Chương 10: Quất roi vào vυ' và âm đế, nhét dươиɠ ѵậŧ giả bạo gian hai huyệt, dạy dỗ bằng điện giật

Sáng sớm, Trần Việt tỉnh lại thì thấy mình đang ôm một người trong lòng.

Tối hôm qua, Bạch Hề bị cᏂị©Ꮒ đến ngất rồi được Trần Việt ôm lên giường, không bị phạt quỳ bên giường và cũng không ngủ trên giường nhỏ.

Thiếu niên nho nhỏ nằm gọn trong lòng hắn, môi hồng răng trắng, cơ thể mềm mại, phả ra hơi thở nóng hổi vào l*иg ngực của hắn, chẳng hiểu sao lại khiến hắn thấy ngứa ngáy… Loại cảm giác này cũng rất mới lạ.

Trần Việt khẽ nhúc nhích, Bạch Hề chợt bừng tỉnh.

Y ôm lấy cổ Trần Việt, mắt vẫn còn nhắm tịt lại, y duỗi chân vểnh mông lên theo bản năng, nuốt dươиɠ ѵậŧ đang cương lên vào miệng lỗ.

“Ưm…” Y khó chịu rên lên, lại cố gắng nuốt vào tận gốc: “Hôm nay chủ tử dậy sớm quá, nô gia hầu hạ ngài đi tiểu…”

Trần Việt tập mãi thành quen mà bóp lấy eo của y, tiểu vào âʍ ɦộ ướŧ áŧ mềm mại mà không chút do dự.

“Chủ tử… A a… Chậm một chút…” Thịt mềm mẫn cảm bị nướ© ŧıểυ cọ rửa, âʍ ɦộ bị kí©h thí©ɧ đến mức co rút không ngừng, dươиɠ ѵậŧ bắn đến giọt cuối cùng vào trong âʍ ɦộ của y, bụng y cũng bắt đầu trướng lên.

Bụng căng lên đau đớn, lỗ da^ʍ được huấn luyện nghiêm chỉnh tự giác co lại, kẹp chặt, ngăn không cho nướ© ŧıểυ rỉ ra ngoài.

Bạch Hề thở hổn hển, y bị giày vò đến mức mở to mắt, đôi mắt ướt sũng.

Y nhớ tối hôm qua đã không làm cho Trần Việt tận hứng, thế là càng thêm thấp thỏm.

Trần Việt không muốn để ý đến y, tâm trạng của nam nhân dục cầu bất mãn lại càng thêm khó dò: “Cút ra ngoài huấn luyện đi.”

Trần Việt đang cáu kỉnh, Bạch Hề đành phải bỏ suy nghĩ cầu xin hắn miễn huấn luyện cho mình.

Mấy ngày nay Trần Việt rất bận rộn.

Sáng sớm Thẩm Kinh Nghĩa đã dẫn khách đến tiền sảnh đợi hắn, bọn họ định sẽ đuổi cổ mấy lão già hay khua tay múa chân trong thương hội trước thềm năm mới.

Bàn bạc một hồi lâu mới tiễn khách đi, Trần Việt và Thẩm Kinh Nghĩa cùng nhau đến thư phòng.

Đột nhiên như nhớ đến điều gì đó, Trần Việt tiện đường đi đến một gian phòng, hắn muốn mang tiểu thê tử của mình đến thư phòng chơi một chút.

Trong gian phòng kia lại chẳng có ai.

Trần Việt nhíu mày, lúc này phải huấn luyện xong rồi mới đúng chứ.

Hắn nhớ mình đã căn dặn người dạy học mỗi ngày phải quất vυ" Bạch Hề thêm 50 cái, chẳng lẽ vì chuyện này mà trễ nải hay sao?

Trần Việt chuyển hướng đi, hắn muốn xem cảnh Bạch Hề bị quất sưng vυ".

Đôi vυ" mềm mại trắng như bạch ngọc bị quất đến sưng to, thậm chí còn thấy một ít dấu hồng hồng, núʍ ѵú bị quất ưỡn lên thật cao, nhìn một lát là đã khiến người ta nổi lên cảm giác muốn làm nhục.