Chương 1: Bá tổng bị cấp dưới đánh mông chảy nước lênh láng

Chương 1: Bá tổng bị cấp dưới đánh mông chảy nước lênh láng.

“Ồ!"”Bộp!" Hơn chục tờ tài liệu bay ra từ giữa không trung, nguy cơ sắp đập vào mặt Lâm Niệm Thành, mà lúc này cả người Lâm Niệm Thành vẫn bình tĩnh quay đầu rồi tránh đi. Cũng vì vậy mà những tài liệu còn lại đều đập vào ngực anh.Đi kèm theo đó là một giọng nói lạnh lùng lại có chút cáu kỉnh: “Sau này đừng bao giờ mang những thứ rác rưởi như này đến cho tôi xem! Tư gia hỗ trợ miễn phí sao? Lâm Niệm Thành, nếu lần sau anh còn cho tôi xem những thứ rác rưởi như thế này thì lập tức cút khỏi đây!”

Một đôi mắt cáo có chút cảm động dưới mắt kính bình thường sẽ không thể nào chặn được thứ ánh sáng đáng sợ cùng hơi thở lạnh lẽo này. Người này có làn da trắng nõn, sống mũi cao và hai cánh môi mỏng phớt hồng đang mím chặt, lộ rõ vẻ thiếu kiên nhẫn với ông chủ của mình.

Bộ vest cao cấp của ông chủ làm tôn lên đôi chân dài thẳng tắp trông rất thon gọn, còn có chút kiêu hãnh. Là một người được cưng chiều vậy nên hiển nhiên có thể hiểu việc ông chủ cũng có cái gọi là tính xấu.

Tư Lẫm Vũ trợn trừng mắt nhìn trợ lý, biểu cảm trên khuôn mắt không chút thay đổi. Rốt cuộc vì sao anh vẫn còn đứng ở chỗ này? Ngón tay thon dài lật qua lật lại tập tài liệu, hàng lông mày nhíu lại tưởng chừng có thể xiên chết một con ruồi.

Khí tức xung quanh trở nên thay đổi, càng ngày càng cáu kỉnh. Lâm Niệm Thành cầm lấy tập tài liệu thứ 10 rồi bước ra khỏi phòng làm việc trước khi Tư Lẫm Vũ mất bình tĩnh.

Ở phía bên ngoài, một nữ thư ký mặc chiếc váy đen ôm sát mông, mỉm cười khen ngợi: “Chúng tôi vẫn còn cần sự giúp đỡ của anh Lâm. Nếu không phải có anh thì giờ chúng tôi đã thu dọn đồ đạc rời đi rồi! Hahaha….”

Người phụ trách dự án lấy ra một chiếc khăn tay gạt đi vài sợi tóc một cách trang nghiêm trên vầng trán rồi cẩn thận lau đi những giọt mồ hôi.

Tính khí của Tư tiên sinh ngày càng trở nên tồi tệ! Nếu là người khác thì chắc chắn là sẽ bị miệng lưỡi độc ác đó của Tư tiên sinh mắng. Vì kế hoạch này đã làm đi làm lại đến 10 lần. Vậy nên vạn nhất không được động vào cơn tức giận của Tư Lẫm Vũ. Đây chắc chắn không nhằm vào Lâm Niệm Thành! Thật là bất bình! Chẳng lẽ ở trước mặt trợ lý Lâm thì Tư tiên sinh lại khống chế được bản thân mình?

Lâm Niệm Thành nhẹ nhàng chỉnh lại kính: “Quách tổng! Ở đây còn có một số việc cần phải tăng cường.”

Giọng điệu của Lâm Niệm Thành vừa ổn định lại rõ ràng khiến Quách tổng đột nhiên hiểu ra gì đó, liên tục gật đầu cảm ơn. Nữ thư ký ở bên này cũng mỉm cười nói với Lâm Niệm Thành: “Cảm ơn trợ lý Lâm! Anh thật sự rất tốt với chúng tôi! Khi nào anh có thời gian tôi mời anh đi uống cà phê nhé!”

Nữ thư ký cùng Lâm Niệm thành trò chuyện vài câu, sau đó mới miễn cưỡng rời đi làm việc.

Cho đến khi chỉ còn lại Lâm Niệm Thành ở ngoài hành lang, anh mới cởi bỏ lớp ngụy trang trên mặt mà đau khổ xoa xoa ngực: “Cậu ta khỏe thật đấy! Làm mình đau chết mất….”

“Đây đều là lỗi của lão già chết tiệt kia nên mới để xảy ra chuyện này!” Lâm Niệm Thành thấp giọng lẩm bẩm, phàn nàn về lão gia tử Lâm gia–Gia chủ Lâm gia và cũng là ba của Lâm Niệm Thành.

Lâm Niệm Thành là con út của nhà họ Lâm, anh rất thông minh nhưng suốt ngày chỉ biết chơi bời cùng đám công tử nhà giàu. Lão gia tử Lâm gia không đành lòng nhìn Lâm Niệm Thành suốt ngày nhàn rỗi ở nhà không làm gì hoặc nếu có ra ngoài thì cũng là đi chơi bời với đám người nhị thế tổ.

Vậy nên đá anh vào Tư gia, nơi này cũng tương tự như Lâm gia. Nói một cách khác thì đây là công ty của người đứng đầu đương nhiệm Tư gia–Tư Lẫm Vũ rồi nói là cho anh đến đó để học tập.

Lâm Niệm Thành cũng từng nghi ngờ lão Lâm nhà mình chỉ vì lão thấy anh lúc nào cũng nhàn rỗi vậy nên mới đá anh một cước như vậy. Nhưng anh lại không có bằng cứ.

Dù đã bị quản lý nhưng anh vẫn bị lão già đó đơn phương lợi dụng cả nhóm kiểm soát.

Có lẽ mọi người không nhận ra anh nhưng làn da dày này của Lâm Niệm Thành vẫn tạo ra ra cho anh một lớp mặt nạ xấu hổ.

Tính cách của anh cũng bị đè nén, anh thậm chí còn phải từ bỏ cả đống đồ yêu thích để chọn sống một cuộc sống khó khăn bên cạnh Tư Lẫm Vũ.

So với khuôn mặt của Lâm Niệm Thành thì việc này vẫn rất quan trọng. Hơn nữa ngày nào Lâm lão đầu cũng đều nói bên tai về việc anh ghen tị Tư Lẫm Vũ. Rồi lại chỉ trích việc bị Tư Lẫm Vũ đánh song vẫn ngụy trang để tiếp tục. Lâm Niệm Thành cũng không có khả năng làm xấu mặt người đàn ông đó. Đương nhiên là mặt mũi của ông già ở nhà cứ vứt đi vì mặt ông ấy cũng rất dày.

Vì điểm số xuất sắc của Lâm Niệm Thành nên anh ít bị Tư Lẫm Vũ mắng hơn, nhưng cái tính khí thất thường này của cậu ta vẫn khiến Lâm Niệm Thành bị vả mặt rất nhiều. Cũng tại điều này mà khiến cho tĩnh mạch của Lâm Niệm Thành thường xuyên nổi lên.