Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Mới Không Phải Là Bạch Liên Hoa

Chương 4: Bắt đầu lên mic hát (2)

« Chương Trước
Quay lại giao diện, Diệp Tự Ninh bấm vào trình phát, ngẫu nhiên tìm một bộ phim mới cập nhật để xem, cậu thoải mái ngả lưng lên ghê sofa, thời gian thấm thoát trôi qua bộ phim đã đến đoạn kết thúc, ánh nắng thiêu đốt bên ngoài đã lặn, câu nhấc cổ tay lên nhìn thời gian.

5 giờ 15 phút chiều, 15 phút nữa thì cha mẹ Diệp sẽ tan làm về nhà, Diệp Tự Ninh tắt phim, đặt máy tính bảng trở lại bàn cà phê, đứng dậy giãn cơ rồi đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối, Bạch Tự trước đây không học vấn không nghề nghiệp nhưng nấu ăn lại khá ổn.

Mà cậu lúc ở nước ngoài vì để tiện cho việc học tập toàn một mình ở trong biệt thự nhỏ, từ đó cũng phát triển được kỹ năng nấu nướng, ai cũng khen ngợi.

Diệp Tự Ninh lắc đầu, cúi người mở cửa tủ lạnh, trầm ngâm suy nghĩ về những nguyên liệu chứa đầy trong đó, cuối cùng chọn ra một ít nguyên liệu, lấy ra đặt lên quầy bếp, kéo ngăn tủ lấy tạp dề ra mặc vào rồi bắt đầu nấu một bữa ăn ngon lành tối nay.

"Tự Ninh, con lại nấu bữa tối rồi hả? Không phải còn đồng ý đợi mẹ về rồi để mẹ nấu sao?" Mẹ Diệp vừa tan làm không thấy ai ngoài đại sảnh lại nghe thấy tiếng nấu nướng xào rau phát ra từ trong bếp, lập tức ném túi cho cha Diệp rồi đi thẳng vào bếp.

Diệp Tự Ninh quay lại, nỏ một nụ cười tao nhã với mẹ Diệp, nhưng tay vẫn không ngừng lại: "Mẹ, con ở nhà cũng chẳng có việc gì để làm, hơn nữa con cũng chỉ đang làm bữa tối thôi, không có gì to tát đâu, cha mẹ đi thay quần áo đi, cơm sắp xong rồi đây."

"Cơ thể con còn chưa hồi phục hoàn toàn, sao không tận dụng thời gian mà nghỉ ngơi đi?" Mẹ Diệp vui buồn lẫn lộn, bà vỗ nhẹ đầu Diệp Tự Ninh nhìn thấy con trai mình thời gian gần đây trở nên bình tĩnh hơn, cuối cùng cau mày vui vẻ nói: "Mẹ không muốn con quá mệt mỏi."

Diệp Tự Ninh gật đầu: "Không sao, con không mệt, mỗi ngày ăn ngon ngủ kỹ, nghỉ ngơi tốt kết hợp với vận động thích hợp sẽ hỗ trợ cho việc hồi phục."

Sau đó, mẹ Diệp giúp cậu làm bữa tối, chỉ còn lại một món cuối cùng, canh ninh xương đang sôi trên bếp cũng đã gần xong, Diệp Tự Ninh bưng những món đã nấu lên bàn ăn, cha Diệp thay quần áo xong cũng đi tới bàn ăn.

Cả nhà ăn tối vui vẻ ngay lúc Diệp Tự Ninh đang định đứng dậy dọn bàn thì mẹ Diệp nhanh chóng lấy bát đũa trên tay cậu đuổi cậu khỏi phòng ăn, còn tiện tay khóa cửa không để cậu vào.

Diệp Tự Ninh dở khóc dở cười nhìn ánh mắt hung ác của mẹ Diệp, không còn cách nào khác đành phải ngồi ở sofa uống trà nói chuyện với cha Diệp. Cha mẹ Diệp thật sự rất thương con mình. Họ thật sự khác biệt với bố mẹ của cậu. Dường như cậu chưa từng được trải nghiệm sự chiều chuộng như vậy.

Sau khi nghỉ ngơi đủ rồi, Diệp Tự Ninh nói với cha mẹ một tiếng rồi trở lại phòng sách lướt Internet, ngồi trước máy tính kết nối YY với kênh phụ của Lâm Lại Tuyền Vận, bây giờ đang là nghỉ hè nên vẫn có nhiều người xem, cũng có vài vị ca sĩ lên mic.

Diệp Tự Ninh suy nghĩ một chút rồi gửi tin nhắn cho U niệm, mặc kệ U Niệm có quan tâm cậu quay lại lên muc hay không, lần trước cô đã cố ý đánh tiếng với cậu rồi, cậu cũng nên báo cho U Niệm biết hôm nay cậu lên mic.

U Niệm rất nhanh đã tới, không nóng không lạnh nói: "Chào mừng trở lại.", Diệp Tự Ninh cũng không để ý, cậu tắt đoạn chat, liếc nhìn thứ tự lên mic, bấm vào thêm mic, đột nhiên có một số fan tinh mắt nhìn trên màn hình công khai, bình luận tuôn trào.

Diệp Tự Ninh sờ cằm, thích thú quan sát phản ứng của màn hình bình luận, chỉ có một số người "chào mừng trở lại" hoặc hỏi thăm tình trạng sức khỏe của cậu, nhưng rất nhanh sau đó đã bị át đi bởi những bình luận chuyển chủ đề.

Tấm thân Bạch Tự này thật sự rất không được hoan nghênh nha!

Diệp Tự Ninh cười khẩy, cầm một cuốn sách trên bàn máy tính lật xem, không để ý đến một số bình luận châm chọc, mỉa mai trên màn hình, nhìn thấy dòng bình luận, ban kiểm duyệt liền xóa hết. Những bình luận kia về Bạch Tự dần biến mất.

Sau khi nhận được nhắc nhở về trình tự lên mic từ người điểu khiển, Diệp Tự Ninh ném cuốn sách sang một bên, bấm vào nhạc đệm rồi tìm một bài hát mà mình hát tốt nhất, khi đến lúc lên mic, cậu trực tiếp bấm vào phần nhạc đệm để hát. Không hề có bất cứ lời nào thừa thãi, hát xong cũng lập tức tắt mic.

Màn hình bình luận đột nhiên im lặng, sau đó có một số người ngoi lên: "Rải hoa, hát hay quá, chúc mừng Bạch Tự đã hồi phục." vân vân mây mây... có một số thì tò mò vì sao cậu không nói gì, có phải là cơ thể không thoải mái không...

Diệp Tự Ninh nhướn mày, nếu như còn im lặng nữa thì cũng không ổn liền đặt đôi bàn tay mảnh khahr lên bản phím, đơn giản gõ mấy chữ, kỳ thực tình huống hiện tại của cậu rất gượng gạo, nói chuyện một cách nồng nhiệt quá thì người ta lại thấy cậu chẳng có gì thay đổi cả.

Nếu không nói một lời người khác sẽ cho rằng cậu đang giả vờ xa cách, thậm chí có thể cho rằng cậu bị đυ.ng đến hỏng đầu, lên tiếng lúc cần, để mọi người không cảm thấy quá nhiệt tình nhưng vẫn lịch sự và thân thiện.

Lâm Lại Tuyền Vận ☆ Bạch Tự ☆ Ca sĩ dàn nhạc: Cảm ơn các bạn, tôi đã khỏe hơn rồi.

Fan của Lâm Lại Tuyền Vận: Chúc mừng bình phục, tiểu Tự Tự sau này có thường xuyên đến lên mic không? ╭(╯3╰)╮

Fan của Lâm Lại Tuyền Vận: Bạch Tự sao tự nhiên lại xóa hết Weibo vậy? Trước kia không phải có rất nhiều sao?

Fan của Lâm Lại Tuyền Vận: Khi nào cậu mới mở livesteam tiếp vậy?

Lâm Lại Tuyền Vận ☆ Bạch Tự ☆ Ca sĩ dàn nhạc: Xin lỗi, gần đây tôi đang bận khai giảng nên sau này sẽ không livestream nữa.

Fan của Lâm Lại Tuyền Vận: Chẳng lẽ bị biến dạng sau tại nạn ô tô rồi?

Fan của Lâm Lại Tuyền Vận: Đừng nói nhảm, Bạch Tự đã nói cậu ấy bận rộn với việc khai giảng trên trường và cậu ấy cũng cần tập trung vào việc học.
« Chương Trước