Chương 36: Live stream kinh dị (7)

Dịch: Haru

Phong tỏa, phòng kín, rừng cây.

Xe cứu thương, thức ăn nóng, McDonald"s.

* * *

Đoạn video không rõ ràng lắm, hành động của cả ba được thực hiện ngay dưới con mắt của hung thủ, không có sự hỗ trợ kỹ thuật của Garcia, Reid chỉ có thể tự mình nhìn vào manh mối trong video.

"Ngôi nhà này không có cửa sổ sao? Chân các cô ấy còn bị dây xích trói lại, chỉ e là không tự thoát ra được."

"Không có nguồn sáng, rất khó xác định được vị trí chính xác được."

"Khoan đã, nhìn xem các cô ấy đang định làm cái gì kìa? Bàn điều kiện với hung thủ ư?"

* * *

Nghe hai người chơi nhàn nhã thảo luận, Reid đưa điện thoại cho hai người họ, ra hiệu cho họ tự xem, còn mình thì lấy bản đồ thành phố và la bàn từ trong ngăn kéo ra.

Hai người chơi không để tâm đến Reid, hoàn toàn không chú ý anh ta đang làm gì, Reid lấy bút đỏ lần lượt đánh dấu từng địa điểm của những nạn nhân trước và nơi cuối cùng ba cô gái này mất tích.

Lấy mỗi vị trí làm tâm điểm với bán kính 3 km, Reid lần lượt vẽ các vòng tròn trên đó, vạch ra giao điểm của mỗi vòng tròn, từ đó sàng lọc ra những nơi có nhà máy hóa chất và McDonald"s, loại bỏ cấu tạo đất của những nơi đó.. Cuối cùng chỉ có một nơi.

Nơi giam giữ họ là ở đây!

Reid muốn ném bản đồ vào mặt hai người chơi, nhưng suy nghĩ kỹ lại, nếu bị hệ thống nhắc nhở anh quăng phao gian lận, loại bỏ hai người họ thì làm sao bây giờ?

Vẫn là uyển chuyển nhắc nhở tốt hơn!

Reid nhìn hai người họ, miệng phát ra âm thanh lên xuống: "Tít~te~tít~".

Mã Morse là một hình thức giao tiếp kỹ thuật số thời kỳ đầu, nó chỉ có âm thanh "tít te", Reid dùng cách này để truyền đạt ý nghĩa.

Bằng cách này, họ sẽ luôn hiểu được ý định tốt của mình!

Tiếp theo, chỉ cần phát lại video trước đó, họ có thể khám phá thông tin được truyền tải trong màn hình!

Reid nhìn hai người họ bằng ánh mắt sáng rực.

Hai người chơi: "?"

Là mình uyển chuyển quá mức rồi hay sao?

Reid nghiến răng: "Ba ngắn ba dài!" Tín hiệu mã Morse nổi tiếng là SOS cầu cứu! Cái này chắc hai người biết chứ!

Hai người chơi: "?" Tại sao thầy giáo này cứ luôn nói những điều mà họ không hiểu thế?

Reid: ".. 400 năm trước, người Aryan thích sử dụng mã do Bacon viết làm mật khẩu, đây là một loại mã nhị phân. Hai người có liên tưởng đến điều gì không?"

Hai người chơi: "Họ có đói không?"

"..."

Reid nhìn lướt qua video, trong màn hình đều im lặng, hung thủ vẫn đang cùng ba cô gái đấu trí đấu dũng.. tạm thời không có chuyện gì xảy ra cả.

Cô gái ở giữa trong suốt quá trình đã nắm được tâm lý và tiết tấu của hung thủ, cô ấy hẳn là thủ lĩnh của đội, chỉ cần cô ấy vững vàng thì sẽ không có vấn đề gì xảy ra ở đó.

Tại sao không gửi các cô ấy đến cho tôi chứ?

Reid cảm thấy được tắm mình trong ánh hào quang của hai người chơi, cả người càng thêm tự kỷ, sau khi biết tình hình của ba cô gái, tâm lý của anh mới ổn định trở lại.

Không được vội, không được vội, từ từ thôi.

"Để tôi kể cho các bạn nghe một câu chuyện." Trong đầu Reid nhanh chóng đưa ra một đoạn thông tin: "Vào năm 2015, nước R bị khủng bố, tổ chức khủng bố đã bắt hai người của nước R và chặt đầu, trước khi họ chết có một đoạn video được lan truyền trên Internet, trong video con tin phía bên trái liên tục chớp mắt truyền tin tức, sau này được những người khác giải thích nên mọi người mới biết được sự thật."

"Vậy con tin đã sử dụng phương pháp gì để truyền tin tức?"

Im lặng không tiếng động, chớp mắt, sẽ không bị người ta phát hiện.

Tít te tít, nhìn vào tay của ba cô gái, tin tức đã được truyền đi, và.. hợp tác bên trong và bên ngoài.

Làm thế nào mới được xem là hợp tác bên trong và bên ngoài?

Xoẹt-------

Lớp giấy ngăn cách trong lòng của hai người chơi dường như bị đâm thủng, nghĩ đến hành vi "kỳ lạ" của Reid trước đây, họ như hiểu ra điều gì đó.

"Nhanh, nhanh, nhanh! Tua lại hành vi vừa rồi của họ! Phóng to và làm chậm chuyển động tay của họ!"

"Tôi chỉ biết mở lại đoạn video, kiểu như nhấn nút trái và phải thôi." Tôi Siêu Gà quay sang nhìn Reid: "Thầy, thầy ơi!" Giúp với!

* * *

"Thế nào, mày dám cược không?"

"Lá gan mày cũng không nhỏ." Hung thủ chế nhạo: "Nhưng dựa vào cái gì tao phải đánh cuộc với bọn mày? Mày có tư cách gì để nói điều kiện với tao? Bây giờ chỉ cần tao không hài lòng." Hắn giơ chiếc rìu dính máu lên hăm dọa: "Bọn mày thấy cái gì đây không? Tao mặc kệ mày với tao đánh cuộc cái gì, mày cũng là tù nhân của tao thôi!" Bất kể có có giãy dụa thế nào, cuối cùng cũng không thoát được cái chết!

"Mày có muốn xem một màn trình diễn, xem bọn tao xé xác và chém gϊếŧ nhau không? Làm khán giả, mày chắc chắn là muốn xem diễn viên làm hết sức mình thay vì lười biếng đúng không!"

Hung thủ: "..."

Mày nghĩ như vậy hình như không đúng thì phải?

Việt Nẫm đích thực đã khơi lên được khẩu vị của hắn, cô nói rất đúng, loại hung thủ này sẽ đem quá trình phạm tội ghi lại, ngoại trừ nhớ lại những khoảnh khắc huy hoàng của bọn chúng, điều quan trọng hơn là bọn chúng có thể thỏa mãn du͙© vọиɠ trong lòng mình.

Chỉ nhìn các cô khóc lóc nỉ non thì quá nhàm chán rồi, nên thêm một vài trò vui mới thì thú vị hơn.

"Thú vị, mày muốn đánh cược thế nào với tao?"

"Vậy để tao kể từng chuyện từng chuyện một xảy ra với mày nhé." Việt Nẫm nhướng mày cười: "Mày nghe xem những gì tao nói có đúng không?"

Sau khi biết rằng hai cô gái không biết mã Morse, Việt Nẫm không đặt tất cả hy vọng của mình vào "bên ngoài" nữa, trong số bọn họ không phải ai cũng biết mã Morse, cô muốn mang lại một phần bảo hiểm kép.

Việt Nẫm bình tĩnh nhìn hung thủ: "Giam bọn tao ở đây và còn cung cấp đồ ăn, bày trí trong phòng đều là trang thiết bị của mày, chứng tỏ mày không làm việc này không phải là lần đầu tiên, cũng không phải đơn thuần là hưởng thụ ngược đãi, kɧoáı ©ảʍ gϊếŧ chóc."

"Phát cho bọn tao hamburger kẹp thịt bò phi lê nóng hổi của KFC, bên trong không hạ thuốc để nạp năng lượng, khiến bọn tao tự xé xác gϊếŧ hại nhau? Mày tận hưởng việc bọn tao chỉ vì để tồn tại mà từ bỏ phần" người "đúng không? Tại sao vậy? Phải chăng mày đã từng bị bỏ rơi, hoặc mày là "người thứ ba"."

"Rõ ràng là mày có thể dùng vũ lực khống chế ba bọn tao, nhưng mày lại hạ thuốc mê bọn tao, lúc đầu tao vẫn chưa hiểu là tại sao? Mày không có bất kỳ khiếm khuyết gì trên cơ thể, không nên thận trọng như vậy được, thậm chí có thể nói là tự ti, nhưng sau đó tao nhìn thấy trên tay mày có dấu vết của nhẫn cưới, tao liền hiểu ra tất cả, bao gồm cả lý do tại sao mày bị vợ bỏ rơi!"

Sắc mặt của hung thủ tái đi, như thể hắn có thể đoán trước được Việt Nẫm sẽ nói cái gì.

Đó là vết sẹo mà hắn không muốn bị vạch trần ra nhất.

"Câm miệng! Câm miệng!" Hắn vung rìu về phía Việt Nẫm, dáng vẻ nhìn rất hung ác: "Tao thấy không cần chọn một trong ba đứa nữa, nếu mày đã muốn chết như vậy, thì tao toại nguyện cho mày!"

"Trò chơi vẫn chưa kết thúc, mày hoảng cái gì?"

Việt Nẫm nhanh nhẹn tránh được đòn tấn công của hung thủ, rìu chém vào tường sắt phát ra âm thanh chói tai: "Thẹn quá hóa giận à?"