Chương 37

Không ai để ý rằng có một nhân viên đeo khẩu trang đen đang tiến lại gần hai người họ.

Đợi đến khi Hoắc Lăng phát hiện ra điều bất thường thì đối phương đã hắt chất lỏng trong suốt không rõ thành phần lên mặt Bạch Thu Thu.

Hoắc Lăng chỉ kịp ôm Bạch Thu Thu, che cậu ở dưới thân, rồi lăn một vòng.

Tên đó thấy không thành công, như phát điên tiếp tục hắt chất lỏng đó lên.

Bạch Thu Thu theo bản năng đưa tay ra đỡ cho Hoắc Lăng một cái, mu bàn tay lập tức trắng bệch.

Hoắc Lăng vừa nhìn đã hiểu.

Là axit sunfuric đậm đặc!

Phản ứng của những người khác cũng rất nhanh, lập tức xông lên khống chế người hắt axit, Hoắc Lăng ngay lập tức ôm Bạch Thu Thu đang sợ ngây người chạy về phía hồ nước nhân tạo, không chút do dự nhảy xuống.

Khụ khụ khụ... Bạch Thu Thu không hề chuẩn bị bị sặc nước đến suýt chết, vất vả lắm mới mở mắt ra đã thấy Hoắc Lăng đang xé quần áo của mình trong nước, để lộ ra tấm lưng rắn chắc.

Bạch Thu Thu: !

Sau khi xé bỏ quần áo dính axit sunfuric, Hoắc Lăng lại đến túm lấy quần áo của Bạch Thu Thu.

Bạch Thu Thu: !!!

Bạch Thu Thu hai tay ôm chặt lấy mình.

"Nhóc con, không muốn lột da thì cởϊ qυầи áo ra." Hoắc Lăng vuốt tóc ướt lên, toát ra vẻ bất cần đời: “Đừng ngại, có cần anh giúp em không, hửm?"

Bạch Thu Thu nhìn cơ bắp đẹp mắt trên người Hoắc Lăng, khuôn mặt như cười như không, tim đột nhiên đập loạn xạ.

Nhưng chưa kịp để tim cậu đập nhanh bao lâu thì Bạch Thu Thu đã bị Hoắc Lăng véo lấy mỡ bụng.

"Chậc, nhóc con, cái này của em không được rồi!" Hoắc Lăng lắc đầu, vẻ mặt chán ghét.

Bạch Thu Thu nhìn cơ bụng tám múi của Hoắc Lăng, lại nhìn cơ bụng một múi của mình, lặng lẽ lùi về sau hai bước.

Đợi đến khi cậu phân hóa thành Alpha... cậu cũng nhất định phải cho Hoắc Lăng xem cơ bụng tám múi của mình!

Tác giả có lời muốn nói: Chíp chíp nhắc nhở: Trong thực tế nếu chẳng may dính phải axit sunfuric đậm đặc, nhất định phải cởi bỏ quần áo bị dính, tìm thật nhiều nước để rửa, nhất định phải nhiều! Thao tác lau chùi trong sách giáo khoa chỉ thích hợp trong phòng thí nghiệm khi vô tình dính phải một chút, trong thực tế chỉ có thể lau tróc da thôi!

Cùng lúc đó, phòng họp cấp cao của Tinh Diệu im lặng đến mức nghe rõ tiếng kim rơi, trợ lý cầm tài liệu đi đi lại lại, tất cả đều nín thở, không dám phát ra tiếng động.

Ngồi ở đây không chỉ có các lãnh đạo cấp cao của Tinh Diệu mà còn có cả CEO của trụ sở Meline... Những nhân vật hô mưa gọi gió trong giới giải trí và thời trang này, lúc này đều nhìn người phụ nữ ngồi giữa bàn họp.

Người phụ nữ trông còn rất trẻ, dáng người nhỏ nhắn, ăn mặc theo kiểu quý bà Omega điển hình - sườn xám màu xanh đen thêu hoa sen trắng, khoác khăn choàng lông chồn, cổ tay đeo vòng tay ngọc cẩm thạch, đầu đội mũ lưới đen che khuất nửa khuôn mặt, chỉ để lộ đôi môi đỏ mọng nước.

Nhưng không một Alpha nào dám coi thường cô.

Bởi vì cô chính là phu nhân chủ tịch Bạch thị, mẹ của Bạch Diễm và Bạch Thu Thu, nhà thiết kế thời trang duy nhất có thể hô mưa gọi gió trong giới thời trang Âu Mỹ, chủ tịch Meline, Nguyễn Ân.

Lúc này cô đang cầm tablet, không biết đang xem gì, cô liếc nhìn CEO của Meline, rồi quay đầu, có chút lơ đãng nói với đứa con trai lớn lạnh lùng của mình, Bạch Diễm: "Diễm Diễm, bây giờ có người bắt nạt em trai con, con nói xem, phải làm sao?"

"Con xem! Thu Bảo bị mắng thành thế này, mami nhìn mà đau lòng quá!" Nguyễn Ân giơ tablet trong tay lên, che ngực.

Bạch Diễm nhìn tài liệu chất đầy bàn họp, nhất thời im lặng.

Phải biết rằng, Nguyễn Ân vừa nhận được tin đã bay từ Pháp về, chưa đến nửa tiếng sau khi xuống máy bay đã chuẩn bị xong mọi thứ, chỉ chờ phản kích.