Sau khi biết nàng có thể tiến vào bí cảnh, Ninh Hinh đã bắt đầu chuẩn bị cho việc mở bí cảnh ba tháng sau.
“Hinh nhi, nghe đạo quân cho phép ngươi vào bí cảnh Linh Lung rồi?”
“Đúng vậy, sư phụ đồng ý rồi.”
“Vậy chúc mừng ngươi đã như ý nguyện, đây là ba lá phù, tương đương với ba đòn toàn lực của tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, nếu gặp nguy hiểm thì hãy sử dụng.
"Cảm ơn Lâm thúc, Lâm thúc thật tốt bụng, mấy năm nay ta luôn làm phiền thúc rồi." Lúc Lâm Lạc đưa lá phù cho Ninh Hinh, nàng rất cảm động.
Người nàng tiếp xúc nhiều nhất trên đỉnh Vân Hải là Lâm Lạc, mỗi khi có vấn đề nàng luôn chạy đến hỏi Lâm Lạc. Lâm Lạc luôn kiên nhẫn giải đáp, hắn cũng tương đương với một nửa người sư phụ của Ninh Hinh.
“Khách khí quá ha ha, cẩn thận khi bước vào bí cảnh, cũng chú ý đến những đệ tử xung quanh ngươi, biết không?”
“Yên tâm đi, ta đã biết rồi.”
Vì là lần đầu tiên ra ngoài rèn luyện nên Ninh Hinh đã chuẩn bị rất kỹ càng, sợ không cẩn thận sẽ không giữ nổi cái mạng nhỏ này.
Nàng chuẩn bị rất nhiều loại đan dược như Tịch Cố đan, Hồi Linh đan, giải Độc đan, Bổ Huyết đan, Trị Thương đan. Còn để cứu cái mạng của nàng thì có Tố Vốn đan, Sinh Cơ đan, hai loại đan dược này đều là đan dược ngũ phẩm, được Đạo quân Thanh Mộc cho đấy.
Tố Vốn đan, có thể nhanh chóng khôi phục cơ thể bị thương về trạng thái ban đầu. Sinh Cơ đan, là một trong những đan dược có thể nhanh chóng khôi phục sự sống cho các tu sĩ đã bị đánh đến mức bất động. Ngoài ra còn có một ít đan dược do Ninh Hinh tự mình chế tạo, cùng một số đan dược đó là độc.
Trên đỉnh Vân Hải Ninh Hinh đã tìm thấy rất nhiều thực vật có độc mà trên Vạn Độc kinh giới thiệu nên nàng thường chế tạo một ít dự bị.
Phù chú Ninh Hinh cũng chuẩn bị không ít, đại đa số đều là La thị cho, chiếm phần lớn là tam tứ phẩm, vì Ninh Hinh cảm thấy quá lãng phí nên nàng cũng đem phù do mình vẽ mang theo, phần lớn là nhất phẩm, nhị phẩm. La thị còn cho nàng 5 tấm phù Truyền tống, có thể dịch chuyển đến mười dặm; còn có một tấm ngũ phẩm, có thể dịch chuyển trăm dặm.
Sau đó là vài trận pháp cần thiết như Ảo trận, Khốn trận, Sát trận, Tụ Linh trận, Cách Tuyệt trận, Phục Hợp trận. Hiện tại Ninh Hinh đã có thể khắp vài trận pháp tam phẩm rồi, vì an toàn nên nàng cũng mang theo Phục Hợp trận ngũ phẩm do La thị chuẩn bị.
Về phần pháp khí, nàng đã dùng roi Vô Ảnh, sau lần đầu tiên đánh nhau với Mục Ninh Nguyệt, nàng đã mua tại Đa Bảo các, nàng ảo tưởng đến bộ dáng chính mình cầm roi đánh Mục Ninh Nguyệt, Ninh Hinh rất buồn cười.
Ngoài ra còn có Ảo Ảnh châm, được tạo thành từ ba mươi sáu cây kim mỏng dài một tấc, được làm bằng huyền thiết vạn năm dưới đáy biển sâu, rất cứng rắn và uy lực tăng trưởng theo tu vi. Để điều khiển được ba mươi sáu mũi kim cùng lúc thì cần tu sĩ có thần thức cường đại.
Ảo Ảnh châm là do người tộc trưởng Mục gia cho Ninh Hinh sau khi nàng bái sư ở Thiên Nhất tông, nàng rất hài lòng với Ảo Ảnh châm này, cảm thấy đây là vì nnagf mà chế tác.
Ninh hinh đem tất cả đặt trong vòng trữ vật trên tay, có việc thì tiện lợi cầm lấy. Sau đó nàng cầm ít vật phẩm đặt trong túi trữ vật rồi buộc lên người, với cái bộ dạng này nàng chính là không muốn bị người khác cảm thấy nàng là con cừu béo.
Thời gian mở bí cảnh đã sớm đến, những người muốn tham gia bí cảnh đều tập trung tại nơi của Chưởng môn, sau đó các trưởng lão dẫn đội đến bí cảnh Linh Lung.
Ninh Hinh đến nơi thấy phần lớn đệ tử Thiên Nhất tông lần này đi bí cảnh đều đã đến, nhưng trưởng lão trong môn vẫn chưa đến, đành phải chờ một lúc.
“Mục Phong, bên này."Nàng quay lại thấy Mục Thủy Lam ra sức vẫy tay với nàng.
"Sư huynh, đây chính là Mục Phong mà ta đang nói đến. Nàng là đệ tử ngoại môn. Mục Phong, đây là sư huynh Tiếu Ngọc Đường của Linh Phù phong. Đây đều là các sư đệ từ Linh Phù phong.”
“Tiếu sư huynh, xin chào các sư huynh sư muội.”
“Mục sư muội xin chào.”
“Được rồi, các trưởng lão đã đem phi thuyền ra rồi, chúng ta đang xếp hàng để lên.”
Sau khi lên phi thuyền, Ninh Hinh và Thủy Lam tìm một góc để ngồi. “Sao ngươi lại cải trang như vậy nữa?” Hiện tại Ninh Hinh vẫn đang cải trang thành tên bán quầy hàng ven đường.
"Thật ra để bộ dạng bình thường thì cũng không nhiều người biết đến ngươi."
"Ngươi đang cố làm tổn thương ta à?"
"Ta là dang nói ngươi quá cố gắng, sao đến xuất hiện cũng không dám công khai, nhiều đệ tử Thiên Nhất tông đều cảm thấy ngươi rất thần bí đấy."
“A?”
Không lâu sau hai người liền nghe ai đó nói:
“Ta nghe nói đệ tử duy nhất của Đạo quân Thanh mộc cũng tham gia bí cảnh lần này.”
“Ừ, ta nghe nói đệ tử bên đỉnh phong của Chưởng môn nói hình như Đạo quân Thanh Mộc còn tự mình đến nói với Chưởng môn.”
“Nghe nói vị đệ tử duy nhất này của Đạo quân Thanh Mộc có tư chất rất tốt, nhưng tốc độ tu luyện của nàng rất chậm. Tất cả các đệ tử nội đỉnh đã bước vào Trúc Cơ hết rồi mà nàng vẫn còn ở Luyện khí."
"Đúng, bây giờ nhiều đệ tử đều nói đạo quân Thanh Mộc nhận sai đệ tử."
"Đúng vậy, Băng Tuyết Tiên Tử, Mục Ninh Nguyệt, ngươi biết không, nàng là thiên tài tu luyện. Nghe nói bọn họ là tỷ muội, nhưng hình như quan hệ không tốt"
"Đó là thế gia tu tiên đấy, có mâu thuẫn là chuyện bình thường."
Nghe những người xung quanh không ngừng nói về nàng và Mục Ninh Nguyệt, Ninh Hinh không có cảm giác gì cả.
"Ngươi cũng thật bình tĩnh."
"Vậy ngươi nghĩ ta nên lý luận với họ không?"
"Thủy Lam, đến đây một chút, chúng ta hãy thảo luận về việc tiến vào bí cảnh."
"Ta đi trước đây, ngươi đừng đi đâu."
Sau đó chỉ còn Ninh Hinh ngồi một mình trong góc, những đệ tử bước vào bí cảnh đều là người nổi bật.
"Này, sao ngươi lại ngốc ở đây một mình? Ngươi có một mình à?" Một tu sĩ trẻ tuổi tầm hai mươi nói với Ninh Hinh.
"Ta cũng có một mình, ở đây không quen biết ai cả, ta là đệ tử ngoại môn, gọi là Hạ Thiên Vượng. Còn ngươi thì sao?" Hạ Thiên Vượng cho rằng Ninh Hinh cũng là đệ tử ngoại môn nhưu hắn cho nên tôi không biết những đệ tử khác.
Đối với việc bí cảnh mở ra như thế này trên cơ bản danh ngạch đều dành cho đệ tử nội môn, đệ tử ngoại môn như bọn họ sẽ chỉ có được một ít danh ngạch, hắn đây là tham gia đoạt danh ngạch mới được.
Lần này ngoại môn đệ tử được phân ra 50 danh ngạch, hắn lấy được vị trí cuối cùng may mắn được tiến vào bí cảnh. Đối với những tu sĩ không có bối cảnh như họ, bất kỳ kinh nghiệm nào cũng quý giá.
Hạ Thiên Vượng, Ninh Hinh nghe cái tên buồn cười này, chẳng lẽ chỉ có mùa hạ mới thịnh vượng thôi sao, những mùa khác làm gì bây giờ. "Ừ, ta không biết họ. Tên ta là Mục Phong."
"Thì ra là Mục Phong sư tỷ"
Chẳng bao lâu sau đã đến bí cảnh, mặt khác hai phái còn lại cũng đến.
"Lại để các ngươi đợi lâu như vây, ta thất kính rồi.” Nguyên Anh trưởng lão dẫn đội nói với hai trưởng lão của đội kia.
“Chúng ta cũng vừa mới đến, bắt đầu thôi.”
“Ừ”
“Ừ” Sau đó các trưởng lão Nguyên Anh của ba đại tông môn liên thủ mở bí cảnh.
"Từng tông môn một vào." Vì Thiên Nhất tông đến muộn nhất nên họ vào cuối cùng.
"Sau khi tiến vào bí cảnh, nhất định phải cực kỳ cẩn thận. Trong bí cảnh có thể không có nhiều cơ hội gặp phải Yểu thú cấp cao, nhưng cũng phải đề cao cảnh giác. Đừng tin tưởng người khác dễ dàng, nhưng đừng làm điều gì tổn hại đến đồng môn. Đây chỉ là rèn luyện, đừng vì linh dược hay yêu thú mà mất mạng, chỉ khi có mạng mới có thể tiến xa hơn trong tu luyện." Một tu sĩ Nguyên Anh nói với các đệ tử đã tiến vào bí cảnh.