Việc tiếp xúc và chìm đắm trong cảnh tượng thật sự trong ký ức nguyên chủ để tìm tòi là một việc cực kỳ tốn sức, khi cảnh sát đối mặt với vụ án thi thoảng sẽ dùng cách này dẫn đường giúp bọn họ tìm được những chi tiết nhỏ dễ bị xem nhẹ trong vụ án.
Cũng không phải là thành công hết, người có thể thuận lợi tiến vào trạng thái này rất ít, mà có thể phát hiện gì đó trong trí nhớ lại càng ít.
Nhân viên vệ sinh à?
Thần sắc Tưởng Thiên Du khẽ thay đổi.
Rác rưởi sau trang trí ở Anh Hoa Uyển thải ra hàng ngày đúng là rất nhiều nhưng thật sự cần nhân viên tăng ca làm việc muộn tới vậy ư?
Thật ra muốn điều tra rõ điểm này cũng không khó, đi hỏi bất động sản một chút là được.
Cô mở bừng mắt nhìn lên trần nhà, lúc này trong đầu lại là hai đoạn video ngắn có hình ảnh Chu Nhã trong camera mà cảnh sát cho xem.
Có vẻ như cũng không có gì khả nghi, trừ Chu Nhã ra thì trong màn hình không còn một ai khác.
Đinh linh linh… Đinh linh linh…
Tiếng chuông báo thức dồn dập vang lên trong phòng khách cũng thành công làm Tưởng Thiên Du đang nằm cho có trên sô pha giật giật.
Vài giây sau cô lưu loát đứng lên vươn tay lấy điện thoại tắt chuông.
Tuy cả đêm không ngủ nhưng cô vẫn cực kỳ tỉnh táo. Trước kia khi làm cảnh sát cô còn có lúc thức trắng hai ngày đêm để làm nhiệm vụ nên thiếu một giấc ngủ không đến mức làm cô uể oải.
Tắm rửa một cái rồi sửa soạn một lượt, Tưởng Thiên Du mặc vào trang phục công sở Chu Nhã yêu thích như bình thường, xách túi lên chuẩn bị đi làm.
Lỡ đêm xảy ra án mạng đó người Chu Nhã vô tình nhìn thấy không phải là nhân viên vệ sinh của Anh Hoa Uyển thì sao? Chưa chắc người đó không phải là hung thủ.
Lúc ấy Chu Nhã đứng dưới ánh đèn, người kia chìm trong bóng tối đương nhiên là có thể nhìn rõ khuôn mặt cô, nhưng Chu Nhã lại hoàn toàn xem nhẹ người kia.
Sau đó thì sao?
Sau đó hung thủ gϊếŧ Đinh Thiên Lãng xong lại từ xa nhìn thấy Chu Nhã đang làm việc trên ghế dài, sợ cô nhìn thấy hay nghe thấy gì đó nên mới lại nổi lên ý định gϊếŧ người?
Nhưng tại sao người kia lại biết thân phận của Chu Nhã?
Trừ khi bọn họ quen biết nhau.
Quan hệ xã hội của Chu Nhã khá đơn giản, những người có quan hệ xã giao ngoài bạn tốt thời học sinh ra thì chỉ còn đồng nghiệp và khách hàng.
Hơn nữa Tưởng Thiên Du nhớ rõ trong quá trình Chu Nhã và Đinh Thiên Lãng cãi nhau đã nhắc về đối tượng nɠɵạı ŧìиɧ của Đinh Thiên Lãng rất nhiều, nhưng hình như cô cũng không quá chắc chắn về thân phận người Đinh Thiên Lãng nɠɵạı ŧìиɧ.
Mà muốn biết rõ thân phận của hung thủ và người Đinh Thiên Lãng nɠɵạı ŧìиɧ thì xem ra bản thân cô không có ưu thế bằng cảnh sát rồi.
Một tiếng sau.
Thiết kế Trung Nguyên.
Hôm nay Tưởng Thiên Du vẫn nhận được sự thăm hỏi nhiệt tình không kém gì hôm qua, mọi người nhiệt tình quan tâm vết thương của cô đã thật sự khỏi hẳn hay chưa, còn có không ít đồng nghiệp thấm thía khuyên cô thân thể quan trọng.
Cô đều cười đồng ý cả, tiếp đó cô còn chưa về vị trí làm việc đã bị sếp kêu đi mở họp rồi.
Bởi vì chỉ là cuộc họp hàng tuần nên Tưởng Thiên Du vừa nghe lời khách sáo chẳng có gì bổ ích của sếp bên tai vừa nhìn chằm chằm giấy ghi chép cuộc họp thất thần.
Đột nhiên cô nhẹ nhàng nhàng nhíu mày lại, như cảm nhận được gì đó nâng mắt nhìn xung quanh căn phòng họp có thể chứa bốn năm chục người một lượt, cuối cùng ngừng lại trên người một đồng nghiệp nam.
Người kia đang dùng một loại ánh mắt cực kỳ quỷ dị nhìn chằm chằm cô, còn không hề cố kỵ trợn trắng mắt, sau đó bắt đầu cúi đầu nghịch điện thoại.
Không bao lâu sau cuộc họp hàng tuần kết thúc, phòng họp đương nhiên không đủ để đáp ứng nhu cầu ra ngoài ngay lập tức của nhiều người đến vậy, nhìn qua có vẻ khá chen chúc.
Loẹt xoẹt.
Âm thanh văn kiện rơi đầy đất vẫn chưa khiến quá nhiều người chú ý, nhưng Tưởng Thiên Du lại chú ý tới giấy tờ lộn xộn đầy đất cách vài bước trước mặt nên đã cúi xuống nhặt giúp.
Gom xong giấy tờ cô đưa cho người vẫn ngồi xổm ở nơi đó sửa sang lại.
Người nọ ngẩng đầu, là đồng nghiệp nam kỳ quái vừa rồi ở cuộc họp.
Lúc này ngoài hai người bọn họ cũng chỉ còn lại dì vệ sinh mới vào, đồng nghiệp nam liếc cô một cái rồi nhận lấy xấp giấy tờ, sau đó nhanh chóng xoay người rời đi.
Trong lúc mơ hồ Tưởng Thiên Du còn nghe được tiếng hừ lạnh trong không khí.
Khó hiểu, cô cảm thấy hơi kỳ lạ.