Chương 9: Lập Đội Cùng Nhau Khai Hoang Trồng Trọt

**Nhóm dịch: Tam Kim

“Không phải, cô dựa vào mấy tên này trồng rau? Còn một ngày cho ba mươi đồng tiền? Bọn họ biết làm gì? Tôi nói cô nghĩ sao vậy? Tiền nhiều rồi đốt à? Quả nhiên đọc sách đọc ngốc rồi!” Chân Đoạn Phi Phàm cũng không đau từ trên giường đứng dậy chạy ra sân thì bắt đầu mắng Hứa Linh.

“Không biết có thể học a, không phải anh cũng học được sao?” Hứa Linh đáp.

“Họ so được với tôi sao? Cô không xem dáng vẻ của họ đi, tóc xanh tóc đỏ, cả ngày trừ chơi game còn có thể làm gì?” Đoạn Phi Phàm đối với những người này không có ấn tượng gì tốt.

“Ay, Đoạn Phi Phàm cậu có ý gì? Mấy người chúng tôi làm sao không đáng ba mươi đồng tiền hả? Không phải là trồng trọt thôi sao? Có chuyện gì lớn a?” Tôn Tiểu Hải nghe thấy lời của Đoạn Phi Phàm không vừa ý.

“Nhìn đi! Cái IQ này!” Đoạn Phi Phàm thật là không còn mặt nhìn.

“Đoạn Phi Phàm cậu đừng có xem thường chúng tôi a! Cậu so với chúng tôi mạnh chỗ nào? Hồi đi học điểm thi của cậu còn không bằng tôi kìa! Cậu còn có thể làm chúng tôi làm sao không làm được hả? Vương Quân không phục hỏi.

“Hơ hơ!” Đoạn Phi Phàm hừ nhẹ.

“Ừm, tôi tin các người có thể làm được! Được rồi, qua đây tôi phân công cho các người.” Hứa Linh thấy cơ hội tương đối được rồi thì lên tiếng cắt ngang.

“Oh, được! Nhanh phân cho chúng tôi đi, để cho tiểu tử kia thấy được bản lĩnh của mấy anh đây!” Tôn Tiểu Hải háo hức chạy theo Hứa Linh đi nhận nhiệm vụ.

“Các người đều có Wechat đúng không? Nào kết bạn Wechat với tôi, Tôn Tiểu Hải nhiệm vụ của anh là mỗi ngày thống kê đơn, trước buổi tối thông báo cho mọi người chuẩn bị bao nhiêu rau củ, lát nữa tối viết cho anh những người cần thông báo. Có thể sẽ phiền phức một chút, anh không có vấn đề gì đúng không?” Hứa Linh nói xong nhìn Tôn Tiểu Hải hỏi.

Tôn Tiểu Hải vừa nghe xong cảm thấy hơi rắc rối, anh ta không có kiên nhẫn nhất là giao tiếp với những ông bà già, vừa nghĩ từ chối, lại nghe thấy Hứa Linh dò hỏi Đoạn Phi Phàm đứng một bên cả mặt biểu tình “Cậu không được”, nãy còn vỗ ngực bảo đảm không vấn đề.

“Vậy được, Vương Quân buổi chiều anh đến chỗ đào giếng đó xem giúp được gì không, còn lại ba người cùng tôi đi miếng đất sườn dốc phía bắc làm cỏ, không có vấn đề gì hết đúng không?” Hứa Linh nhìn họ hỏi.

“Làm cỏ?” Ba người vừa nghe thì không muốn đi.

“Làm sao? Có vấn đề gì sao?” Hứa Linh hỏi.

“Thấy chưa, tôi nói họ không làm được mà, từng người lười như gì vậy, trừ ăn uống chơi bời họ còn có thể làm được cái gì?” Đoạn Phi Phàm một bên phụ họa.

“Ai nói chúng tôi không làm? Chúng tôi chỉ xác nhận lại thôi, không phải làm cỏ thôi sao? Chuyện nhỏ.” Ba người không chịu thua kém.

“Vậy được làm thôi, cái cuốc nhà tôi không có nhiều như vậy, làm phiền trở về vác cái cuốc, một giờ rưỡi chúng ta ở đây tập hợp, như thế nào?” Hứa Linh phải đi ký thỏa thuận với thôn trưởng trước.

“Cô xem đi, họ đi về thì không quay lại nữa đâu!”

“Lát ai không tới người đó là chó con!” Ba người giận dỗi về nhà vác cái cuốc đi.

“Phối hợp không tồi! Tôi đi nhà trưởng thôn trước, anh ở nhà giúp bà nội trông Điềm Điềm a!” Hứa Linh để lại câu nói thì nhân lúc cơm trưa lại đi một chuyến đến nhà trưởng thôn.

Tôi, đây là bị bẫy rồi? Đoạn Phi Phàm nửa ngày mới phản ứng lại phát hiện bản thân bị Hứa Linh lợi dụng rồi, cô ấy cố ý lợi dụng mình đả kích mấy tên kia, mấy đứa long ngắn đó đang trong giai đoạn tranh giành thiệt hơn sợ nhất là bị người khác coi thường.

Người phụ nữ này!



Buổi chiều ba người vác cuốc đi theo Hứa Linh xuống ruộng, nhìn trên đất toàn cỏ dại và đá, ba người có chút hối hận, “Mảnh đất này hoang tàn thành cái dạng gì rồi? Dựa vào bốn người chúng ta phải làm tới khi nào mới có thể dọn sạch được” trong đó có người tên Vương Đại Kim tóc thẳng oán than.

“Từ từ làm, rồi sẽ dọn sạch được, nghĩ thử sau này ở đây trông các loại cây ăn quả, cảnh tượng một mùa bội thu, có phải rất có cảm giác thành tựu?” Hứa Linh trả lời, đeo găng tay vào chuẩn bị cuốc đất.

“Cô nói thì nhẹ nhàng, cô một đứa con gái lại không làm việc, lại nói cho dù trồng ra trái thì với chúng tôi cũng không có quan hệ gì, đều là của cô.” Trương Kiến Quân cũng tiếp lời nói.

Hứa Linh nhìn ba người họ, “Các người thật sự định cứ vô lại như vậy? Không tìm chút chuyện làm à? Để ba mẹ nuôi các người mãi sao?”

“Ai nói vậy, tôi phải ra ngoài làm việc cơ!” Triệu Phi luôn im lặng hét lên.

“Ra ngoài làm công các người có thể làm được chẳng qua là xây dựng hoặc làm làm mấy thứ không có kỹ thuật ở nhà máy, thời gian dài tiền công cũng không nhiều, còn phải rời xa quê hương, thuê nhà ăn cơm không tiêu tiền? Mấy người cảm thấy những ngày như vậy nở mày nở mặt sao?”

“Hay là không cần làm gì cứ ở nhà để ba mẹ nuôi? Nếu họ lớn tuổi rồi sinh bệnh thì phải làm sao? Anh lấy gì ra cho họ khám bệnh?” Hứa linh liên kết các vấn đề lại hỏi những người đang cuối đầu không nói gì.

“Thật ra các người có thể cùng làm với tôi, đừng cảm thấy trồng trọt mất mặt, chỉ cần dựa vào nổ lực của bản thân làm giàu thì không tồn tại việc mất mặc” Hứa Linh vừa cúi người làm cỏ vừa nói với họ.

“Nhưng mà trồng trọt không kiếm được tiền a!” Vương Đại Kim phản kháng trước.

“Anh chỉ cần tìm đúng phương pháp và chiến thuật thì không thể không kiếm được tiền. nói đến việc giao rau hiện tại đi, chỉ cần anh bằng lòng lấy phương thức liên lạc với người mua khắp nơi kịp thời giao rau củ tươi mới thì có thể kiếm được tiền, mảnh đất nhà phải có hai mươi mẫu nhỏ đi, các người nghĩ thử trồng toàn cây ăn quả có thể kết bao nhiêu trái, có thể đổi bao nhiêu tiền?” Hứa Linh lấy tay chỉ kên cái cuốc hỏi họ.

“Các người tự nghĩ đi, muốn cùng làm cũng được, không muốn cùng làm thì tôi dùng tiền thuê các người.” Hứa Linh không nói nữa, chỉ chuyên tâm làm việc, để họ tự mình suy nghĩ.

Ba người trầm mặc nhìn Hứa Linh một mình làm cỏ, làm so với đàn ông không chậm hơn bao nhiêu, ba người không hẹn mà cùng gia nhập.

Buổi tối mọi người cùng nhau tập hợp bàn giao công việc một ngày.

Ba người đi theo Hứa Linh làm cỏ hoàn toàn phục Hứa Linh rồi, làm nguyên một buổi chiều bọ họ đều mệt tới đứng không thẳng lưng rồi, ngược lại Hứa Linh như người không bị gì, ba người cảm thấy hổ thẹn cực kỳ, còn không bằng sức lực của con gái nữa, phải tăng cường luyện tập.

Tôn Tiểu Hải cũng xem như cơ bản hoàn thành nhiệm vụ rồi, chỉ có mấy số cân là nhớ không đúng, Hứa Linh để anh đi xác nhận lại một lần nữa.

“Các ông bà cụ này trồng ít rau không dễ dàng chúng ta không thể nhớ sai được.” Hứa Linh đặc biệt dặn dò.

“Chỉ có mấy đồng tiền thôi, đáng không?” Tôn Tiểu Hải chẳng thèm ngó tới.

“Đối với anh mà nói nó chỉ là mấy đồng tiền lẻ, đối với họ bắt đầu chính là nguồn kinh tế của cả nhà, bọn họ tuổi tác lớn rồi không làm được việc, chỉ có thể tròng ít rau nuôi sống bản thân, chúng ta không thể tính sai được.” Hứa Linh cũng không tức giận chỉ là giải thích cho anh ta hiểu.

“Được thôi, vậy sau này tôi chú ý!” Tôn Tiểu Hải nghe rồi cũng không nói gì nữa.

“Được rồi, mọi người vất vả một ngày rồi, phát bao lì xì cho mọi người này! Đây là tiền công ngày hôm nay, nhận đi này.” Hứa Linh nói được làm được phát mỗi người bao lì xì ba mươi.

Tiễn mấy người họ về rồi Hứa Linh nói dự định của mình cho Đoạn Phi Phàm nghe, muốn cho họ gia nhập vào.

“Đây là chuyện rất vất vả, bọn họ thật sự có thể kiên trì được không?” Đoạn Phi Phàm sợ họ bỏ cuộc giữa chừng.



“Đợi họ nếm được trái ngọt của trồng trọt thì có động lực làm tiếp rồi. Lại nói bọ họ trẻ tuổi có sức lực, biết livestream, là người trước mắt thích hợp hợp tác nhất của chúng ta. Đến mức mệt, ai cũng sợ mệt, ai cũng không muốn làm việc, khích lệ lẫn nhau mà.” Hứa Linh vẫn cảm thấy họ có thể tin tưởng.

“Được rồi, dù gì cũng không có người tốt hơn để chọn, trước cứ vậy đi.” Đoạn Phi Phàm chỉ có thể thỏa hiệp.

Ngày thứ hai năm người rõ ràng đã bàn bạc xong sau đó đến tìm Hứa Linh muốn đi theo họ làm một khoảng thời gian trước xem sao.

Hứa Linh hiểu được sự đắn đo của bọn họ, cũng không nói gì.

Từ đây nhiệm vụ livestream giao cho Tôn Tiểu Hải, anh ta biết ăn nói một bên livestream còn một bên tương tác với mọi người, một thời gian mà thu hút không ít người xem.

Mà lúc này vừa hay họ đang bận làm giá cho dưa chuột và cà chưa, chỉ có làm tốt cái giá mới có thể để dưa chuột dễ dàng ra hoa kết quả.

Trải qua thời gian một tháng hơn dưa chuột đã ra hoa nhỏ, Hứa Linh đặt gần nhau thụ phấn, sau khi thụ phấn thành công hoa nhỏ tàn đi ở dưới nảy ra dưa chuột non, vừa nảy ra dưa chuột nho nhỏ, nhìn cực kỳ đáng yêu.

Còn có cà chua cũng kết ra quả nhỏ, một quả cầu tròn màu xanh lam tròn bo bo và cùng tiểu mập ao treo trên đó.

Kế bên cây cà chua là cây cà tím, trái cà tím nhỏ như thân ngón tay mọc dưới cành lá màu xanh tươi, sắc màu tím đẹp cực kỳ.

Bên cạnh cà tím là cây ớt, còn có rau cải thìa, cải thảo nhỏ, rau sống….một mảng xanh mơn mởn đợi người tới ngắt lấy.

Livestream trước đây do là mỗi ngày chỉ nhìn thấy cây dưa chuột non đang phát triển không nhìn thấy kết quả, người theo dõi không nhiều.

Đây vừa thành quả thu hút được nhiều người xem.

“Chủ thớt, anh quay nhiều cà chua một chút, nhìn thật làm người ta thích.”

“Qua được mấy ngày đều lớn rồi, mỗi ngày đều được hái dưa chuột mới, nghĩ nghĩ cảm thấy hạnh phúc a.”

“Chủ thớt dưa chuột có bán không? Chúng tôi xem của anh trồng, yên tâm nhiều!”

“Cùng câu hỏi, bao nhiêu tiền một cân? Có thể gửi qua đây không?

“Chủ thớt, vị trí của anh ở đâu? Có thể hái không?”

Nhìn thấy người muốn dưa chuột càng ngày càng nhiều, bọn họ thương lượng trước mắt dựa theo giá thị trường tăng thêm một chút phí vận chuyển, nếu mọi người có thể chấp nhận giá này thì lưu lại địa chỉ để gửi qua.

Nếu muốn hái trực tiếp cũng có thể, gửi địa chỉ đi. Nếu có người nào muốn tự mình hái có thể tự mình đến tận tay hái.

Như vậy một là khi đến dưa chuột sắp thu hoạch, họ nhận ra căn bản là đã bị đặt trước hết rồi, không cần đi ra ngoài bán nữa.

Thì ra còn có thể buôn bán như vậy? Năm người xem như được mở mang tầm mắt rồi!

Nhìn thấy kết quả như vậy năm người vốn dĩ chỉ là xem chừng quyết định thành thật đi theo Hứa Linh làm.

Như vậy tốc độ khai hoang nhanh lên không ít.