"Đội trưởng Lâm, Mã Hồng Đường nằm ở bệnh viện tiếp theo nên làm gì bây giờ?" Bàng Quang cố tình hạ thấp giọng hỏi.
"Sau khi hắn chạy trốn, tổ phụ trách hiện trường đã thu thập được bằng chứng, các đồng chí ở lầu hai căn phòng trống bên kia phát hiện không ít vật dụng có ý đồ, trong đó một số sau khi kiểm tra đối chiếu đã xác định là tang vật của mấy vụ đột nhập vào nhà trộm cắp ở khu Hà Tây gần đây." Lâm Gia Phàm nói đến đây dừng lại một chút.
Bàng Quang vừa nghe, nháy mắt liền vui vẻ: "Nói như vậy tội trộm cướp cùng tội xâm phạm trái phép nơi ở của hắn là trốn không thoát, chúng ta có rất nhiều thời gian cùng hắn từ từ chơi mèo vờn chuột!"
"Dựa theo lời nói của bác gái dưới lầu, Mã Hồng Đường ở lầu hai hẳn là đã ở không chỉ một ngày. Khu vực Tam Giang Lộ thuộc khu Hà Tây cơ sở an ninh chung quanh là có tiếng không hoàn thiện. Em nghĩ đối phương sở dĩ lựa chọn khu tập thể cũ nát kia làm nơi ẩn thân cũng là suy xét tới điểm này." Lâm Gia Phàm trầm giọng phân tích.
Do không có đủ Thiên Nhãn có thể chụp được toàn bộ hành động của hắn, cư dân phụ cận lại phần lớn đều là người già, tự nhiên cũng sẽ giảm bớt khả năng bị cảnh sát phát hiện.
"Kẻ trộm chuyên nghiệp như Mã Hồng Đường, trước khi ra tay đều phải dọn dẹp sạch sẽ, tuyệt đối không tùy tiện đi cạy cửa hiện trường vụ án để đó không dùng phòng ốc. Việc cấp bách chính là muốn hỏi ra hắn đến tột cùng vì cái gì đi nơi đó, việc hắn đã nhìn thấy nghe thấy gì vô cùng có khả năng là bước đột phá của hai vụ án mạng này."
Bàng Quang đồng ý gật đầu, hai người lại sát vào nói nhỏ vài câu, đúng lúc này một trận tiếng bước chân dồn dập thu hút sự chú ý của họ.
Người tới cũng là thành viên tổ điều tra án đặc biệt, vóc dáng so với Lâm Gia Phàm và Bàng Quang mà nói hơi lùn, hình thể hơi béo, mang theo cặp kính đen nặng nề che khuất hơn phân nửa khuôn mặt.
Nếu ký ức của La Tịnh Dao không sau, đối phương hẳn là tên Quách Chấn.
Chỉ thấy hắn từ cầu thang trên dưới đi xuống, một đường chạy chậm đến bên cạnh Lâm Gia Phàm và Bàng Quang, ồm ồm báo cáo: "Đội trưởng Lâm, tôi vừa mới hoàn thành đối chiếu thi thể nạn nhân của vụ án mạng trước đây và khám nghiệm tử thi sơ bộ của nạn nhân mới nhất hôm nay, đây là hai bản báo cáo, cậu xem một chút."
Vươn tay đưa báo cáo qua, người đàn ông đang muốn há miệng nói gì đó, khóe mắt dư quang lại liếc thấy cánh cửa phòng thẩm vấn mở toang, lời nói liền như vậy nghẹn lại trong cổ họng.
Nhạy bén nhận ra sự do dự của đối phương, Lâm Gia Phàm không hề có ý muốn giải, chỉ mở miệng thúc giục: "Nói."
Có nhiều năm hợp tác ăn ý, Quách Chấn nhanh chóng hiểu ra, việc tiết lộ một số thông tin cho nghi phạm là điều họ đã từng trải qua.
Công tác hình sự, phần lớn tình huống đều chơi trò chơi tâm lý.
Có đôi khi, nghi phạm biết cảnh sát nắm giữ càng nhiều bằng chứng, phòng tuyến của họ càng dễ dàng sụp đổ.
Vì vậy sau một chút chần chừ, Quách Chấn tiếp tục nói: "Đầu tiên, hai vụ án mạng này quả thực có không ít điểm tương đồng với vụ án liên hoàn gϊếŧ người 6.13 hai năm trước. Ví dụ như nạn nhân đều là phụ nữ, tuổi tác từ 20 đến 40, hai kẻ thủ ác đều áp dụng thủ pháp gây án lột da, cạo thịt, chỉ để lại bộ xương, và cũng lấy đi ngón giữa của nạn nhân sau khi phạm tội."
"Cái gọi là tương đồng ở đây, đều là các tình tiết được công khai trên báo chí. Chỉ cần người nào hơi chút quan tâm và tìm hiểu kỹ về tình tiết cụ thể của vụ án liên hoàn gϊếŧ người 6.13, thì việc sao chép lại vụ án bên ngoài cũng không khó." Lâm Gia Phàm nói lời này mà mí mắt cũng không nâng, ngữ khí bình tĩnh không gợn sóng.
"Đúng vậy, cho nên chủ yếu vẫn là điểm khác biệt giữa bọn chúng." Quách Chấn nói, dùng ngón tay nặng nề chỉ vào một số chỗ trên hai bản báo cáo: "Bất kể là Hoàng Quốc Tuấn hai năm trước hay hung thủ hai vụ án mạng gần đây, sau khi tàn nhẫn sát hại nạn nhân, bọn chúng đều thực hiện hành động lột da cạo thịt này. Do đó, hung khí hai người sử dụng không thể tránh khỏi sẽ để lại một số dấu vết trên xương cốt."
"Đội trưởng Lâm, cậu nhìn kỹ xem phần so sánh các vết rạch trên xương cốt của hai nạn nhân gần đây và nạn nhân trong vụ án liên hoàn gϊếŧ người 6.13 này…… Có thể xác định chính xác là hung khí hai kẻ thủ ác vẫn có sự khác biệt nhất định. Vết cắt do bọn chúng để lại trên xương cốt về hướng và độ sâu đều khác nhau, chứng tỏ Hoàng Quốc Tuấn thuận tay phải, còn kẻ bắt chước này không chỉ thuận tay trái mà sức lực cũng không bằng Hoàng Quốc Tuấn."
"Ừm." Lâm Gia Phàm đầu tiên gật đầu khẳng định phát hiện của Quách Chấn, sau đó bổ sung thêm hai câu nhận định của mình: "Thực ra còn có một điểm khác biệt rõ ràng giữa Hoàng Quốc Tuấn và kẻ bắt chước này. Năm đó, sau khi chọn được nạn nhân, Hoàng Quốc Tuấn đều lẻn vào nhà đối phương để gây án, và không di chuyển thi thể. Nhưng hung thủ hai vụ án mạng gần đây lại hoàn toàn trái ngược, hắn xử lý thi thể nạn nhân ở một nơi nào đó trước khi di chuyển đến hiện trường vứt xác mà cảnh sát phát hiện. Nói cách khác, cho đến bây giờ chúng ta vẫn chưa thể xác định được hiện trường đầu tiên nơi hai nạn nhân tử vong."