Mặt trời đã lên cao, những tia nắng chói chang hắt vào cửa sổ tạo thành những vệt dài trên mặt đất nhưng Eriol thì vẫn ngoan cố chưa chịu rời khỏi giường.Niềm hạnh phúc tối qua vẫn bám riết lấy Eriol nên cậu muốn tử thưởng cho mình những giây phút thoải mái trên chiếc giường thoải mái.Nhưng rồi bất chợt có một kẻ phá bĩnh xuất hiện ngay trước mắt cậu khiến cho mọi sự thoải mái như biến đâu mất
- Syaoran, cậu làm ơn đừng có chào buổi sáng ta bằng cái bộ mặt lạnh lùng, u ám của cậu được không?
- Thần không có ý làm Ngài không vui thưa Thái tử.Nhưng Ngài cần phải thức dậy đi.Ngài quên rằng Ngài còn phải đến thỉnh an Bệ hạ và Hoàng hậu sao?
Những lời nói của Syaoran lọt vào tai Eriol khiến cậu tỉnh hẳn người và vội rời khỏi giường đi chuẩn bị.
Trong lúc đó Sakura đang ngồi im nghe Tomoyo kể lại việc tối hôm qua với vẻ mặt vô cùng thích thú.
- Cuối cùng thì hai người cũng thổ lộ tình cảm rồi đấy àh?Không ngờ tên Eriol ấy lại lãng mạn đến thế.Cậu khiến người tag hen tị đấy Tomoyo àh.
- Nhưng tớ rất lo Sakura.Liệu hoàng gia có chấp nhận một thường dân như tớ không?
- Ôi dào, cậu lo chuyện ấy làm gì.Rồi Eriol sẽ lên ngôi Hoàng đế, lúc ấy cậu ấy muốn làm gì thì làm, chả ai cản được.Thế nên cậu cứ an tâm đi nhé.
- Cậu suy nghĩ đơn giản quá Sakura àh.Mà tại sao cậu không nói cho tớ biết Eriol là Thái tử hả Sakura?
- Tại tên Eriol ấy nhờ tớ giấu đấy chứ.Tớ không cố ý đâu.Đừng giận tớ nhé Tomoyo.Tớ yêu cậu nhất mà, đừng giận tớ nhé!!!
Sakura long lanh đôi mắt chớp chớp nhìn Tomoyo khiến Tomoyo không thể giận cô bạn thân của mình dù chỉ một chút thôi.
Sau khi Eriol rời khỏi Tây Cung, Hoàng đế nhìn Hoàng hậu và nói:
- Eriol đã 17 tuổi rồi, có lẽ cũng nên tính đến chuyện hôn nhân của nó đi thôi.
- Thϊếp hiểu, nhưng Bệ hạ nghĩ vị tiểu thư nào trong ba vị tiểu thư phù hợp với thằng bé đây?
- Ta cảm thấy có thể loại con bé Chiharu ra khỏi danh sách này được đấy.Con bé ấy quá yếu đuối và không có phong thái của bậc mẫu nghi thiên hạ.Hơn nữa, Tả đại thần hình như cũng có những điều khuất tất nên ta cần hết sức chú ý.
- Vậy là chỉ còn Sakura và Miko thôi.Thần thϊếp thấy hình như Người rất có cảm tình với con bé Sakura phải không?
- Con bé ấy hoạt bát, đáng yêu, lại thân thiết với Eriol hơn cả.Nhưng đáng tiếc, nó cũng không phù hợp với vị trí Thái tử phi.Cá tính nó quá tự do và phóng khoáng mà đất nước này không cần một vị Thái tử phi như thế.Nhất là khi Eriol cũng có những tư tưởng tự do giống y như nó.
- Vậy tức là Người ưng ý Ly Miko àh?
- Phải, con bé ấy chính là người có đủ các yếu tố để trở thành một thái tử phi và một hoàng hậu tốt trong tương lai.Nó sẽ là người bổ sung các khuyết điểm cho Eriol.Tuy nhiên ta cũng sẽ nhận Sakura làm con gái nuôi và phong cho nó làm công chúa vì ta rất thích con bé ấy.Hơn nữa ta đang nghĩ sẽ ban hôn cho nó với Syaoran.Hai đứa trẻ này rất hợp nhau đấy.
- Bệ hạ, thϊếp có nghe một thị nữ ở Đông Cung nói rằng hai đưa trẻ này suốt ngày cứ gây chuyện với nhau đấy. – Hoàng hậu mỉm cười
- Không lo, Hoàng đế ta không nhìn lầm đâu.Nàng có dám cược với ta không?Ta nói rằng chúng sẽ yêu nhau đấy.
Hoàng đế bật cười sảng khoái khiến hoàng hậu cũng phải cười theo ông.Chả biết lời ông nói có đúng không như hiện giờ thì Syaoran và Sakura vẫn coi nhau như kẻ thù không đội trời chung.(^o^)
Tại phủ Tả đại thần
- Ngươi chắc chắn không?Hoàng đế đã có ý chọn con bé Ly Miko làm Thái tử phi àh?
- Vâng thưa Ngài!Ngoài ra còn có một việc nữa ạh!Thái tử có mối quan hệ tình cảm với một cô gái thường dân tên Tomoyo Daidouji.
- Ngươi nói sao?Vậy là lại thêm một đối thủ nữa rồi.Ngươi mau cho người tìm hiểu về con bé Tomoyo ấy đi.
Sau khi tên thuộc hạ rời khỏi đó, Inagaki Tenoshiwa ngồi trầm ngâm suy nghĩ như đang mưu tính một điều gì đó.Ông ta không hề hay biết rằng phía sau bức vách có một cô gái đang đứng im lặng lắng nghe những gì ông nói từ nãy đến giờ.Khuôn mặt cô ta không biểu lộ một cảm xúc rõ rệt gì và rồi cô quay mình bỏ đi một cách lặng lẽ.
Trên đường phố, một chàng trai đang cưỡi một con ngựa trắng phi nhanh về phía cửa nam của kinh thành.Chàng ghìm cương lại trước một cửa hiệu đồ gốm và nhanh chóng nhảy xuống ngựa, lao vào trong nhà.Lúc đó tomoyo đang loay hoay lau chùi một chiếc bình nên không biết ai vừa đến, cô quay người ra mỉm cười thật tươi:
- Xin chào, quý khách muốn mua gì ạ!!!..Ơh, là anh sao anh Haruka?
- Tomoyo, anh nghe nói em và Thái tử Eriol có quan hệ tình cảm có đúng không?
- Em…Anh nghe ai nói vậy?Là anh Yamazaki sao?
Khuôn mặt của Tomoyo ngượng đỏ chín mặt nhưng lại bừng bừng hạnh phúc khiến Haruka hiểu ra rằng điều anh lo sợ là sự thật chứ không phải chuyện đùa vui.Khuôn mặt anh cau có lại rất khó coi và đột nhiên anh ôm chầm lấy Tomoyo:
- Tomoyo, tất cả là lỗi tại anh.Anh cứ luôn cho rằng em vẫn còn là một cô bé nên không dám mở lời với em.Và anh đã thua tên Thái tử đó một bước rồi.Em nghe đây Tomoyo, anh thích em.Và anh sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, chịu mất em vào tay tên Thái tử đó đâu.Anh nhất định sẽ giành lại em.vậy nên em hãy ghi nhớ nhé.
Và rồi anh hôn lên trán cô một cái và quay mình bỏ đi.Tomoyo vẫn chưa hết bang hoàng thì Haruka đã rời khỏi nhà cô rồi.Yu ri đứng ngay ngạch cửa trông theo hình dáng Haruka và nói với Tomoyo
- Chị thật hạnh phúc, chị có hai chàng trai đẹp trai, hào hoa yêu mến.Nhưng nếu là em, em sẽ chọn anh Haruka đấy.Anh ấy thân thiết và tốt với chúng ta như vậy mà.
- Em không thích Eriol àh?
- Em không nói vậy.Nhưng với em anh Haruka là người tốt nhất.
Nói rồi Yu ri quay người bỏ vào nhà và trên khuôn mặt cô bé xuất hiện nét buồn vời vợi.Và hiển nhiên điều đó không lọt qua được cặp mắt sắc bén của Tomoyo.Tuy nhiên cô lại không thể lý giải được nét buồn đó là từ đâu ra.Hơn nữa trong lòng Tomoyo lúc này đang rối bời đủ chuyện từ việc Eriol là Thái tử đến việc Haruka đột ngột thổ lộ tình cảm với cô.Tấc cả xoắn lấy trái tim cô, khiến nó nhói lên như báo hiệu cho những việc không hay sắp xảy ra.