Chương 1

🍄❤️🍄❤️🍄Nhân dịp năm mới, truyện sẽ mở sale combo 50% cho 5 bạn nhanh tay nhất, sau khi đủ 5 bạn sẽ sale xuống còn 30% đến hết ngày mùng 5 Tết, sau đó sẽ quay trở về giá ban đầu.

____

Giờ phút này, Chử Văn Kỳ thật sự muốn tìm một cái khe đất để chui vào.

Tâm lý đà điểu khiến cô muốn vùi đầu thật sâu, hận không thể vùi mặt vào bộ ngực cao nhất của mình.

Cô là một tiểu thuyết gia trên mạng, sau sáu năm làm việc chăm chỉ cuối cùng cô cũng dựa vào việc viết thịt văn cấm kỵ để kiếm sống.

Bây giờ vất vả lắm cô mới đến được tỉnh Lục để ký tặng sách, ai có thể nói cho cô biết, vì sao em trai cô cũng trà trộn vào trong đám người hâm mộ, chờ cô ký tặng?

Bút máy dừng lại ở trang đầu tiên của bìa sách, tay của cô đột nhiên không viết nổi chữ nữa.

Chúc xxx thành công trong việc học tập, sớm ngày hầm thịt và phấn đấu trở thành người đàn ông một đêm làm bảy lần.

Cái vụ ký tên đặc biệt dành cho nam này sao lại được sắp xếp quái dị gì vậy? Quả thực là quá thái quá rồi!

Chờ đến khi những người hâm mộ đứng phía sau Đới Trí Hành tỏ ra thiếu kiên nhẫn, khiến cho Chử Văn Kỳ càng thêm tâm phiền ý loạn.

Cũng may tình huống đột ngột xảy ra này cũng kích hoạt bộ não vốn đã ngừng hoạt động của cô.

Chiếc bút máy sắp bị niết gẫy cuối cùng cũng di chuyển.

Nguyện:

Học đi đôi với hành, kết hợp tốt tri thức và hành động với nhau.

To: Thất Thất.

Nhìn dòng chữ kỹ đặc biệt này Chử Văn Kỳ vô cùng vừa lòng, vừa không đi lệch chủ đề của chữ ký, lại vừa trang nhã và giàu ý nghĩa.

Hắc hắc, thời khắc mấu chốt dùng tên Đới Trì Hành cứu mạng chó của chính mình, cô thật sự là quá thông minh.

Nan đề đã được giải quyết, Chử Văn Kỳ tạm thời quên đi hoàn cảnh của mình có bao nhiêu xấu hổ, thậm chí còn ở trong lòng thầm khen ngợi sự thông minh của mình.

Bìa sách bị khép lại, Chử Văn Kỳ xịt hai lần nước khử trùng lên cuốn sách, khiêm tốn gật đầu và đẩy cuốn sách đến mép bàn.

Trong thời gian phòng chống dịch bệnh, cho dù khi được phép tổ chức ký tên và mua bán, vẫn phải thực hiện nghiêm túc khoảng cách vật lý và việc khử trùng.

Chẳng qua động tác lưu loát kia của cô ở trong mắt Đới Trí Hành, thật ra có vài phần đắc ý tự mãn.

Đới Trí Hành nâng vành mũ do lúc trước cố tình kéo thấp, để lộ ra đôi mắt phượng và cặp mày rậm, ánh mắt cực kỳ có tính xâm lược thẳng tắp nhìn về phía Chử Văn Kỳ.

Ví dụ như thời gian bùng phát dịch bệnh người ta kích động tháo khẩu trang ở nơi công cộng, nỗi lo lắng tột độ khi gặp phải tình huống nguy hiểm nhanh chóng quấn chặt lấy Chử Văn Kỳ.

Hô hấp rõ ràng có vài phần dồn dập, khẩu trang in hoa khẽ nhấp nhô, âm thầm cho thấy Chử Văn Kỳ đang vô cùng khẩn trương.

Đới Trí Hành dùng tay nhặt cuốn sách dày hai cm lên, cà lơ phất phơ kẹp nó ở giữa hai khuỷu tay phải đang cắm trong túi của mình.

Khóe miệng ẩn dưới khẩu trang màu đen hơi nhếch, giọng nói từ tính mười phần trầm thấp giống như pháo cối toàn lực khai hỏa bắn vào tai Chử Văn Kỳ: “Cảm ơn, em nhất định sẽ thực hiện được kỳ vọng của chị.”

Hắn dùng ngón trỏ ấn vành mũ xuống, nửa khuôn mặt tuấn tú lại một lần nữa ẩn trong bóng tối.