🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hai binh sĩ luống cuống thêm nước, một người còn run tay đổ nước hơi quá, biến trứng hấp thành trứng nước.
"Nguyễn tiên sinh... Tôi..." Anh lính mặt tròn thấp thỏm nhìn về phía Nguyễn Đường.
"Không sao, làm từ từ, cậu đổi sang làm bát khác đi." Nguyễn Đường nhỏ nhẹ nói.
"Rõ." Anh lính mặt tròn ủ rũ cúi đầu lấy một chiếc bát khác, bắt đầu lại từ đầu.
Một anh lính da ngăm khác học được bài học từ bạn mình nên đổ nước rất từ tốn, dựa theo Nguyễn Đường làm mẫu lúc nãy, quấy nghiêng về một bên, đợi đến khi đầy tầm tám phần thì dừng, cẩn thận hớt bọt, sau đó cho vào nồi, bắt đầu hấp trứng.
Nguyễn Đường nhìn động tác của anh lính, khẽ gật đầu, âm thầm cho số điểm không tệ. Tuy lúc đầu có chút sai lầm nhỏ, mà cũng không ảnh hưởng, sau đó cẩn thận hơn rất nhiều, hơn nữa còn tỉ mẩn đúng chỗ, thoạt nhìn khá có tiềm năng.
Rất nhanh đã đến lúc kiểm tra chất lượng, tám bát trứng hấp của tám bĩnh sĩ khác đã hoàn thành, trước khi để họ thêm gia vị, Nguyễn Đường nhanh chóng đánh giá sơ lược. Trong số này có ba bát không đạt yêu cầu, một cái nhiều nước, sau khi hấp xong trứng bị nát, căn bản không đúng mẫu, hai bát còn lại là đánh trứng không đều, xuất hiện một mảng lòng trắng lớn, đừng nói đến vị, ngay cả hình tượng cũng không ổn bao nhiêu.
"Ba cậu, làm lại lần nữa." Nguyễn Đường làm thầy, tương đối nghiêm khắc,
Ba binh sĩ ủ rũ gia nhập hành ngũ làm lại từ đầu, năm người còn lại thì sang bước tiếp theo.
Bọn họ học theo Nguyễn Đường, thêm một thìa nước tương, rắc hành lá. Trong đó có một binh sĩ không phân biệt được đâu là nước tương đâu là sốt nên cho nhầm, biến bát trứng hấp thành một thứ mang màu sắc khó có thể nói hết.
Nguyễn Đường cầm thìa, nếm từng bát một. Bát bỏ nhầm sốt kia kì thực cũng không tệ lắm, chỉ còn bước cuối là nhầm lẫn, còn có một bát cho nhiều muối quá, thành mặn chát, cuối cùng chỉ có ba bát là đạt yêu cầu.
Nguyễn Đường mở quang não, lấy danh sách mười người, đánh dấu ba người vừa đạt.
Vương Quân là người lớn tuổi nhất trong ba người, mặt vuông chữ điền, vừa nhìn đã thấy đáng tin, năm nay chín ba tuổi, vào quân đội được bốn mươi năm, dựa vào tuổi thọ của dân đế quốc là ba trăm thì đây được coi là người trẻ nhưng cẩn trọng. Đọc tài liệu thấy người này mang hàm trung úy, cũng coi như sĩ quan cấp cao, cơ mà không hiểu sao lại ở trong nhóm học nấu ăn. Tuy nhiên nhìn hắn phấn khởi học tập như vậy, thì hẳn là có hứng thú lớn với nấu ăn lắm.
Tiết Thụy năm nay sáu mươi lăm tuổi, nhìn khá thư sinh, ngoan ngoãn biết điều, có vẻ thông minh linh hoạt. Ôn Trạch Dương nhỏ nhất, mới ngoài bốn mươi, mặt như trẻ con, rất làm người ta thích, cũng tương đối thông minh. Hai người có năng lực học tập mạnh, cũng linh hoạt, khi nấu ăn không hề dài dòng lề mề.
Nguyễn Đường đánh giá cao ba người này, chút nữa anh sẽ dạy họ xào rau, nếu như họ cũng học được, thì anh sẽ khoanh họ vào nhóm trọng điểm cần bồi dưỡng, mà hai binh sĩ còn lại thì vẫn cần quan sát.
Lúc này, anh lính da ngăm đã làm xong trứng gà, Nguyễn Đường qua kiểm tra thấy lớp mặt ngoài láng bóng đều đặn, cũng không tệ lắm, Vì thế anh gật đầu ra hiệu làm bước tiếp theo.
Sau khi anh lính thêm nước tương và hành thái, Nguyễn Đường cầm thìa ăn thử, sau đó thỏa mãn gật đầu, đánh dấu tên người này trong danh sách.
Người này tên là Triệu Quang Minh, năm nay năm mươi hai tuổi, tuy rằng da hơi đen, mà khá nhanh nhẹn, học được tám chín phần mà Nguyễn Đường đã dạy, lúc đánh trứng gặp lỗi cũng không lớn, cho nên Nguyễn Đường cảm thấy người này cũng đáng để bồi dưỡng.
Binh sĩ mặt tròn cũng đã làm xong trứng, nhưng chỉ được gọi là tạm được, muối ít, trứng bị nhạt, Nguyễn Đường tạm đánh dấu người này nằm trong diện "cần quan sát".
Những người làm lại cũng đã xong, mà thành phẩm vẫn không làm Nguyễn Đường hài lòng.
"Được rồi, tiếp sau đây chúng ta sẽ học thêm một món khác." Nguyễn Đường lấy một quả cà chua cùng hai quả trứng ra, chắc chắn là muốn làm trứng cà chua, "Tôi cũng sẽ làm mẫu một lần, mọi người quan sát kỹ động tác của tôi."
Trứng cà chua là món ăn phổ biến nhất của thế giới trước, cách làm đơn giản, vị không tệ, cũng là món ăn thích hợp cho người mới bắt đầu.
Đầu tiên là rửa sạch cà chua, cắt nhỏ để qua một bên. Tiếp đó, đập trứng gà vào bát, cho ít muối rồi đánh đều, bước này không có quá nhiều khác biệt với bước đánh trứng làm trứng hấp. Đặt chảo lên bếp, bật nhỏ lửa, thêm chút dầu, đợi dầu nóng thì đổ trứng vào, đến khi trứng chín thì bỏ ra. Tiếp sau thêm không ít dầu ăn, cho cà chua vào, đợi một lúc thì nước cà chua chảy ra, đến lúc này thì đổ trứng đã chín lúc nãy vào, thêm một lượng muối và đường vừa phải là đã hoàn thành.
Kỳ thực lúc trước Nguyễn Đường làm trứng cà chua thì có thêm cả sốt cà chua để vị thêm nồng, mà rau củ được trồng bởi viện khoa học có vị đậm hơn hẳn rau củ bị bón thúc ở trái đất, chất lượng tốt, vị ngon, vừa dinh dưỡng, lại còn bảo đảm chất lượng, nên bước thêm tương cà có thể bỏ qua.
Sau khi cho ra đĩa, trứng gà vàng lẫn trong sốt cà chua màu đỏ, phối hợp và bổ sung cho nhau, chua chua ngọt ngọt khiến người ta ngửi thôi đã chảy nước miếng.
Thấy ánh mắt khát vọng của các binh sĩ đứng đây, Nguyễn Đường khẽ cười nói: "Mọi người nếm thử xem."
Mọi người lập tức tiến lên, cầm đũa đua nhau gắp. Món trứng cà chua này không chỉ có màu sắc đẹp, mùi vị cũng tuyệt ngon, cà chua ngọt ngọt chua chua, trứng thơm mềm, ăn rồi là không dừng được, chỉ chốc lát sau, đĩa trứng cà chua đã sạch bách.
"Được rồi, bây giờ mọi người thử làm đi." Nguyễn Đường cười híp mắt nói.
Món này nhìn thì đơn giản, mà có những bước quan trọng dùng để kiểm tra, đều là cho dầu vào chảo, nhưng khi chiên trứng thì cần nhiều dầu một chút, như thế trứng mới nở nhiều, vị cũng xốp hơn. Còn nữa, lúc nêm gia vị, cho đường phải có độ, vừa đủ thì có thể trung hòa độ chua, đồng thời khiến vị trứng gà tươi hơn, còn cho nhiều quá thì sẽ thành ngọt. Cũng phải chú ý đến độ lửa, đảo đều liên tục không là sẽ bị cháy.
Những binh sĩ này bắt tay vào làm rất nhanh, hẳn là bọn họ có tiếp xúc với vũ khí lạnh, dùng dao tương đối tốt, dù nấu ăn có thế nào nhưng cách cắt cà chua dứt khoát thế kia nhìn cũng thích mắt. Xem ra mấy binh sĩ này không nấu ăn được nhưng có thể làm mấy việc như cắt gọt vân vân.
Khiến anh bất ngờ nhất là Triệu Quang Minh, anh lính này bắt đầu sớm nhất trong tất cả, năng lực học tập rất mạnh, cắt gọn cà chua, đánh xong trứng, bắt đầu chờ dầu nóng để chiên trứng. Ba người Vương Quân, Tiết Thụy, Ôn Trạch Dương cũng không tệ lắm, khá vững vàng, ghi nhớ cả những chi tiết nhỏ trong quá trình anh làm mẫu.
Những người còn lại thì gặp vấn đề liên tiếp, anh lính mặt tròn chưa lau hết nước đã cho dầu, dầu nóng văng hết ra ngoài, được cái gen của người tinh tế không sợ nóng nên anh lính vẫn tiếp tục như thường, có điều bởi nhiệt độ quá cao, khi đổ trứng vào khói bốc lên, đợi anh lính luống cuống gắp trứng ra thì nó cũng cháy đen thùi lùi.
Nguyễn Đường lắc đầu bất đắc dĩ, giảng lại một lần nữa các điều cần chú ý khi chiên trứng, sau đó để anh lính làm lại một lần.
Số binh sĩ làm một lần là xong trứng cà chua chỉ có bốn người, đó là Triệu Quang Minh, Vương Quân, Tiết Thụy, và Ôn Trạch Dương.
Triệu Quang Minh có trí nhớ tốt, trên căn bản là đã phục chế hoàn toàn các bước Nguyễn Đường làm, trừ đường cho hơi quá tay thì không sai ở đâu cả. Vương Quân trầm tính nhưng chắc chắn, làm không nhanh không chậm, nhưng lúc lấy trứng ra hơi muộn chút, nên trứng bị cháy một phần. Tuy nhiên thì lại tương đối tỉ mỉ, những chi tiết nhỏ nắm khá chắc, trong bốn người thì anh lính này có thành phẩm trứng cà chua tốt nhất, Nguyễn Đường không biết nên nói đây là chuyện tốt hay xấu.
Tiết Thụy và Ôn Trạch Dương biểu hiện tương đối được, đánh giá từ vị đến màu sắc thì đều nằm trong diện khá xuất sắc.
Nguyễn Đường thấy cả bốn người đều có thiên phú riêng, chuẩn bị trọng điểm bồi dưỡng bốn người này. Anh vô cùng có cảm tình với những người lính bảo vệ quốc gia, trung thành chính trực, hơn nữa những người ở đây đều nhập ngũ đã lâu, còn do Hạ Vân Sâm chọn ra, cho nên anh hoàn toàn không lo đến chuyện gặp phải học trò có tâm địa bất chính.
Nhưng lúc này, tiếng chân bước đều từ ngoài truyền vào, sau đó dáng người cao lớn kiên cường xuất hiện.
"Thiếu tướng!" Thấy cấp trên, tất cả binh sĩ bỏ đồ trên tay xuống, làm nghi lễ quân đội với hắn, đều tăm tắp, vô cùng khí thế.
Nhưng mà anh lính mặt tròn đang chiên trứng, tinh thần căng thẳng, vừa thấy cấp trên liền hoảng hốt, quăng chảo một cái làm trứng bay ra ngoài, trùng hợp thế nào lại bay về hướng Hạ Vân Sâm.
Hạ Vân Sâm vừa mới bước vào, thấy vật thể lạ bay về phía mình, với tay lấy một cái đĩa, hứng miếng trứng, phản ứng cứ phải gọi là quá nhanh quá nguy hiểm.
Khung cảnh này quả thật có hơi buồn cười, Nguyễn Đường không nhìn được cười thành tiếng, thấy Hạ Vân Sâm nhìn sang, anh nói: "Hạ thiếu thật là giỏi, trình độ phòng thủ thế này có thể vào thẳng World Cup."
Hạ Vân Sâm nhận được sự khích lệ của anh, hai bên tai bắt đầu nóng, sau đó nghi ngờ hỏi: "Cup gì?"
Trứng cà chua