Lâm Trần xuyên đến thế giới tinh tế, nhà nghèo chỉ còn có bốn bức tường, vì kiếm được tiền nên hắn làm một việc trước nay chưa từng có là trở thành người đầu tiên nhận chăm sóc cho "cộng sinh thú”! Cộng sinh thú là thiên phú đặc biệt của người Lam tinh, dựa theo tinh thần lực mạnh yếu mà mỗi người chỉ có thể khế ước một con cộng sinh thú. Chủ nhân và cộng sinh thú sau khi khế ước sẽ tâm ý tương thông, chủ nhân còn có thể cùng cộng sinh thú có chung cảm giác. Bởi vì Lâm trần trời sinh thể chất đặc thù, rất được cộng sinh thú yêu thích nên công việc của hắn làm thuận lợi đến hô mưa gọi gió, nhận được rất nhiều đơn đặt hàng có khi có bốn đơn cùng lúc. Cư dân mạng: Trời đựu, này không phải là cộng sinh thú của Tư Ngang tiên sinh, Nilfgaard điện hạ, Hoài Tư thiếu tướng, Ôn Trạch Nhĩ công tước sao? Này không phải trọng điểm, trọng điểm là bọn họ không phải là đối thủ một mất một còn sao? Bọn họ cộng sinh thú không có khả năng hòa bình ở chung, tuyệt đối không! Lâm Trần: Phải ngoan nha, ai có biểu hiện tôt thì tối nay ta sẽ ôm người đó ngủ. Các boss lớn không cần ôm khịt mũi coi thường, chính là cộng sinh thú của bọn họ không có một miếng giá, một đám ngoan giống như mất trí, quá mất mặt, chẳng lẽ được ôm ngủ sẽ rất thoải mái sao?! Khi các boss được ôm tỏ vẻ: Khụ, xác thật rất thoải mái, muốn ngừng mà không được. Người được ôm chính là công tước Ôn Trạch Nhĩ. Hắn có bệnh là làn da cơ khát chứng cùng với thói ở sạch, hai cái mâu thuẫn chứng bệnh cùng tồn tại làm cho Ôn Trạch Nhĩ luôn áp lực chính mình. Thẳng đến Lâm Trần cùng cộng sinh thú của hắn tiếp xúc, hắn mới tìm được người thích hợp chữa bệnh cho mình. Công tác một tháng lương nhận được 200 vạn(6 tỉ 700 triệu) được ném đến trước mặt Lâm Trần, nhưng ông chủ không muốn hắn vuốt cộng sinh thú mà là vuốt hắn. Lâm Trần trải qua thận trọng suy xét liền tiếp nhận công việc. Ông chủ cho hắn tri kỷ lời khuyên: “Lâm Trần không cần cùng ta sinh ra tình yêu.” Lâm Trần: “Ngài yên tâm! Ta tuyệt đối sẽ không làʍ t̠ìиɦ yêu làm bẩn quan hệ tiền tài của chúng ta.” Lúc sau, mỗi một lần vuốt ve an ủi với công tước, Lâm Trần luôn tự nhắc nhở chính mình, công tác và tình yêu phải tách ra, ông chủ lại đẹp cũng chỉ là ông chủ. Chính là ông chủ không có cái này giác ngộ, cho nên bị chính mình lời khuyên đập trả, thật thảm. Lâm Trần thổn thức: “Mọi người mau xem, đây chính kết quả của việc yêu trước.”