Chương 10

Theo tài liệu do trung tâm sinh sản cung cấp, nếu cô muốn có con thì chỉ cần tự mình “nở rộ”, sau đó cung cấp một lượng máu nhất định, trộn lẫn với máu và tϊиɧ ŧяùиɠ của thú nhân đực là có thể thử nghiệm sinh ra một quả trứng trong l*иg ấp ngoài cơ thể.

Thú đực cung cấp tϊиɧ ŧяùиɠ thì dễ hiểu, nhưng con cái “nở rộ” là gì?

Lục U U đã hỏi 799, nó giải thích, nhưng do quá nhiều từ ngữ nhạy cảm nên câu trả lời bị đánh dấu màu vàng và chặn lại.

Lục U U: "..."

Cô đành phải lên Tinh võng, đăng bài hỏi, nhưng lại bị một đám thú đuổi theo mắng chửi là “đồ tục tĩu”, nói rằng cô chắc chắn là một thú nhân đực cô độc, chỉ biết mơ tưởng về thú nhân cái nên mới hỏi những câu đầy xúc phạm và nhục mạ thú nhân cái trên mạng như thế.

Cộc cộc.

Tiếng gõ cửa có nhịp điệu vang lên, kéo Lục U U khỏi dòng suy nghĩ.

Một thú nhân đực tóc tím với gương mặt tuấn tú xuất hiện bên ngoài cùng với vài trợ lý.

“Điện hạ, cơ thể người không ổn sao?”

Giọng của thú nhân đực tóc tím mang theo chút lo lắng: “Ta đã nói tối qua người nên nhập viện rồi mà.”

“Aize à, ta không sao.”

Thấy hắn ta lo lắng như vậy, Lục U U vội xua tay: “Ta chỉ muốn nhờ ngươi kiểm tra thú nhân đực nhà ta xem có bị gì không thôi.”

Lời vừa dứt, không chỉ sắc mặt của Aize trở nên kỳ lạ mà những thú nhân đực đứng sau hắn ta cũng lộ vẻ khó tả.

Vài thú nhân đực lần đầu gặp Lục U U liếc nhau, ánh mắt từ ngạc nhiên đầy ngưỡng mộ chuyển thành lạnh nhạt và khinh bỉ.

Là những thú y chuyên phục vụ cho thú nhân cái ở khu 017, họ đã chứng kiến không ít cảnh thú nhân cái ngược đãi thú nhân đực trong nhà.

Nhưng thú nhân đực có khả năng hồi phục mạnh mẽ, dù bị cắt lìa tay chân hay móc mắt thì chỉ cần một thời gian cũng có thể hồi phục lại, vì vậy hiếm khi có thú nhân cái nào tìm đến bác sĩ để chữa trị cho thú nhân đực.

Trừ khi... thú nhân cái đã xuống tay quá nặng, đe dọa tính mạng của thú nhân đực và tình cờ thú nhân đực đó có chút thế lực, buộc phải gọi thú y đến xử lý.

Aize vừa nhìn thấy biểu cảm của các trợ lý là biết ngay họ đang nghĩ gì.

Tối qua, khi nghe Lục U U điện hạ nói trong cuộc gọi ba chiều rằng cô không phải là thú, rằng cô đã đánh nô ɭệ của mình quá tàn bạo và bảo hắn ta đến ngay để xử lý, hắn ta đã chuẩn bị tinh thần sẽ thấy những nô ɭệ đực bị cắt đứt tứ chi hoặc móc tim.

Nhưng khi hắn ta mang theo bộ dụng cụ chữa trị cao cấp nhất đến biệt thự, điều hắn ta nhìn thấy lại là năm nô ɭệ thú nhân đực đang nhảy nhót.

Trên người họ đúng là có vết thương, nhưng đó chỉ là vết xước nhỏ, đối với các quân thú cấp B thì chẳng khác gì bị trầy da cả.

Aize: "?" Chỉ có thế thôi sao?

Hắn ta thực sự không biết nói gì, nhất là khi điện hạ Lục U U còn tỏ ra áy náy vô cùng, thậm chí còn nhẹ nhàng hỏi liệu cô có thể giúp một tay khi hắn ta chữa trị không, làm mấy thú nhân đực kia mất kiểm soát tại chỗ.

“Aize, lần này... ta thật sự hơi quá đáng, ngươi xem có thể nối lại tay cho hắn không...”

Vừa nói, Lục U U vừa dẫn mấy thú nhân đực xuống tầng dưới cùng của biệt thự.

Biệt thự do đế quốc phân phát có năm tầng, mỗi tầng hơn 200 mét vuông, rất rộng lớn, được trang bị cả hệ thống an ninh nghiêm ngặt, luôn giám sát sự thay đổi pheromone của mọi thú nhân đực bước vào. Thêm vào đó, tất cả thú nhân đực phục vụ thú nhân cái khi ở một mình với họ đều phải đeo vòng kiểm soát, nên dù Lục U U vẫn hơi e ngại trước thân phận không phải con người của họ thì cô cũng không lo lắng quá về sự an toàn của mình.

Phòng giam giữ thú nhân đực tóc bạc nằm ở tầng hầm thứ hai của biệt thự, trong căn phòng nhỏ nhất. Lục U U đi trước, nhìn hai bên là những căn phòng không có cửa, và những căn phòng tối tăm ẩm thấp, không có giường hay bất kỳ đồ đạc nào, khiến lòng cô càng thêm nặng trĩu.