Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mỗi Lần Tỉnh Dậy Đều Làm Mẹ Tồi

Chương 33: Chú Lại Muốn Tìm Chỗ Chết

« Chương TrướcChương Tiếp »
**Nhóm dịch: Tam Kim

(Truyện đăng chính thức trên truyenhdt.com” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

“Ba ba, khi nào ba đi vậy? Con muốn ngủ rồi! Con buồn ngủ!” Đoàn Binh lần nữa thúc giục Đoàn Phi Phàm đang ngăn trong phòng mình không chịu đi ra nhanh ra ngoài, nó muốn đi ngủ rồi.

“Con không sợ sao? Ba ngủ với con không được sao?” Đoàn Phi Phàm không muốn đi ra, đi ra hắn ngủ đâu a?

“Con cũng sắp mười tuổi rồi được không? Cũng không phải con gái con mới không sợ đâu! Không phải ba có phòng sao? Sao ba không ngủ chung với mẹ? Đừng nói ba muốn li hôn với mẹ chứ? Con nghe Mã Tiểu Kiều nói ba nó muốn li hôn với mẹ thì không ngủ chung nữa, ba không ngủ chung với mẹ có phải cũng muốn li hôn không?” Đoàn Binh rất nghiêm túc liên thanh hỏi Đoàn Phi Phàm.

“Thằng nhóc này chuyện nhà nhà biết còn không ít? Cũng biết li hôn rồi? Con đừng nghĩ lung tung chuyện không có nha! Ba với mẹ con đang tốt nha!” thằng nhóc này nghe ai nói mấy chuyện tào lao này?

“Vậy thì tốt! Dọa con giật mình! Ba nói ba muốn li hôn với mẹ thì con với em phải làm sao? Vậy ba không muốn li hôn thì vì sao không ngủ với mẹ con đi?” chuyện của người lớn chính là nhiều, thật phiền!

Vì sao? Chân tướng là chúng ta căn bản không phải vợ chồng nha! Nhưng ta không có cách nào nói với con a!

“Được rồi, nếu con không sợ thì ba trở về đây, con nhanh đi ngủ đi, ngày mai thứ bảy còn phải đi học đó!” Đoàn Phi Phàm bị Đoàn Binh đánh giá thật sự không biết nên giải thích thế nào, hết cách chỉ có thể rời đi.

“Làm sao trở về rồi? Không phải anh nói muốn ngủ với Đoàn Binh sao?” Hứa Linh nằm trên giường đọc sách nhìn Đoàn Phi Phàm ôm cái gối chọc ở cửa không tiến vào, kỳ quái hỏi.

“Đừng nhắc nữa, tôi muốn ngủ với nó, nhưng nó không chịu ngủ với tôi a! vừa rồi còn trực tiếp hỏi nguyên nhân tôi không ngủ với cô là muốn li hôn, không muốn nó sinh nghi tôi chỉ có thể trở về.” Đoàn Phi Phàm ôm gối cũng rất vô tội.

Hứa Linh nhìn Đoàn Phi Phàm đứng ở cửa, than thở nói: “Vậy anh lên đây ngủ đi, chúng ta mỗi người chiếm một nửa.” suy cho cùng bọn học trên danh nghĩa thật sự là vợ chồng, không ngủ với nhau thời gian dài nhất định làm bọn nhỏ cảm thấy kì quái.

“Được rồi!” Hứa Linh vừa nói xong câu này Đoàn Phi Phàm liền mau lẹ bước nhỏ ôm gối đến đầu giường, mừng khấp khởi đem gối kề bên gối Hứa Linh, lại lấy cái chăn của mình từ trong tủ đồ ra đắp lên.

Đoàn Phi Phàm nằm trong chăn trên giường mới nhà mới rất thỏa mãn thả lỏng một hơi, quay đầu nhìn Hứa Linh luôn nhìn chằm chằm mình không động đậy, kỳ quái nói: “Cả ngày mệt mỏi rồi, nhanh ngủ đi! Yên tâm đi, tôi rất thành thực đó!”

Hứa Linh liếc anh một cái, “Anh thử không thành thật thử?” mới không làm sao tình nguyện cách chỗ Đoàn Phi Phàm nằm ra.

“Cô cách tôi xa như vậy không sợ rớt xuống sao? Cô nữ anh húng còn sợ tôi sao?” Đoàn Phi Phàm nhìn Hứa Linh kéo căng bên giường lên tiếng nhắc nhở.

“Anh im miệng đi, sao mà lắm lời thế?” Hứa Linh dịch vào trong phát cáu lườm Đoàn Phi Phàm.

Đoàn Phi Phàm bị lườm cũng không tức giận. Được rồi, đàn ông không chấp nhặt với phụ nữ, an ủi bản thân như vậy Đoàn Phi Phàm ôm chăn vui vẻ chìm vào giấc ngủ, trước khi sắp ngủ anh còn nghĩ có phải là tính là tiến thêm một bước lên trước rồi không?

Hứa Linh khó chịu mặc dù khó xử, nhưng mà bản thân cũng chưa nghĩ đến một lúc sau liền mơ mơ hồ hồ ngủ đi, trước khi vào giấc ngủ cô còn hoang mang làm sao yên tâm anh ta như vậy rồi, không lẽ là thời gian dài rồi, có cảm giác an toàn rồi?

“Mẹ, đã mấy giờ rồi? Sao mẹ còn chưa dậy nữa?” Hứa Linh nghe thấy tiếng Đoàn Binh đột nhiên giật mình tỉnh dậy.



Trời ơi! Làm sao ngủ quên rồi? Đẩy đẩy Đoàn Phi Phàm ngủ một bên như heo chết, “Dậy dậy, dậy dậy, trễ rồi!”

Đoàn Phi Phàm bị mơ mơ hồ hồ đẩy dậy, ngáp mấy cái mới phản ứng lại, “Ya! Đã giờ này rồi!” cuống quýt dậy thu dọn bản thân.

“Nhìn đi, ngủ với tôi có phải đặc biệt có cảm giác an toàn không, cũng ngủ quên luôn!” Đoàn Phi Phàm ra ngoài làm bữa sáng còn một mặt kiêu ngạo tranh công với Hứa Linh.

Hứa Linh đang gấp chăn một mặt sầu não, “Nhanh cút đi làm cơm đi, Đoàn Binh sắp trễ rồi!” thật không biết hắn đang kiên ngạo cái gì.

Bữa sáng hoảng loạn cuối cũng trước khi Đoàn Binh đi an tĩnh lại.

“Ôi! Sắc mặt hôm nay làm sao tốt thế? Có phải dọn qua nhà mới rồi, tối qua lão Đoàn đặc biệt bán sức không nha!” chị Lí đến giờ làm nhìn Hứa Linh trêu, còn cho Hứa Linh ánh mắt “cô hiểu mà”.

(Truyện đăng chính thức trên truyenhdt.com” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

Tôi hiểu cái gì? Cái gì cũng không có được không? Đối mặt với chị Lí đột nhiên lái xe ra bất ngờ Hứa Linh lựa chọn không trả lời.

Khách hàng đến mua bánh bao phát hiện ông chủ hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, chính là bánh bao có chút mặn, tâm tình tốt bỏ nhiều chút muối ư?

Đoàn Phi Phàm tâm tình tốt duy trì đến khi thấy Đoàn Gia Cường đến, nhìn thấy Đoàn Gia Cường lâu rồi không xuất hiện, anh dự cảm không phải chuyện gì tốt.

“Anh! Em nghe nói anh và chị dâu đều là sinh viên rồi? Còn làm lớp phụ đạo gì đó? Còn ở lầu cao như vậy? Có chuyện tốt như vậy sao không nói với em một tiếng nha!” quả nhiên Đoàn Gia Cường mở miệng ra chính là một loạt vấn đề.

“Hôm thành lập không phải tôi gọi cậu rồi sao?” Đoàn Phi Phàm trực tiếp ra lời oán giận.

“Khụ khụ……em, hôm đó em tăng ca không có thời gian đến!” Đoàn Gia Cường miễn cưỡng giải thích.

“Được rồi, cậu đến làm gì?” Đoàn Phi Phàm không phí lời với hắn trực tiếp hỏi mục đích đến.

“Thì em nghĩ làm ăn của anh càng ngày càng lớn sao? Làm sao cũng cần có người giúp đỡ mà đúng không? Anh nói xem dùng người ngoài sao yên tâm bằng người mình! Giờ đứa nhỏ cũng sắp một tuổi rồi, mẹ chúng ta tự trông là được rồi, Tiểu Phân thì có thời gian, để cô ấy đến giúp đỡ hai người đi. Còn có tiền lương của em ở trong xưởng cũng khá thấp, nếu không em cũng dạy bọn nhỏ giúp cho? Nói thế nào em cũng là tốt nghiệp cao trung rồi, anh thấy chuyện này thế nào?” Đoàn Gia Cường mở miệng liền nói xuyên suốt.

“Nếu tôi nói nha, không làm sao cả! Công việc ở xưởng máy móc của cậu đang làm tốt, đổi tùm lum làm gì? Tiểu Phân vốn không hợp với chị dâu cậu rồi, hai người họ còn có tốt hơn sao?” Đoàn Phi Phàm trực tiếp từ chối, không thể ở chung với bọn họ.

“Anh có còn là anh trai ruột nữa không? Làm sao bản thân phát tài rồi liền không thể giúp em trai anh một chút sao? Nào có người nào không quan tâm người khác như anh?” Đoàn Gia Cường một mặt tức giận chỉ trích Đoàn Phi Phàm.

“Cậu cho rằng làm ăn dễ làm như vậy sao? Mỗi ngày tôi với chị dâu cậu bận không ngừng nghỉ, Lục Tiểu Phân nhà cậu ăn được khổ sao? Phụ đọa cho tụi nhỏ cần có kiên nhẫn còn phải giảng phương pháp, cậu có kiên nhẫn đó không? Cậu lo đi làm tốt của cậu, cũng để Lục Tiểu Phân tìm công việc thì rất tốt, tính khí hai người thật sự không phải tư chất để làm ăn!” Đoàn Phi Phàm không khách khí chỉ ra khuyết điểm của hai người, hai người này đều là người không thể chịu được khổ.

“Thật ra anh nói nhiều như vậy chính là không muốn để chúng tôi đến làm, vốn nghĩ đều là người một nhà đến giúp đỡ anh đây? Nào nghĩ đến làm anh trai căn bản là xem thường bản lĩnh của chúng tôi. Vậy xem ra tôi phai làm ra chút sự nghiệp để anh xem xem bản lĩnh của tôi rồi! Hừ! Đến lúc đó nhà anh không có ai đến rồi, đừng trách người làm anh em này không nhắc nhở anh!” bị Đoàn Phi Phàm chất vấn năng lực Đoàn Gia Cường cảm thấy bản thân bị chịu sự sỉ nhục, không có đạo lý đại ca không có bản sự của hắn đều có thể làm ăn được, bản thân thông minh hơn hắn sẽ có thể, nếu cũng làm ăn chắc chắn có thể vượt qua hắn.



Đoàn Phi Phàm nghe lời nói rõ ràng không qua não cũng thật sự không muốn nói chuyện quá nhiều với em trai tiện nghi này, nó cho là chuyện gì cũng đơn giản như vậy sao? Chỉ dựa bộ dạng lười nhác của vợ chồng bọn nó, nói chuyện độc chết người, còn lương tâm mưu tính lợi hại thích không thích hợp buôn bán, trong lòng bọn nó không dự tính được sao?

Hứa Linh vừa từ trong nhà đi ra thấy Đoàn Gia Cường tức giận bỏ đi hỏi Đoàn Phi Phàm: “Hắn làm sao tới vậy? Lại muốn làm cái gì?”

“Nói muốn hợp lại giúp chúng ta!” Đoàn Phi Phàm vào nhà bưng l*иg hấp không để ý trả lời.

“Vậy anh đồng ý rồi?” Hứa Linh cũng đi theo vào.

“Tôi ngốc à? nếu để hai cái tai họa này đến làm cái gì? Đương nhiên là không đồng ý, kết quả người ta thẹn quá hóa giận nói mình cũng muốn làm buôn bán.”

“Hai vợ chồng bọn học không phải chuyên tâm bám váy mẹ sao? Tự mình muốn tự lực cánh sinh rồi?” Hứa Linh rất hứng thú hỏi.

“Được rồi! Với bộ dạng như vậy của bọn học có thể làm cái gì cũng quá sức! Vốn xưởng máy móc đang làm tốt, cứ muốn tìm chết làm buôn bán, nhìn đi, buổi tối lão thái thái chắc chắn đến!” Đoàn Phi Phàm bĩu môi chắc chắn nói.

Buổi tối quả nhiên lão thái thái và hai người Đoàn Gia Cường đều đến cửa rồi.

“Yo! Nhà mới này của chị dâu thật khí thế nha! Cũng ở nhà lầu hai tần rồi! Chậc chậc! Làm sinh viên đại học chính là không giống nha, có nhà mới rồi cũng không nói đón bà cụ qua ở mấy ngày hưởng hưởng phúc, quả nhiên đọc nhiều sách thì biến bạch nhãn lang rồi!” Lục Tiểu Phân vừa vào cửa liền âm dương quái khó châm lửa Hứa Linh.

(Truyện đăng chính thức trên truyenhdt.com” https://dtruyen.com/moi-lan-tinh-day-deu-lam-me-toi/”)

“Căn nhà này của tôi chỉ là mướn thôi, cũng không phải của mình. Luận hiếu thảo tôi tự nhiên không bằng mấy người, vì không để bà cụ cô đơn ăn ở đều dựa vào bà cụ nuôi, như đứa trẻ chưa dứt sữa mẹ vậy.” Hứa Linh nhẹ nhàng đáp.

“Chị nói có ý gì?” Lục Tiểu Phân nghe liền đứng dậy muốn lí luận với Hứa Linh, Đoàn Gia Cường vội kéo giữ cô lại, nhỏ tiếng nói: “Đừng quên chúng ta đên là mượn tiền đó, náo cái gì?” cô mới hậm hực ngồi xuống.

“Được rồi, mẹ cũng không thèm ở căn nhà này. Mẹ đến là vì em trai con muốn làm chút buôn bán, tiền trong tay không đủ, nghĩ con là anh bây giờ cũng phát đạt rồi, lý nên giang tay giúp em trai.” lão thái thái cắt đứt lời hai người trực tiếp nói rõ ý đến.

“Mẹ, trước đó Gia Cường đến tìm con cũng nói với nó rồi, công việc ở xưởng máy móc an tâm làm đi, qua năm này chắc chắc tăng lương, làm buôn bán quá cực khổ rồi, bọn nó làm không được đâu, vạn nhất lỗ rồi làm sao?” Đoàn Phi Phàm lại giải thích một lần với lão thái thái.

“Anh, anh nói nhiều như vậy chính là không muốn cho em mượn tiền đúng không? Anh yên tâm em không sợ khổ!” Đoàn Gia Cường bảo đảm.

“Đúng vậy, không phải chỉ bán cái bánh bao sao? Có khó gì đâu? Các người có thể làm được thì chúng tôi không thể làm soa? Cũng xem thường người quá đi!” Lục Tiểu Phân cũng ngồi một bên giúp nói.

“Thằng lớn, em con từ nhỏ đã lanh lợi, con ngốc như vậy đều có thể làm ra được, nó nhất định cũng có thể. Con làm anh thì phải ra tiền ra sức giúp chúng nó làm ra được a!” lão thái thái ra lời rồi.

“Vậy cậu muốn mượn bao nhiêu tiền?” Đoàn Phi Phàm nhìn Hứa Linh một mắt, nhìn thấy cô gật đầu mới mở miệng nói.

“Ấy ấy, vẫn là anh trai tốt, không nhiều không nhiều, năm ngàn đồng tiền là được!” Đoàn Gia Cường nghe thấy anh trai đồng ý vội tiếng lên mở miệng nói.

“Cái gì? Năm ngàn? Cậu tính bán bánh bao gì? Dùng nhiều tiền như vậy?” Đoàn Phi Phàm vừa nghe liền đứng dậy, phải biết rặng năm ngàn đồng tiền bây giờ là một con số không nhỏ, tương đương với một số tiền khổng lồ.
« Chương TrướcChương Tiếp »