Chương 38: Làm Sai Không Phải Là Con

**Nhóm dịch: Tam Kim

(Truyện đăng chính thức trên truyenhdt.com” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

Trương Toàn, năm nay ba mươi mốt tuổi, là người lớn lên thành phố này, điều kiện trong nhà không phải rất tốt, vẫn luôn ở trong ngôi nhà cũ trong khu ổ chuột. Hắn học là đại học sư phạm, sau khi tốt nghiệp liền làm giáo viên dạy thay cho trường tiểu học phụ cận, tiền lương rất thấp.

Sau khi sinh con trai tiền tiêu cũng nhiều, do chuyện tiền bạc Đới Vân luôn cãi nhau với hắn, mắng hắn không có bản lĩnh, kiếm tiền ít như thế, để một nhà đều theo hắn ở cái ổ rách nát như vậy.

Trương Toàn liền ở nhà xem sách thi giáo viên biên chế, muốn thi lên thì có thể phân nhiều chút tiền lương. Nhưng liên tiếp thi hai năm đều không thi đỗ, bản thân nản chí ngã lòng, Đới Vân cũng đã kích hắn, quan hệ vợ chồng hai người náo rất căng thẳng, cuộc sống vợ chồng càng nhà gần như không.

Vì để tránh tiếp xúc với Đới Vân, tan học hắn cũng không muốn về nhà sớm, ở phòng làm việc đợi người đi hết rồi mới không thể không rời đi.

Mà lớp hắn dạy có một bé lớp rất xinh đẹp, ba mẹ trong nhà đều người ngoại địa đến làm công, được, tan lớp khá trễ, bé gái liền ở trong lớp học viết bài tập đợi ba mẹ đến đón.

Trương Toàn biết được liền để cô bé đến phong làm việc làm bài tập, có chỗ nào không biết mình cũng giúp cô bé giảng hiểu.

Cô bé dưới sự phụ đạo của Trương Toàn thành tích nâng cao rõ rệt, cô bé đối với Trương Toàn cũng rất cảm kích, quan hệ với Trương Toàn càng ngày càng tốt, rất nhiều lúc cô bé làm xong bài tập Trương Toàn đều ngồi xe đưa vô bé về nhà.

Nương theo tiếp xúc với cô bé, Trương Toàn từ từ cảm nhận được cảm giác khác với cô bé, thế là liền thay đổi ngầm tiến hành tiếp xúc cơ thể đối với cô bé, bắt đầu là nắm nắm tay, ôm cô bé cảm thấy cô bé không phản kháng kịch liệt, gan hắn càng ngày càng lớn.

Trên đường đưa cô bé về nhà, kéo cô bé đến cái hẻm nhỏ hẻo lãnh thực hiện hành vi xâm phạm với cô bé, xong việc nói với cô bé không ngừng khóc, thầy là thích con mới làm chuyện này đối với con, không được đem chuyện này nói với người khác, nếu không người ta liền xem thường con, nói con câu dẫn thầy, đối với danh tiếng của con ảnh hưởng rất lớn.

Thấy cô bé không đáp lại lại uy hϊếp, nếu đem chuyện này nói với người khác thì bóp chết cô bé, nói còn làm ra dáng mạnh mẽ bóp cổ cô bẻ, cô bé bị bóp cổ chỉ liên tục ho, sợ chỉ có thể gật đầu đáp ứng.

Quả nhiên cô bé không nói với ai, chính là trốn hắn, nhưng Trương Toàn trước lau lại chặn cô bé hai ba lần tiến hành xâm phạm đối với cô bé, cũng uy hϊếp không được nói với bất kỳ người nào.

(Truyện đăng chính thức trên truyenhdt.com” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

Chỉ đến khi hắn bị điều đến lớp năm mới không thể đi quấy rối cô bé đó, mà nếm qua lời ngon ngọt của hắn lại dùng cách thức như vậy xâm phạm hai bạn học sinh trong lớp.



Nghe xong Trương Toàn nói ra những chuyện này, các cảnh sát phụ trách thẩm vấn hắn đều rất căm phẫn, cái con người cặn bã này, dựa vào bản thân làm thầy giáo thế mà ra tay với học sinh của mình, sau khi đến tay còn đủ loại uy hϊếp không cho họ nói ra, nếu không thì gϊếŧ chết họ. Mấy cô bé bị xâm phạm thế mà không đem chuyện này nói cho phụ huynh mình biết thật, cũng không báo cảnh sát, cứ luôn nhịn như thế, đây thật là làm người ta nghĩ không thông mà?

Trương Toàn nhìn ra nghi hoặc của cảnh sát trẻ, thế mà mở miệng giải thích: “Bọn họ sợ mất mặt! Sợ người ta biết rồi mắng bọn nó không biết liêm sỉ, cảm thấy bọn nó dơ rồi còn ai muốn chơi chung với bọn nó? Đến lúc đó mọi người cô cập chúng, mỗi người một câu cũng có thể mắng chết tụi nó! Tụi nó đều không học lên được nữa!”

“Rõ ràng người dơ bẩn là anh, dựa vào cái gì nói bọn nhỏ dơ? Bọn nhỏ là người bị hại vô tội, lẽ ra nên nhận đồng tình và bảo hộ!” cảnh sát trẻ nghe Trương Toàn nói tức đập bàn.

Cảnh quan Lưu kéo giữ cảnh sát trẻ đang kích động lại, thần sắc bình tĩnh hỏi Trương Toàn: “Anh làm như vậy động cơ là gì? Vì sao phải xâm phạm học sinh của anh?”

“Vì cái gì? Bởi vì tôi hận trường học không công bằng! Tôi và các giáo viên khác đều lên lớp như nhau, chỉ do tôi không có biên chế, tiền lương của tôi liền ít hơn phân nửa? Còn đem rất nhiều nhiệm vụ gian khổ đều sắp xếp cho tôi, các giáo viên khác cũng đều xem thường tôi, vợ ở nhà cũng xem thường tôi, chỉ khi học sinh hỏi tôi những đề không biết tôi mới cảm thấy bản thân có chút tác dụng! Tôi rất tận hưởng bộ dạng bọn nó sợ hãi lại không thể làm gì, như vậy trong lòng tôi mới cân bằng được, cũng thống khoái nữa!” đến bước đường này Trương Toàn cũng không có gì che giấu nữa, dứt khoát nói hết.

Cuối cùng là vì hắn ở trường học và trong nhà chịu tức, không có chỗ nào xả liền trở mình ức hϊếp các bé gái yếu hơn mình, nhìn sắc mặt kinh hoàng sợ hãi của bọn họ để thỏa mãn du͙© vọиɠ chinh phục biếи ŧɦái của mình.

“Vậy Thụy Thụy thì sao? Con bé mới hai tuổi vì sao muốn ra tay với nó?” cảnh quan Lưu lại hỏi đến Thụy Thụy.

“Bình thường Thụy Thụy hay đến nhà tôi chơi, nhìn đứa nhỏ vừa trắng vừa mềm, tôi còn chưa chơi qua đứa trẻ nhỏ như vậy liền muốn thử xem có mùi vị như thế nào! Nào nghĩ đến Hứa Linh thế mà báo cảnh sát, sớm biết thì không thử rồi, đằng nào cũng không có mùi vị gì cả!” Trương Toàn như biến thành một người khác vậy, hoàn toàn không như lúc ban đầu trầm mặc kiệm lời, hoặc là ý thức được bản thân chắc chắc phải ngồi tù, thái độ bất cần đi!

Lần này đến cảnh quan Lưu cũng phẫn nộ rồi, anh trực tiếp đưa người ra khỏi phòng thẩm vấn, sợ ở lại thêm nữa nhìn không được đánh Trương Toàn.

Nhưng cảnh sát dựa theo tên người trong khẩu cung của Trương Toàn cung cấp, đến nhà người bị hại hỏi quá trình lập án rất không thuận lợi.

Trước tiên đến nhà cô gái bị Trương Toàn xâm phạm đầu tiên, ba mẹ cô gái nghe lời cảnh sát xong mới biết con gái mình bị làm nhục rồi, phản ứng đầu tiên thế mà là đánh con gái, mắng nó ngu, mắng nó ngốc, mắng nó làm ra chuyện mất mặt.

Cảnh sát vội kéo ba mẹ cô gái ra, đề xuất để bọn họ ra tòa làm chứng, nhưng ngược lại kiên quyết cự tuyệt.

Lí do là xảy ra chuyện này đã đủ xui xẻo rồi! Nếu ra tòa làm chứng chẳng phải là tất cả mọi người đều biết con mình bị làm nhục sao, vậy còn mặt mũi gặp người sao? Sau này còn làm sao gả đi?

Cảnh sát lại trước sau đến nhà cô gái bị hại thứ hai, ba mẹ cũng đều không biết chuyện con gái mình bị ức hϊếp, đến ra toàn làm chứng càng không đồng ý rồi.

(Truyện đăng chính thức trên truyenhdt.com” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

Suy nghĩ đến đứa trẻ tuổi còn nhỏ, để không ảnh hưởng đến cuộc sống sau này cảnh sát chỉ có thể ghi âm lại khẩu cung của các bé gái, không cần bọn họ ra tòa, tối thiểu nhất có thể bảo vệ ** những đứa bé này không bị tiết lộ.



Cảnh sát thu thập các chứng cứ đệ trình cho tòa án, đợi phán định của toàn án.

Thụy Thụy ở bệnh viện sắp một tháng, tiền cũng sắp dùng hết rồi.

Hứa Linh hỏi thăm bác sĩ tình trạng hồi phục vết thương của Thụy Thụy, hỏi bọn họ có thể về nhà truyền dịch không? Tiền còn lại trong tay bọn họ không nhiều nữa.

Nhà Đoàn Phi Phàm cũng là nông thôn, điều kiện cũng không làm sao, anh ta cũng chỉ tốt nghiệp sơ trung, công việc có thể làm cũng không nhiều, trước kia ở công trường làm việc lợp ngói, còn tính là có hàm lượng kỹ thuật, một tháng có thể kiếm ba bốn ngàn đồng tiền.

Hiện giờ vì chữa bệnh cho Thụy Thụy, Đoàn Phi Phàm chỉ có thể ở lại chỗ làm trước lợp ngói.

Bác sĩ nói có thể về nhà dưỡng bệnh, nhưng phải chú ý vệ sinh, qua ba thánh thì lại đưa bé đến tiến hành phẫu thuật thứ hai là được.

Hứa Linh liền đưa Thụy Thụy xuất viện, chuẩn bị rời đi căn nhà hiện tại đang thuê trước tạm thời đi ở gần nơi Đoàn Phi Phàm làm việc, một là vì để Thụy Thụy rời xa nơi chịu tổn thương thay đổi môi trường mới, hai là một nhà có thể ở cùng nhau, giảm việc Đoàn Phi Phàm phiền não bôn ba trở về.

Đi lên liền một trận khóc, “Hứa Linh a! cô nói lúc đầu khi người đàn ông của cô đi là tôi đến cửa đưa đồ ăn cho các người, còn giới thiệu công việc ở siêu thị cho cô! Thụy Thụy nhà cô bình thường cũng ăn không ít cơm của nhà tôi đi? Bây giờ hay rồi, mấy người thế mà lấy oán báo ân nhà đem lão Trương nhà chúng tôi đưa vào luôn, cô muốn cô nhi quả phụ cúng tôi làm sao sống a?”

Hứa Linh nhìn bà chị đang khóc đến đau lòng kia, bị dọa liền giao Thụy Thụy có chút mê mẩn cho Đoàn Phi Phàm, để anh đưa con ra ngoài trước.

“Chị Đới, trước tiên tôi rất cảm ơn thời gian dài như vậy cô chăm sóc cho mẹ con tôi! Nhưng đây không thể trộn lẫn việc Trương Toàn tổn hại đứa nhỏ. Cô có nghĩ qua cảm nhận của tôi không? Thụy Thụy mới hai tuổi a! bé làm sai cái gì? Mà phải chịu sự giày vò này? Bé phải làm ba đến bốn lần phẫu thuật phục hồi, cũng không nhất định hồi phục! Cô muốn chúng tôi làm sao tha thứ Trương Toàn?” âm thanh Hứa Linh mạnh mẽ chất vấn Đới Vân.

Đới Vân đối mặt với chất vấn của Hứa Linh bị nghẹn lại.

“Nhưng chuyện đã phát sinh rồi! Với lại Trương Toàn nhà tôi chắc chắn không phải cố ý, chúng tôi có thể bồi tiền cho cô! Chỉ cần cô rút đơn kiện, chúng tôi có thể bồi thường rất nhiều tiền cho cô mà! Nếu Trương Toàn nhà tôi bị phán hình, vậy con trai nhà tôi liền có ba là tội phạm rồi! Người khác xem nó như thế nào? Coi như tôi cầu xin cô đi được không? Xin cô đáng thương đáng thương con trai nhà tôi rút đơn kiện đi?” Đới Vân khấu đầu lạy Hứa Linh.

Hứa Lình ngăn động tác Đới vân căn bản không đứng dậy, “Tôi đáng thương con nhà chị! Ai đáng thương Thụy Thụy nhà tôi? Trương Toàn làm ra chuyện không bằng súc sinh này thì phải chịu trừng phạt nên có!”

Đới Vân còn chưa cuối lưng xuống nghe lời Hứa Linh trực tiếp nhảy dựng lên, “Ruồi không thể đập vỡ trứng, đây cũng không thể chỉ trách toàn bộ Trương Toàn nhà tôi chứ, mấy con bé kia cũng không phải hỏi hắn đề sao? Bọn nó chắc chắn cũng không phải thứ tốt lành gì! Còn có Thụy Thụy nhà cô, ai biểu sinh nó ra đáng yêu như vậy? Đằng nào cũng là một con nhóc, chuyện cũng đã ra rồi cô còn làm xôn xao đối với danh tiếng sau này của nó cũng không tốt, không bằng cô lấy tiền rồi rút đơn kiện đi coi như chuyện gì phát sinh thì hay hơn!”

Hứa Linh nghe lời này tức cười luôn, thì ra con tôi sinh ra đáng yêu cô liền có thể ức hϊếp rồi?