tạo cảm giác mới mẻ, mạc danh có sức thuyết phục.

Tư Ngang tiếp nhận. “Như vậy tùy cậu đi, không làm việc cho tôi, vậy làm bạn của tôi đi.”

Nói ra sẽ làm người không thể tin được, Tư Ngang đưa ra yêu cầu này còn rất sợ Lâm Trần sẽ cự tuyệt, trước nay chưa từng có. Lâm Trần không nghĩ chịu làm là do sợ phiền toái, không dã tâm, kia có thể hay không liền làm bạn đều không muốn?

Lâm Trần: “Ok.”

Lâm Trần xem sư tử, trong lòng tính toán đánh đến cạch cạch, làm bạn của Tư Ngang về sau thường xuyên đến chơi hay ôm hôn sư tử của bạn thực hợp lý đi?

“Rượu vừa rồi uống cũng ngon lắm.” Lâm Trần từ trên bàn cầm cái ly mới, đổ rượu một lần nữa, đứng lên nói: “Tư Tổng, tôi kính anh một ly.”

“Không phải đem là bạn sao? Như thế nào còn khách khí?” Tư Ngang nhíu mày: “Về sau liền không cần kêu Tư tổng, kêu tên của tôi là được.”

Lâm Trần: “Xin lỗi nhất thời còn không có thích ứng.”

“Anh lớn hơn tôi, tôi kêu bằng anh được không?”

Tư Ngang nghe vậy liền cười, mới vừa nói thằng nhóc này sẽ không biết theo cây mà bò, nhìn xem rất biết đấy chứ?

“Ok.” Tư Ngang không phản đối.

Lâm Trần trực tiếp đi đến Tư Ngang trước mặt, khom lưng cười nói: “Anh Ngang, em kính anh.”

Tư Ngang bưng lên chén rượu, vui vẻ mà uống lên ly rượu ‘ em trai ’ kính.

Xét thấy rượu uống ngon, Lâm Trần mê rượu, kết cục là sau khi kết thúc bữa tối Lâm Trần say chuếnh choáng. Lâm Trần thuộc loại người uống xong rượu sẽ không có thói hư tật xấu gì chỉ là rất tự nhiên.

“Anh trai… Anh ơi, tiếp, em lại kính anh một ly.” vị trí ban đầu Lâm Trần ngồi cách Tư Ngang môth khoảng cách, uống say lúc sau trực tiếp ngồi vào ghế sát bên.

Tư Ngang cũng không ngăn cản, chỉ là nhướng mày, không nghĩ tới Lâm Trần uống say sẽ như này còn rất đáng yêu.

“Uống say, uống ít đi.” Ngoài miệng Tư Ngang nói, nhưng mỗi lần Lâm Trần cụng ly anh đều uống.

“Uống rượu không uống say…… Có ý tứ gì?” Lâm Trần mê mê hoặc hoặc, nói: “Uống rượu còn muốn vung quyền, tới, vung quyền.”

Tư Ngang nhìn cánh tay câu lấy bả vai của mình, phối hợp nói: “Được, vung quyền.”

Lâm Trần quả thật là uống say, ngoài miệng nói vung quyền, ra lại là kéo búa bao, Tư Ngang câm nín đành phải điều chỉnh theo.

Ván thứ nhất, Tư Ngang thua thực dứt khoát mà phạt rượu.

Không nghĩ tới ván thứ hai vẫn là thua, lại phạt rượu…… Kế tiếp Tư Ngang vẫn luôn thua, thua đến hoài nghi Lâm Trần có phải hay không thật sự uống say?

Thiếu con ma men này nợ cờ bạc mười ly, Tư Ngang lại không muốn uống nữa, tháo chiếc đồng hồ trên cổ tay đưa cho Lâm Trần: “Ok, ok, không chơi, đi ngủ đi.”

Lâm Trần không có thói quen mang đồng hồ nên cũng chả nhận lấy làm gì.

“Thật không cần?”

“Con ma men, đây là thứ tốt, có tiền đều mua không được.”

Tư Ngang thấy Lâm Trần càng như vậy càng tưởng đưa, vì thế trực tiếp động thủ đem đồng hồ mang ở trên cổ tay Lâm Trần, chờ ngày hôm sau đối phương tỉnh lại sẽ cảm ơn mình.

“Parker, tôi, tôi muốn cùng Parker ngủ……” Lâm Trần cảm giác say phát huy đến cuối cùng trong đầu cũng chỉ nhớ rõ Parker.

Con ma men lung lay mà đứng lên phải đi, Tư Ngang chạy nhanh chặn lại nói: “Trên mặt đất có miễng ly, cậu…… Tính.” Cùng một người say phí cái gì miệng lưỡi, dứt khoát trực tiếp đem đối phương chặn ngang bế lên đưa vào phòng.

“Rượu nho cũng có thể uống say, về sau vẫn là đừng uống rượu.” Tư Ngang nói, cấp Lâm Trần đắp lên chăn, tiếp theo nhìn sư tử đi theo phía sau nói: “Parker, ở chỗ này bồi cậu ấy.”

Parker nhảy đến trên giường, dựa gần Lâm Trần nằm sấp xuống. Dù Lâm Trần có mùi rượu nó cũng thực thích, để sát vào ngửi ngửi liếʍ liếʍ giống chăm sóc ấu tể của mình.

Độ cồn của rượu nho rất nhỏ, sau nửa đêm Lâm Trần liền tỉnh táo, duỗi tay sờ sờ nóng hầm hập Parker lại cảm thấy mỹ mãn mà ngủ.

Ngày hôm sau buổi sáng tỉnh lại, nhớ tới sự việc xảy ra tối hôm qua xấu hổ muốn chết, Lâm Trần chạy nhanh đi tắm rửa, trước khi tắm còn đem đồng hồ vừa thấy liền biết giá trị xa xỉ trên cổ tay tháo ra, đợi tắm xong cầm đồng hồ đi tìm Tư Ngang.

“Thực xin lỗi, tối hôm qua em uống say, có quậy lắm không?”

“Đồng hồ này trả lại cho anh.”

Tư Ngang trắng ra nói: “Giữ đi, người khác biết đây là đồng hồ của anh, sẽ có lợi cho em.”

Đồng hồ định chế độc nhất vô nhị?

Lâm Trần biết lại càng không dám đυ.ng: “Em sợ sẽ làm mất.”

Tư Ngang nói: “Có máy định vị, mất cũng sẽ có người ngoan ngoãn đưa về tới, không ai dám dùng.”

“……” Lâm Trần đã hiểu, Tư Ngang vẫn là không quá yên tâm, cái này không lấy cũng phải lấy: “Được rồi, vậy em nhận.”

Kiểu dáng ưu nhã mà không mất đại khí, một lần nữa mang trên cổ tay Lâm Trần.

Lần này Lâm Trần cẩn thận quan sát, mới phát hiện trên mặt đồng hồ có khác kí hiệu, một chữ ‘ ngẩng ’(đáng lẽ là chữ Ngang nhưng là tiếng trung viết là Ngẩng nên dịch sang Việt là Ngẩng), đúng là mỗi người đều biết đây là đồng hồ của ai.

Chờ về sau Tư Ngang yên tâm về mình cái đồng hồ này sớm hay muộn cũng sẽ trở lại trong tay Tư Ngang.

Tư Ngang nhìn Lâm Trần nói: “Anh phải đi đến công ty, hôm nay về nhà vẫn là……”

Lâm Trần nói: “Về nhà, em muốn cùng Parker nói lời tạm biệt.”

Tư Ngang gật đầu, sau đó phân phó hai gã bảo tiêu trước kia đi hộ tống Lâm Trần.

Bảo tiêu thực vui vẻ tiếp nhiệm vụ lần này, bọn họ đi theo Lâm Trần đi đến phòng cho thuê, xác định đồ vật không thiếu, liền đi tìm quản lí xem camera.

Mặc kệ truy cứu hay không, ít nhất muốn biết rõ ràng là ai làm.

“Cậu nhận thức sao?” Bảo tiêu chỉ vào người trong video hỏi.

Lâm Trần gật đầu, dẫn người tới đá cửa, thế nhưng là Lục Tri Bách thủ đoạn âm ngoan: “Đối phương thân phận rất khó triền, tôi không nghĩ báo cảnh sát, chuyển nhà là được.”

Tìm Tư Ngang hỗ trợ xử lý tự nhiên có thể nhưng không cần thiết, Lâm Trần không nghĩ lãng phí thời gian ở Lục gia, không đáng, có thời gian còn không bằng nhiều kiếm tiền.

Bảo tiêu: “Thật sự không báo cảnh sát sao?”

Tư tổng phân phó bọn họ phải toàn lực bảo đảm quyền lợi của Lâm Trần, mặc kệ là bá tước vẫn là công tước, Tư gia không sợ.

Lâm Trần: “Ừ, như vậy một chuyện nhỏ sao có thể kiện chết được, báo cảnh sát cũng là lãng phí thời gian.”

“Ok.” Bọn họ cũng không miễn cưỡng Lâm Trần, lại hỏi: “Vậy cậu muốn tìm phòng ở như thế nào?” Tư tổng của họ nhiều nhất là phòng ở.

Lâm Trần: “Tìm nhà riêng ở vùng ngoại ô đi, phải có một cái vườn có thể trồng hoa, còn muốn mua một chiếc xe tải phương tiện vận chuyển.”

“Trồng hoa, Lâm Trần ngươi thực sự nhàn hạ thoải mái.” Bảo tiêu nghe cậu nói muốn trồng hoa, ha ha cười.

Không, Lâm Trần chỉ là tưởng trồng các loại hoa trân quý, kiếm tiền nuôi sống bảng thân mà thôi.

Đến lúc đó, những người cuồng làm vườn có thể có được càng nhiều bảo bối xinh đẹp, mà cậu cũng có thể có được tiền, song thắng.
« Chương TrướcChương Tiếp »