Cuối cùng cũng tiễn được thầy có “ngôn ngữ chung” nhưng lại gây đe dọa cho đồ lông lông của mình đi, Cố Giác An vui vẻ sửa soạn lại phòng, đến khi phòng mới toanh, đâu đâu cũng là đồ lông lông mới hài lòng đặt tay xuống.
Còn những thứ còn lại, không sao, sớm muộn gì cũng cần thay mà!
Cố Giác An hài lòng nằm dài trên giường đã trải mười cái chăn, thoải mái đến mức cậu không nhịn được mà lăn qua lăn lại, sau đó bật quang não lên và bắt đầu xem “Khám Phá Kỳ Diệu (phiên bản trẻ em)", khi nhìn thấy con sói dũng mãnh có bộ lông dài màu đỏ thẫm tuyệt đẹp, lòng Cố Giác An chợt nhói đau.
Chú sói của cậu (ㄒoㄒ)~~
Tài khoản không còn tiền nữa thì cậu có thể đi kiếm tiền mà, săn ma thú rồi phá kết tinh năng lượng, mấy việc này cậu đều rất rành!
Nhưng mà, Đế Tinh không có ma thú, muốn đến các hành tinh khác cần không gian xuyên qua, mà cậu lại không có tiền…
Phải kiếm tiền thế nào đây…
Cố Giác An có chút phiền lòng.
Cứ nghĩ mãi rồi lăn qua lăn lại, cậu phát hiện mình đói rồi.
Theo trí nhớ của nguyên chủ thì căn tin của học viện chỉ cung cấp bán thành phẩm hoặc nguyên liệu cho sinh viên hệ Linh Trù, nói là để sinh viên hệ Linh Trù có đủ rèn luyện, phải biết thực hành đi đôi với lý thuyết.
Vì vậy, rất nhiều sinh viên đều đặt mua trên Thiên Mạng, hoặc mang đồ từ nhà đi, hoặc về nhà ăn, hoặc mang theo robot bên mình để nấu ăn, hoặc ra ngoài ăn…
Nhưng những cách này đều có nhược điểm. Ví dụ như đặt mua trên Thiên Mạng, chẳng hạn như món súp Tam Điểu đi, đây là món rất có khả năng xuất hiện trong kỳ thi thực hành của sinh viên năm hai khoa trung cấp, nguyên liệu chỉ là một con Tam Đầu Điểu của ma thú cấp hai, bên trong không chứa nhiều linh lực, nhưng một bát súp Tam Điểu có tỷ lệ sử dụng linh lực chỉ 20% trên Thiên Mạng đã cần tới 230 điểm tín dụng, trong khi một con Tam Đầu Điểu chỉ tốn có 80 điểm tín dụng, chênh lệch gần bốn lần, nên sinh viên thường không mua trên Thiên Mạng, trừ khi súp Tam Điểu của họ tự nấu không đạt đến 20%, thậm chí còn thấp hơn nhiều.
Bởi vì con người cần linh lực để phục hồi tầng lực tinh thần hoặc tăng cường tinh thần lực của mình. Bất cứ ai, trừ khi không làm việc gì liên quan đến cơ giáp còn rất nhiều hạn chế khác, nếu không thì một lần chiến đấu cơ giáp trong môi trường ảo cũng cần dùng tinh thần lực, chế biến thực phẩm cũng cần dùng đến tinh thần lực, thậm chí khi lên Thiên Vương cũng cần kết nối tinh thần lực với Thiên Mạng, chưa kể tham gia các trò chơi mạng ảo hoặc xem livestream, tất cả đều cần sử dụng tinh thần lực. Tinh thần lực có thể tự phục hồi khi nghỉ ngơi, nhưng tốc độ rất chậm, vì vậy cần bổ sung bằng linh lực dịu nhẹ, cách đơn giản nhất là thông qua thực phẩm và khối thực phẩm.
Khối thực phẩm là món ăn nấu chín, được nén thành hình khối nhỏ nhờ công nghệ nén và tiện lợi hóa thực phẩm, dễ mang theo. Khi tinh thần lực bị tổn thương, thường ăn khối này, nhưng nhược điểm là không no, ăn một khối vẫn còn đói, nên vẫn phải ăn thêm. Theo một góc độ nào đó, khối thực phẩm đã trở thành một loại “thuốc”.
Mang đồ ăn từ nhà thì lạnh mất, linh lực chắc chắn giảm, chưa kể mùi vị, khối thực phẩm ăn vào như chưa ăn, vẫn đói; về nhà thì xa quá, robot chỉ nấu được nguyên liệu cấp một, tỷ lệ sử dụng linh lực mãi mãi là 33%.
Ma thú chia thành 12 cấp, cứ bốn cấp là một tầng, phân thành ma thú cấp thấp, cấp trung và cấp cao, thực phẩm từ chúng cũng vậy, thực phẩm cấp thấp chỉ có thể hỗ trợ và phục hồi tinh thần lực một cách dịu nhẹ, nếu bị thương hoặc muốn gia tăng tinh thần lực, dựa vào thực phẩm cấp thấp là điều không thể.
Đây cũng là lý do tại sao linh trù trung cấp và cao cấp lại được yêu thích như vậy, và cũng là lý do Đế Quốc rất coi trọng nhân tài linh trù.