Chương 66: Độ Hot!

Editor: Vũ Thủy

Là một ngôi trường có thế mạnh và bề dày lịch sử, Đại học Hoa Hạ luôn đứng vị trị đầu trong giới học thuật.

Vì vậy, ngay sau khi bài đăng được tải lên, nó đã gây ra rất nhiều bàn tán.

Phía dưới tất cả các bình luận là đặt câu hỏi:

[ Học sinh này nhất định có điểm gì đặc biệt, nên mới được tuyển chọn?]

[ Cuộc thi toán học toàn quốc có thể mua được bằng tiền sao? Đùa gì vậy? Nào, đến đây tôi sẽ cung cấp cho mọi người kiến thức về sức mạnh của con người này, và nó được đề cập trong bài đăng.]

Phía dưới là bài đăng về Phùng Tỉnh Thân, một nhà toán học nổi tiếng, ông đã đóng góp cho giáo dục trong lĩnh vực nghiên cứu của mình, ông còn được nhà nước bảo vệ!

Có người đặt câu hỏi, có người lại ồn ào với bài đăng, yêu cầu đưa ra lời giải thích:

[ Nhà toán học không phải con người sao? Là người thì đều sẽ mê tiền!]

[ Các người nói học sinh Tiết có điểm đặc biệt, tôi sẽ cho mấy người xem lý lịch cá nhân của cô ấy. Từ nhỏ, cô ấy lớn lên ở cô nhi viện, không có bất kì thành tích nào, sau đó giành vị trí hạng nhất trong cuộc thi Ngôi sao Toán học và giải đấu quốc gia.]

[ Nói thật, hai cái hạng nhất đã rất giỏi rồi, cô ấy chỉ cần từng bước tham gia CMO (Thế vận hộ Olympic Quốc gia), được Đại học Hoa Hạ đề nghị trao đổi là tất nhiên, tôi không hiểu tại sao phải tuyển cô ấy trước, nếu cô ấy không có thành tích có thể thuyết phục được người khác rồi sau đó được đi trao đổi sao? Với tư cách là người qua đường, tôi khách quan mà nói, như vậy bên trong khả năng có nội tình.]

[ Hãy nói về thuyết âm mưu, có thể điểm của ai đó không đấu lại được, dù sao việc gian lận trong kì thi ở tỉnh là hoàn toàn có thể xảy ra, nhưng CMO là cuộc thi quốc gia, các bạn nên hiểu điều đó.]

[ Tóm lại, hi vọng văn phòng tuyển sinh đưa ra lời giải thích!]

“...........”

Trên mạng ồn ào như vậy, các đồng nghiệp trên Weibo của Đại học Hoa Hạ đã sớm nhìn thấy, nên đã liên hệ với văn phòng tuyển sinh của trường.

Giáo viên của văn phòng tuyển sinh đi tìm thầy Phùng Tỉnh Thân: “Thầy Phùng, nếu bây giờ chúng ta không đưa ra lời giải thích, tôi sợ rằng những người từ văn phòng Quốc gia sẽ thực sự đến hỏi thăm. Tôi không thể công bố rằng em ấy đã chứng minh ra được phỏng đoán của Barta sao?”

Phùng Tỉnh Thân thở dài: “Việc hàng nếu thông báo trước khi nó xuất bản, sẽ không tốt cho em ấy.”

Quy trình xuất bản rất phức tạp, ai cũng không biết trước khi bọn họ đăng báo, có người khác đóng góp hay không, còn có, ai cũng không thể biết trước được đề tài đăng tiếp theo, vạn nhất xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sao?

Phùng Tỉnh Thân làm như vậy, chính là để bảo vệ Tiết Tịch.

Giáo viên của văn phòng tuyển sinh thở dài: “Nhưng làm như vậy, thầy sẽ bị mắng, thầy yên tâm, trường học chắc chắn sẽ đứng về phía thầy, vì sự an toàn của thầy, thầy nên ở lại trong phòng thí nghiệm của trường đi ạ.”

Phùng Tỉnh Thân gật đầu.

Thế nhưng đó là trong trường học, còn ở bên ngoài thì chúng ta không thể ngăn được những phóng viên và những người khác ác ý suy đoán.

Thời gian ăn trưa, Phùng Tỉnh Thân đi ăn cơm cũng bị phóng viên trà trộn vào ngồi để lấy thông tin, nếu không phải có nghiên cứu sinh bảo vệ, Thầy Phùng có thể đã bị thương.

Đại học Hoa Hạ từ đó đã tăng cường an ninh và kiểm soát chặt chẽ ra vào.

Trên Internet lại xuất hiện một tin khác: [ Đại học Hoa Hạ tăng cường an ninh, và cho đến bây giờ vẫn chưa đưa ra bất cứ giải thích nào.]

Sau đó nó lại nổi lên một cuộc thảo luận sôi nổi.

Khi Phùng Tỉnh Thân trở về phòng thí nghiệm, ông vẫn cảm thấy hồi hộp.

Lúc này, ông nhận được cuộc gọi của giáo sư Lý của đại học Hoa Trung, điện thoại vừa kết nối, giáo sư Lý Phạm tận tình khuyên bảo: “Xem đi, tôi đã bảo thầy không nên lộ liễu quá, xảy ra chuyện rồi đấy, sao thầy lại không nghe tôi?”

Phùng Tỉnh thở dài.

Lý Phạm không hiểu được nỗi khổ của ông.

Tịch nhi cũng đa tài như người kia, ông cũng sớm nghe nói Tịch nhi còn tham gia thi đấu vật lý, nếu giới toán học không đủ sự tôn trọng, Tịch tỷ nhi chuyển sang môn kia thì làm sao bây giờ.

Ông ở nơi này vì giới toán học cũng không mong tuyển được Tiết Tịch đến Đại học Hoa Hạ, Lý Phạm còn ở đây chế giễu ông, quả thực là...

Phùng Tỉnh Thân hít sâu một hơi: “Tôi hi vọng một tuần sau, ông vẫn có thể nói điều này.”

Nói xong, Phùng Tỉnh Thân trực tiếp cúp máy.

_

Tiết Tịch từ trước đến nay không lên mạng, nên cũng không biết chuyện trên mạng.

Cô hoàn thành xong kì thi Vật Lý, trở về nhà, sự việc vẫn chưa phát triển, mãi cho tới thứ hai cô đi học, sự việc mới trở nên nghiêm trọng.

Sau kì thi Olympic Vật lý, lớp thi đấu tạm thời hủy bỏ, Tiết Tịch rốt cuộc cũng tham gia lớp học cả ngày.

Khi cô ra khỏi cửa hàng tạp hóa, cô cảm giác những người xung quanh chỉ trỏ, nhưng xưa nay cô vốn chậm chạp và không để ý đến ý kiến người khác, vì vậy cô thoải mái trở lại lớp học.

Ngay cả trước giờ học, hầu hết học sinh trong lớp thí nghiệm số một cũng làm đề, nhưng hôm nay lại lộn xộn, tất cả đều thảo luận về các vấn đề trên mạng.

Có người hỏi Tiết Dao: “Tiết Dao, chuyện của chị cậu rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Gia đình cậu thực sự đưa tiền cho vị giáo sư đó à?”

Tiết Dao lập tức cúi đầu xuống, cô thở dài: “Bác tớ thời gian trước quả thực đã đi công tác một thời gian, nhưng tớ cũng không biết bác đi đâu, chuyện khác tớ làm sao biết được.”

Những lời này ngoài mặt là không thừa nhận, nhưng từ “đi công tác” khiến người ta có suy nghĩ lung tung.

Bạn học chua ngua lập tức mở miệng: “Bình thường thì nhìn yên tĩnh, là người đẹp lạnh lùng, tôi nghĩ rằng cậu ta học thật sự lợi hại, nhưng hóa ra là đi cửa sau, thật là xấu hổ.”

Lời này vừa nói ra, Tần Sảng bỗng dưng đứng lên mắng: “Cậu có bằng chứng gì mà nói chị Tịch đi cửa sau? Không có bằng chứng đừng nói nhảm nhí, đây gọi là tội vu khống! Nhà họ Tiết có thể kiện cậu!”

Tiết Dao kì quái mở miệng: “Tần Sảng, mọi người đều là bạn học, không nên nói những lời nghiêm trọng như vậy, luật sư Tiết gia, sẽ không xử lý chuyện nhỏ này...”

Tần Sảng trực tiếp chuyển mục tiêu: “Cậu câm miệng cho lão nương! Tiết Dao, đừng mẹ nó ở chỗ này giả vờ, miệng nói không biết, lại nói cho mọi người biết ba chị Tịch đi công tác, đây không phải là ám chỉ điều gì đó sao? Nói cho cậu biết, lão nương với Tần Lộ lớn lên cùng nhau, loại bạch liên hoa như cậu sử dụng thủ đoạn như thế này tôi thấy nhiều rồi! So với Tần Lộ, cậu chưa đủ tư cách!”

Tiết Dao tức giận mặt đỏ bừng: “Cậu nói kiểu gì vậy?”

“Dùng miệng nói chuyện a, chẳng nhẽ cậu dùng mông nói chuyện? Hẳn nào, trách không được những lời cậu nói lại thối như vậy.”

“Cậu...”

Khi Tiết Tịch bước vào cửa, Tiết Dao đang muốn tức giận, nhưng nhìn thấy cô, phòng học trở nên yên lặng.

Cô cũng không để ý, đang chuẩn bị ngồi vào chỗ của mình, lớp trưởng Chu Chấn vào phòng học và hô lên: “Tiết Tịch, thầy Lưu bảo cậu đến văn phòng thầy ấy”

Tiết Tịch hơi dừng lại, gật đầu.

Chờ sau khi cô ra ngoài, trong phòng học nhất thời náo nhiệt hơn.

“Thầy Lưu gọi cậu ta làm gì? Không phải là trường học muốn phạt cậu ta chứ?”

“Tôi không tin, ba Tiết Tịch giỏi như vậy, cậu ta không cần làm thế.”

“........”

Trong cửa hàng tạp hóa.

Hướng Hoài đang suy nghĩ xem làm thế nào để giải quyết chuyện này, hắn thấy Lý Khải chia sẻ lại bài đăng và để lại bình luận:

Bài đăng gốc: [ Đều xếp hạng nhất, nhưng sơ yếu lý lịch của Lý Khải rõ ràng là chống đỡ hơn, đại học Hoa Hạ dù muốn đặc biệt tuyển, tại sao không tuyển Lý Khải? Có phải vì gia cảnh nhà họ Tiết tốt hơn?]

Lý Khải bình luận: [ Điều gì khiến các bạn nghĩ tôi nghèo? Ngoài ra tôi tin bạn học Tiết Tịch, hẹn CMO gặp.]