Khương Đường vẫn muốn nói tiếp, nhưng khi ngẩng đầu lên, cô ấy bắt gặp ánh mắt ngày càng lạnh lùng của mẫu thân.
Khương Đường cắn chặt răng, biết rằng mẫu thân sẽ không giúp mình đòi lại Rufus từ tay Lục U U.
Khương Từ không để ý đến sự bất mãn trong mắt con gái, đứng dậy rời đi: “Vài ngày nữa ở Vân Đoan sẽ tổ chức một bữa tiệc. Khi đó, con trai út của Nguyên soái Lyle sẽ tham dự. Con biết phải làm gì rồi chứ.”
Khương Đường gật đầu: “Con biết rồi, thưa mẫu thân.”
Không giống cô ấy, con trai út của Nguyên soái Lyle là một thú nhân đực thật sự có gen khiếm khuyết, cấp độ gen chỉ ở cấp D, thậm chí rất khó duy trì hình dạng con người, là trò cười của toàn bộ các thú nhân cái ở Vân Đoan.
Nhưng hắn ta lại có một người cha là nguyên soái hùng mạnh và hai người anh trai xuất chúng trong quân đội. Nếu có thể khiến hắn ta trở thành thú nô ɭệ của mình thì đó sẽ là một trợ lực không nhỏ cho cả cô ấy và mẫu thân.
Chỉ cần dỗ dành một con đực thấp kém và xấu xí thôi thì cô ấy đã quá quen rồi.
Ngồi giữa mớ hỗn độn, Khương Đường mở quang não dự phòng ra. Bên trong chỉ lưu một tấm ảnh, bức ảnh chụp một thú nhân đực bị nhốt trong l*иg kim loại đặc biệt.
Thú nhân đực trong bức ảnh có dáng người cao lớn, gương mặt lạnh lùng.
Hắn có mái tóc dài màu bạc, đôi mắt lưỡng sắc – một bên xanh, một bên tím.
Sự suy yếu do bước vào giai đoạn thoái hóa khiến làn da hắn nhợt nhạt quá mức, nhưng không thể che giấu được gương mặt đẹp đẽ tựa như thiên thần ấy.
Cấp độ gen của hắn chỉ có cấp E. Trong khi những thú nhân đực cấp D thậm chí không thể duy trì hình dạng con người trong thời gian dài, thì hắn lại không hề có dấu hiệu mất kiểm soát hay biến dị, thậm chí sức chiến đấu còn vượt xa những con đực cấp D bình thường, đúng là một kỳ tích của sự sống.
Đôi cánh sáu tầng tuyệt đẹp rủ xuống từ xương bướm thanh nhã sau lưng hắn, bao bọc phần lớn cơ thể cấm dục của hắn một cách thánh thiện. Một bên cánh trắng, một bên cánh đen.
Thật sự là… một món đồ sưu tầm hoàn hảo.
Ánh mắt di chuyển khỏi cái nhìn băng giá, đẫm máu như kẻ sắp tử vong của thú nhân đực trong ảnh, Khương Đường trầm ngâm một lát rồi gọi đến Hiệp hội Sinh sản Thú cái.
Lục U U là một thú nhân cái cao cấp, lại không có gia thế. Đối với đám quân thú như sói như hổ trong quân đội, một thú nhân cái như cô chẳng khác gì miếng mồi ngon ngọt.
Cô ấy không ngại giúp đỡ đám quân thú đó một tay, tiện thể giành lại món đồ sưu tầm của mình luôn.
Lục "món ngọt ngon lành" U U hoàn toàn không biết rằng nữ chính đã quyết định ra tay với cô. Lúc này, cô đang ngồi bên cửa sổ, chịu sự tra khảo không ngừng từ lương tâm.
Trước mặt cô là màn hình quang học ba chiều vừa kết nối với Tinh võng. Chiếc camera cao cấp trị giá 5 vạn tinh tệ trình chiếu rõ ràng cảnh tượng trong hầm ngầm dưới nhà —
Trước mắt là một không gian đen tối ẩm ướt, từng giọt hơi nước không ngừng phun ra từ một thiết bị đặc biệt, tựa như cơn mưa lạnh dưới ánh đèn đường trong đêm.
Hầm ngầm này rõ ràng được thiết kế đặc biệt, diện tích rất nhỏ, chỉ khoảng nửa mét vuông, ngoại trừ một lỗ thông hơi ở trên thì toàn bộ không gian bị đóng kín, cong thành hình chữ S.
Ngay cả một người gầy yếu bình thường cũng khó có thể đứng lâu trong không gian như vậy, thế nhưng, trong không gian chật chội ấy lại có một người đàn ông cao lớn — không, là một thú nhân đực đang co ro mới đúng.
Người đó mặc bộ đồ bảo vệ màu đen ôm sát, hai chân dài bị ép phải co lại, lưng tựa vào bức tường băng lạnh, hơi thở yếu ớt gần như hòa vào bóng tối.
Có lẽ vì hình ảnh ba chiều quá chân thực, Lục U U thậm chí còn có thể nhìn rõ chiếc xích bạc đang khóa chặt trên cổ người đó.