Bồn nước đá trong suốt cực kỳ cứng rắn, trên mặt băng bốc lên từng đợt từng đợt khí lạnh nhè nhẹ.
Xuân Đào và Niệm Thu tận mắt nhìn thấy nước trước mặt một chút một chút kết thành băng, vừa mừng vừa sợ.
Trong mắt Thái Tử cũng có kinh ngạc, hắn thử duỗi tay sờ sờ mặt băng, đầu ngón tay một mảnh lạnh buốt.
Diệp Xu Xu cười nói:
- “
Điện hạ, thời tiết nóng như vậy, điện hạ đều cho tiểu nữ hết băng của chính ngài, nhất định ngài sẽ rất khó chịu? Về sau có tiêu thạch, chúng ta sẽ không thiếu nước đá, sẽ không bị nóng nữa!”
- “
Chúng ta.”
Cái từ này lấy được lòng Thái Tử, Thái Tử cong cong môi,
- “
Chính là bởi vì việc này cho nên nàng muốn chế tạo băng sao?”
Diệp Xu Xu bị hắn nhìn mặt nóng lên, nàng rũ mi mắt xuống, thấp giọng trả lời:
- “
Rốt cuộc tay người ta ngắn……”
Nghe vậy, Thái Tử nhíu mắt lại, đột nhiên giơ tay bắn một cái lên trán nàng,
- “
Ta cũng không phải là cái ‘người ta’ gì.”
Diệp Xu Xu che trán, Thái Tử trầm giọng nói:
- “
Về sau nàng không được khách khí như vậy.”
Xuân Đào và Niệm Thu nhìn thấy, vội vàng cúi đầu cười trộm.
Thái Tử bình ổn trong lòng chút khó chịu này, hắn một lần nữa lại nhìn về phía bồn băng đã được chế tạo xong.
Hắn ý thức được cái này sẽ là một chuyện làm ăn lớn.
Ở Hạ Quốc mỗi khi đến mùa hè, thời tiết thường thường khốc nhiệt khó nhịn, cho nên nhu cầu một số lượng băng cực lớn. Thế nhưng băng cũng không phải là đồ vật có thể cất giữ, đất ở kinh thành là chất tơi không dễ giữ ấm, hầm băng cần thiết phải đào rất sâu, hao phí thật lớn sức người sức của mới có thể tạo thành.
Thật ra trong hoàng cung có hầm băng, thế nhưng hầm băng có thể chứa đựng số lượng băng là hữu hạn, cho nên mặc dù tôn quý như hoàng tử mỗi ngày cũng phải ấn số lượng phân phối khối băng.
Bởi vì băng không dễ dàng cất giữ, ngày mùa hè băng là cực kỳ sang quý, một khối băng cỡ khoảng mười cân, trên thị trường đã xào tới ba bốn mươi lượng bạc, mặc dù mắc thành như vậy, lại dù cho ra giá cao cũng không có người bán.
Thái Tử trong lòng rõ ràng, trước mắt biện pháp chế tạo băng này nếu có thể sản xuất ra số lượng lớn băng sẽ khiến oanh động như thế nào?
Diệp Xu Xu lại không nghĩ nhiều như vậy, sau khi chế tạo thành công băng, nàng bổ một trái dưa hấu, đào mấy cái lỗ ở giữa khối băng, bỏ khuôn đúc vào, ép dưa hấu thành nước bỏ vào khuôn đúc, không bao lâu nước dưa hấu kết đông lạnh, nàng vui vui vẻ vẻ đào nước đá dưa hấu ra phân cho mọi người ăn.
Thái Tử thế nhưng không được giống nàng l!ếm đá dưa hấu, như vậy sẽ tổn hại hình tượng của hắn, cho nên hắn cự tuyệt không chịu ăn.
Diệp Xu Xu trong lòng nói thầm hắn thật đúng là sĩ diện chết, nếu hắn không chịu ăn đá dưa hấu, vậy nàng liền dứt khoát làm dưa hấu đá bào, để hắn dùng cái muỗng cào ăn, rốt cuộc cái này Thái Tử mới tiếp nhận.
Xuân Đào và Niệm Thu vui vui vẻ vẻ gặm đá dưa hấu, các nàng lớn như vậy trước nay còn không ăn qua nước dưa hấu kết thành băng đâu, ngọt ngào lạnh lạnh, giải khát còn mát mẻ, ăn ngon cực kỳ.
Thái Tử lịch sự văn nhã mà dùng cái muỗng cạo đá bào ăn, hắn ăn đặc biệt đẹp, quay đầu nhìn thấy Diệp Xu Xu nhét khối đá dưa hấu vào trong miệng, nhai rào rạo rào rạo, hắn “Phụt” cười ra tiếng, giơ tay quẹt đi một miếng dưa hấu trên mặt nàng.
Người trong phòng đều ăn uống no đủ xong, căn cứ tinh thần một người vui không bằng mọi người cùng vui, nàng lại chia sẻ dưa hấu đá bào ra ngoài.
Cửu công chúa có được dưa hấu đá bào thì cực kỳ thích, vui vui vẻ vẻ ăn ba chén, nàng còn lại muốn, Diệp Xu Xu sợ nàng ăn quá nhiều đối với thân thể không tốt, cho nên không chịu cho nữa. Cửu công chúa trề môi bỏ đi đầy mặt đều viết không vui.
Hoàng Hậu bên kia dùng qua dưa hấu đá bào xong, đặc biệt thích, phái Ninh ma ma tới ban thưởng thuận tiện còn tìm nàng muốn thêm một chén, đưa đi cho Khang Nguyên Đế.
Khang Nguyên Đế đang cùng vài vị đại thần thảo luận công vụ, Hoàng Hậu đưa tới dưa hấu đá bào lập tức khiến cho hai vị tả hữu Thừa tướng chú ý.
Thời điểm chén dưa hấu đá bào được mang tới màu sắc tươi sáng, bốc hơi lạnh, thấy liền lạnh thấu tim, hai vị Thừa tướng chưa thấy qua loại đồ vật này, đều nhìn không chớp mắt.
Dưới tầm mắt của bọn họ, Khang Nguyên Đế ngượng ngùng một mình hưởng dụng, ông chia đá bào làm hai phần, thưởng cho hai vị Thừa tướng.
Hai vị Thừa tướng tạ ơn xong liền ăn, đá bào vừa vào miệng, trong mát lạnh lộ ra dưa hấu ngọt ngào, cắn một ngụm “Sàn sạt”, đá bào giống hạt cát vào khoang miệng cuốn đi phần lớn nóng bức, nuốt xuống bụng, thân thể tức khắc mát mẻ cực kỳ sảng khoái.
Tả thừa tướng ăn xong một ngụm, thở dài:
- “
Cái này ăn vào thật là mát lạnh ngon miệng, đa tạ Hoàng Thượng ân điển!”
Hữu thừa tướng vùi đầu nhét vào trong miệng mấy ngụn, gật đầu hòa theo nói:
- “
Ngon lắm ngon lắm, cái này so với nước ô mai được uống hai ngày trước cũng không thua kém chút nào!”
Khang Nguyên Đế thấy bọn họ ăn ngon như vậy, mà ông một ngụm cũng chưa được nếm, trong lòng ông không ngừng có chút thèm, vừa rồi ông hẳn là lưu lại một chút nếm thử hương vị!
Hai vị Thừa tướng ăn xong đá dưa hấu bào chưa đã thèm cũng không chịu đi.
- “
Ai da, cái này thần chỉ ăn hai miếng liền không còn.”
Hữu thừa tướng nói xong còn thọc thọc Tả thừa tướng,
- “
Tả tướng, ngươi ăn được không?”
Tả thừa tướng sờ sờ râu, ho khan một tiếng,
- “
Nếu là lại thêm một chút thì tốt rồi.”
Nói xong bọn họ hai mắt trông mong nhìn Khang Nguyên Đế.
Khang Nguyên Đế mặt liền suy sụp, ông mắng thầm cái này ông đều phân cho hai người bọn họ, chính ông một ngụm đều còn không có ăn đây, cư nhiên hai người này còn dám da mặt dày tìm ông muốn?
Bất quá tả hữu Thừa tướng là trọng thần trong triều, Khang Nguyên Đế không thể lộ ra vẻ mặt bất mãn, ông kêu Phúc Nguyên mà Hoàng Hậu phái đưa dưa hấu đá bào tới đây vào, kêu hắn lại đi chuẩn bị mấy chén đá bào tới đây.
Phúc Nguyên nghe xong chạy nhanh đến chỗ Diệp Xu Xu.
Diệp Xu Xu nghe nói dưa hấu đá bào mà chính mình làm lại được Hoàng Hậu đưa cho Khang Nguyên Đế, lại còn bị hai vị Thừa tướng ăn, nàng không ngừng có chút xấu hổ, nàng tùy tùy tiện tiện làm đồ ăn, sao có thể khiến cho nhiều đại nhân vật yêu thích như vậy đây?
Phúc Nguyên thúc giục:
- “
Diệp cô nương, bệ hạ còn có hai vị Thừa tướng đều còn chờ đấy!”
- “
Được, được, được, tiểu nữ lập tức làm!” Diệp Xu Xu vội vàng trả lời.
Nàng phân phó Xuân Đào và Niệm Thu mổ hai trái dưa hấu to, ép dưa hấu thành nước, qua không lâu, nàng làm nước dưa hấu thành một bồn đá bào lớn, đặt khối nước đá lên, để Phúc Nguyên mang đi.
Phúc Nguyên bưng một chậu dưa hấu đá bào bốc hơi lạnh đi tới Ngự Thư Phòng.
Khang Nguyên Đế nhìn thấy Phúc Nguyên mang trở về nhiều dưa hấu đá bào như vậy, tức khắc mặt rồng đại duyệt, cái này khẳng định ông có thể ăn rồi!
Hai vị Thừa tướng cũng vui rạo rực, nhiều dưa hấu đá bào như vậy xem ra bọn họ có thể ăn thỏa thích!
Rốt cuộc Khang Nguyên Đế nếm được hương vị dưa hấu đá bào rồi, ông hưởng thụ mà nheo lại đôi mắt.
Dưa hấu đá bào tươi mát ăn ngon!
Chờ sau khi Khang Nguyên Đế ăn no nê xong, ông kêu Phúc Nguyên vào hỏi chuyện, mới biết được nguyên lai dưa hấu đá bào cũng là Diệp Xu Xu làm ra.
- “
Lại là Diệp Xu Xu?”
Khang Nguyên Đế nghĩ thầm nha đầu này ý đồ xấu thật đúng là nhiều, hơn nữa mỗi lần còn đều làm ăn ngon như vậy.
Khang Nguyên Đế trong lòng suy tính, đợi lát nữa ông kêu tổng quản nội vụ kêu hắn đi học làm dưa hấu đá bào với Diệp Xu Xu, về sau lại sử dụng ở trong yến hội.
Trừ bỏ chỗ Hoàng Thượng Hoàng Hậu ra, Diệp Xu Xu còn đưa cho Thất công chúa Bát công chúa cùng Thập công chúa còn có Tống súc ngọc, mấy người được ăn dưa hấu đá bào của Diệp Xu Xu đều thực kinh diễm.
Thập công chúa cái tiểu miêu tham ăn ăn một chén không đủ, tự mình chạy tới Tử Trúc Uyển tìm nàng xin ăn, Diệp Xu Xu thấy dáng vẻ nàng đáng yêu, nhịn không được cho nàng một khối dưa hấu đá thật to, Thập công chúa vui sướиɠ giơ cây kem dưa hấu to bằng mặt nàng từ Tử Trúc Uyển đi ra, trên đường trở về còn gặp Ngũ công chúa, Ngũ công chúa thấy nàng giơ một khối băng đỏ đỏ thì cực kỳ kinh ngạc, trước nay nàng chưa thấy qua loại đồ vật này.
- “
Ngươi ăn chính là thứ gì?”
Ngũ công chúa nhìn chằm chằm khối băng trong tay Thập công chúa không chớp mắt hỏi.
Thập công chúa chớp chớp mắt, vẻ mặt cảnh giác, sợ Ngũ công chúa đoạt đi khối băng của mình.
- “
Đây là dưa hấu.” Nàng nói.
Ngũ công chúa đương nhiên nhìn ra được đây là dưa hấu, nàng nhăn mày lại hỏi:
- “
Từ chỗ nào ngươi có được?”
Thập công chúa giơ tay tùy tiện một lóng tay,
- “
Nơi đó!”
Nói xong nhảy nhót chạy.
Ngũ công chúa nhìn dọc theo phương hướng nàng chỉ, nơi đó là một rừng cây, Ngũ công chúa tức khắc có chút bực bội, Thập công chúa cái nha đầu chết tiệt kia cũng dám có lệ với mình?
Ngay sau đó, nàng phái cung nữ đi tra vừa rồi Thập công chúa đi nơi nào, cung nữ thực mau liền tra được Thập công chúa tới chỗ Diệp Xu Xu.
- “
Diệp Xu Xu à?”
Ngũ công chúa mày nhăn chặt, sắc mặt tối tăm, từ lần trước sau khi nàng làm Diệp Xu Xu bị thương lại bị Thái Tử trách phạt thì, nàng rốt cuộc không dám trêu chọc Diệp Xu Xu, thế nhưng nàng không trêu chọc Diệp Xu Xu, không đại biểu trong lòng nàng không có tức giận!
Nàng lớn như vậy, trước nay còn không giống như lần trước quá mất mặt. Nàng không dám trách Thái Tử trừng phạt nàng, thế nhưng đối với Diệp Xu Xu, oán niệm của nàng lại rất sâu.
Sắc mặt Ngũ công chúa âm trầm, nhớ tới Huệ quý phi từng nói qua với nàng, nàng lạnh lùng cười,
- “
Chờ coi đi, ta xem ngươi còn có thể nhảy nhót được bao lâu?”
*** *** *** *** ***Sau khi Thái Tử từ Tử Trúc Uyển trở về, gọi Tống Tử Minh tới kêu hắn đi hỏi Đồng chưởng quầy còn có tiêu thạch hay không?
Đồng chưởng quầy hồi âm nói hắn còn có thể kiếm ước chừng một ngàn cân tiêu thạch, nếu Thái Tử có yêu cầu, hắn sẽ tận hết sức lực đưa lại đây.
Thái Tử nghe nói thế nhưng còn có nhiều tiêu thạch như vậy, hắn nghĩ thầm xem ra chế tạo ra số lượng lớn khối băng chính là được.
Nói làm liền làm, hắn phân phó Đồng chưởng quầy ở kinh thành mua một nhà xưởng, khiến cho hắn bắt đầu chế tạo khối băng.
Đồng chưởng quầy cũng không biết nguyên lai tiêu thạch thế nhưng có thể chế tạo khối băng, hắn trơ mắt nhìn để một chút nước vào tiêu thạch sẽ kết thành băng, quả thực bị kinh sợ trợn mắt há hốc mồm.
Làm chưởng quầy Thủy Vân Các, Đồng chưởng quầy lập tức ngửi được hương vị tiền, hơn nữa số tiền này còn không phải số nhỏ, nghĩ như vậy, Đồng chưởng quầy cực kỳ hưng phấn, nếu như có thể sản xuất băng đại quy mô, bọn họ sẽ kiếm bao nhiêu tiền a!
Tống Tử Minh cũng chính mắt thấy bỏ thêm tiêu thạch nước biến thành khối băng, hắn cực kỳ khϊếp sợ, vội vàng hỏi Thái Tử,
- “
Điện hạ, ngài làm sao mà biết bỏ thêm tiêu thạch nước có thể kết băng?”
Thái Tử đôi mắt thâm trầm,
- “
Là Diệp Xu Xu dạy cô.”
- “
Diệp cô nương?”
Tống Tử Minh kinh ngạc, Diệp cô nương làm sao mà biết được?
Băng chính là một cuộc mua bán lớn, dựa theo nhu cầu băng hiện tại mà tính, một khi bọn họ chế thành băng đem bán ra ngoài, sẽ khiến cho oanh động như thế nào!
Mặc dù là đối với sinh ý không lành nghề Tống Tử Minh cũng ý thức được sinh ý này không tầm thường, có khả năng so với bất luận cái thương phẩm gì của Thủy Vân Các đều sẽ kiếm tiền, hơn nữa có thể kiếm được càng nhiều hơn.
Thái Tử nói:
- “
Tử Minh, ngươi cùng Đồng chưởng quầy chọn mấy người trung thành, từ nay về sau liền bắt đầu chế băng ra bán, nhớ kỹ bí mật tiêu thạch không thể truyền ra.”
Tống Tử Minh cũng hưng phấn lên, hắn nhanh chóng nói:
- “
Dạ, điện hạ, thuộc hạ nhất định không phụ phó thác.”
Không qua mấy ngày, trong kinh thành xuất hiện một tiệm chuyên môn bán băng của Thủy Vân Các, băng của Thủy Vân Các bán vừa tốt vừa rẻ, so với giá thị trường thấp hơn gần năm lần, rất nhiều gia đình trong kinh thành có chút gia sản nghe được tin tức lập tức hành động.
Thế cho nên ngày đầu tiên Thủy Vân Các khai trương, cửa hàng thiếu chút nữa bị nhiệt tình của mọi người đẩy sập.
Mọi người nhìn thấy từng khối từng khối băng từ kho hàng Thủy Vân Các vận chuyển tới, đều khϊếp sợ mà mở to hai mắt nhìn.
Mọi người thấy Thủy Vân Các bán băng rẻ, sôi nổi bỏ tiền mua sắm, một ít tiểu thương đầu cơ trục lợi bất lương còn muốn một lần mua hết băng của Thủy Vân Các sau đó dùng giá cao để bán tháo ra ngoài.
Kết quả, thực mau bọn họ phát hiện, dường như băng của Thủy Vân Các là vĩnh viễn đều bán không hết, vô luận bọn họ muốn bao nhiêu, Thủy Vân Các đều có thể cung cấp!
Tin tức này thực mau oanh động toàn thành, rất nhiều gia đình có quyền thế đều chạy tới hỏi thăm rốt cuộc băng Thủy Vân Các là từ ngõ nào tới, bọn họ đã đào hầm băng bao lớn bao sâu mới có thể chứa đựng ra nhiều khối băng như vậy.
Đối cái này, Đồng chưởng quầy giữ kín như bưng, kiên quyết không chịu mở miệng.
Thủy Vân Các bán băng không bao lâu, liền bán ra một vạn cân khối băng, trong lúc nhất thời, băng trở thành thương phẩm số một chạm tay là bỏng của Thủy Vân Các.
Ngoài cung, Thủy Vân Các bán băng khí thế ngất trời, trong cung, tổng quản chọn mua cũng được biết Thủy Vân Các bán khối băng rẻ, trong lúc nhất thời, cung ứng khối băng cho các cung phi các công chúa trong cung cũng gia tăng đại đại.
Tống Tử Minh vui rạo rực đặt hai vạn lượng ngân phiếu ở trước mặt Thái Tử nói,
- “
Điện hạ, băng của chúng ta bán không được mấy ngày, cũng đã kiếm lời nhiều tiền như vậy!”
Thái Tử hơi hơi gật đầu, cầm lấy ngân phiếu trên bàn đi vào Tử Trúc Uyển.
Tử Trúc Uyển, Diệp Xu Xu đã thành người cung ứng kem đá dưa hấu, mỗi ngày đều sẽ có bọn tiểu đồng chạy tới cọ nàng làm kem đá ăn, Diệp Xu Xu vội túi bụi, bất quá nhìn thấy những tiểu cô nương đó thực thích đồ nàng làm, chính nàng cũng thích thú.
Trừ bỏ kem đá dưa hấu, nàng còn chế tạo ra kem đào, kem nho, kem chuối và kem trái cây. Trong lúc nhất thời nàng trở thành người được các tiểu công chúa hoan nghênh nhất người.
Thái Tử thấy nàng sống vui vẻ như vậy, hắn cũng lộ ra nụ cười.
Chờ các nàng rời đi xong, Thái Tử giao tấm ngân phiếu kia cho Diệp Xu Xu.
Diệp Xu Xu bỗng nhiên nhìn thấy nhiều tiền như vậy, nàng bị dọa tới rồi,
- “
Điện hạ, ngài cho tiểu nữ nhiều tiền như vậy để làm gì?”
Thái Tử nói:
- “
Đây là nàng kiếm.”