Chương 18
30/11/2004. Tuesday.
It happened last night b/c I wanted it to happen. It felt so fantastic. I made chicken salad for him at his house. We drank red wine, smoked cigarettes, then made out… I loved his hugs and kisses. Definitely my favorites.
(Chuyện đó đã xảy ra tối qua, bởi vì tôi muốn nó xảy ra. Cảm giác thật tuyệt v
i! Tôi làm món thịt gà salat ở nhà anh, chúng tôi cùng uống một chút rượu vang đỏ, hút vài điếu thuốc, sau đó… thân mật… tôi yêu những cái ôm và những nụ hôn của anh, chắc chắn đó chính là sở thích của tôi.)
2/12/2004 Thursday
The fact is I like him. The fact is he is not sure I am the one for him and he trying to avoid unnecessary pain. The fact is caring for the one I cherish is always more fun and more fulfilling than to be cared about. I’ll just care for him to see what happens. I’m anxious to know what’s in the store for me and how my life is suppose to turn out.
(Sự thực là tôi thích anh ấy. Sự thực là anh ấy không xác định được tôi có phải là người anh ấy cần hay không. Anh muốn tránh những tổn thương không cần thiết. Thực ra thì quan tâm đến người mà mình yêu thương còn có ý nghĩa hơn nhiều so với việc được người khác quan tâm. Tôi quyết tâm sẽ cứ quan tâm đến anh như vậy, để xem sự việc sẽ tiến triển như thế nào. Tôi vô cùng sốt ruột muốn biết tương lai của mình sẽ ra sao, cuộc sống của tôi rồi sẽ thế nào?)
5/12/2004. Sunday.
Once I planned to only call him after he called me, but I finally gave up on my plan. Not only I called him in the afternoon to try to have lunch with him, I also went visiting him. I think I was finally able to toss all those negative thoughts away.
(Tôi từng quyết định nếu anh không gọi cho tôi thì tôi cũng sẽ không gọi cho anh. Nhưng mà tôi đã bỏ quyết định này rồi. Tôi không chỉ gọi điện cho anh chiều nay mà còn muốn cùng anh ăn cơm, đến nhà thăm anh. Tôi nghĩ là tôi đã triệt để vứt bỏ cái cách nhìn nhận tiêu cực của anh.)
*
* *
Rơi vào lưới tình rồi!
Rơi vào lưới tình rồi sao? Sao tôi không nhận
Nếu mà cảm thấy thì đã không gọi là rơi vào lưới tình.
Thật sao? Vì sao vậy?
Bởi vì con gái rơi vào lưới tình IQ thường bằng 0.
IQ bằng 0? Ai bảo thế? Không thể nào! Tôi chỉ nghe nói là con gái trong tình yêu thì IQ mới bằng 0. Nhưng đó chỉ là mức thấp nhất so với chính bản thân cô ấy mà thôi. Ví dụ trước khi yêu IQ của cô ấy là 125, sau khi yêu IQ của cô ấy là 120, vậy thì 120 là mức thấp nhất của cô ấy, nhưng so với những người khác, 120 vẫn là một con số khá cao…
Nhưng những số đó từ đâu mà có? Điều này không phải chỉ cần xem ai là người đưa ra câu hỏi hay sao? Nếu như tôi đưa ra một loạt những câu hỏi của người Mỹ để ra đề đi kiểm tra người Trung Quốc thì kết quả làm sao mà cao cho được? Hoặc tôi đưa ra một loạt những câu hỏi có liên quan đến việc nuôi gà nuôi vịt của Trung Quốc để đi trắc nghiệm các sinh viên của Mỹ thì kết quả liệu có cao được không? Chắc chắn là không, bởi vì không ít sinh viên Mỹ ngay cả mặt mũi con gà, con vịt sống còn chưa nhìn thấy bao giờ, chỉ nhìn thấy những con gà, con vịt đã được chế biến sẵn ở trong các nhà hàng, siêu thị… Nhưng điều này có thể nói lên cái gì? Chỉ có thể cho thấy những người bị trắc nghiệm không biết đến những nội dung có liên quan của bài trắc nghiệm…
Những câu hỏi đề cập đến không được quá thiên lệch, chỉ có thể là những thứ mang tính quy luật, là những thứ mà đặt giữa “bốn biển”, ai ai cũng biết. Hãy xem những câu hỏi dưới đây. Bạn đã từng nói những câu dưới đây bao giờ chưa? Nếu như đã từng nói hai câu trở lên, trí tuệ của bạn chắc chắn bằng 0:
1. Tại nhà ga. Bạn gái tiễn bạn trai. Bạn gái: “Anh sẽ nhớ em chứ?”. Bạn trai gật đầu. Bạn gái: “Nếu như anh không nhớ em thì em phải làm thế nào? Em muốn anh mỗi phút mỗi giây đều nhớ đến em!”
2. “Nếu như mẹ anh và em cùng rơi xuống nước một lúc, anh sẽ cứu ai?”
3. “Em đẹp hơn hay bạn gái cũ của anh đẹp hơn?”
4. “Rốt cuộc là bạn bè quan trọng hay em quan trọng?”
5. “Đưa password hòm thư điện tử của anh đây! Em muốn biết anh đang nói chuyện với những ai?”
6. “Rốt cuộc anh có yêu em không? Yêu đến mức nào?”
7. “Yêu nhiều bao nhiêu thì nhẫn phải to bấy nhiêu!”
8. “Em bị ngã rồi, mau đến cứu em!” (Hi hi, lừa anh thôi, chỉ muốn nhìn thấy anh hốt hoảng chạy như bay đến đây!)
9. “Chúng ta chia tay đi!” (Dọa anh thôi, ai bảo anh không nghe lời em!)
10. “Em đã lên giường với anh rồi, anh phải có trách nhiệm với em!”
Cũng còn may, trong số mười câu này tôi chưa từng nói một câu nào cả! Những điều ngu xuẩn thế này ai lại đi nói ra cơ chứ?
Ngu xuẩn ở đâu?
Kiểm tra tôi à? Để tôi nói điểm ngu xuẩn ở từng câu cho bạn nghe nhé:
1. Không nói có thể đàn ông sẽ nhớ đến bạn, nói rồi chắc chắn anh ta sẽ không nhớ bạn đâu.
2. Đúng là hết chuyện để nói, đàn ông có trả lời như thế nào cũng là sai. Cứu mẹ trước, chắc chắn bạn sẽ nổi cơn tam bành; cứu bạn trước, bạn sẽ kinh ngạc: “Ngay cả mẹ mình mà anh cũng không cứu à?”
3. Có lẽ anh ấy đã quên mất hình dạng của cô bạn gái cũ rồi, nhưng bạn ngày ngày hỏi như vậy chẳng khác nào bảo anh ấy nhớ lại bạn gái cũ.
4. Nói rằng bạn quan trọng hơn bạn bè là nói dối, nói bạn bè quan trọng hơn bạn cũng là nói dối. Đây không phải là chuyện có thể chọn một trong hai mà.
5. Kiểm soát 24 giờ ư? Không thể nào, CIA hoặc FBI còn làm không được nữa là.
6. Hỏi một lần là được rồi, hỏi nhiều hơn một lần thì sự bực bội của anh ấy với bạn nhiều hơn, tình cảm của anh ấy với bạn lại ít đi.
7. Sặc mùi tiền, sớm muộn gì thì bạn cũng khiến anh ấy chạy mất dép mà thôi. Không chạy mất dép chỉ có một loại người: nghèo kiết xác.
8. Bạn quên mất kết cục của cậu bé chăn cừu luôn miệng hét lên “Sói đến rồi” để lừa gạt người khác rồi à?
9. Nhiều nhất là có hiệu quả được ba lần. Cái giá của việc này là sau hôn nhân, anh ấy sẽ từ nô ɭệ biến thành tướng quân.
10. Chịu trách nhiệm? Chỉ e là anh ấy sẽ chịu trách nhiệm bỏ chạy, còn bạn chịu trách nhiệm đau lòng.
Ừm… câu nào cũng có lý. Nhưng bởi vì đây là một cái list (mục lục) chỉ liệt kê ra những câu nói ngu xuẩn của đại đa số các cô gái, các câu nói ngu ngốc cực kì độc đáo của mỗi cô gái đều không thể liệt kê hết ra đây, thế nên các cô gái có thể tự mình bổ sung, ví dụ như bạn, ít nhất cũng phải thêm vào hai câu.
11. Khi hai người bốn mắt nhìn nhau tóe lửa tình, bạn đột nhiên hỏi: “Anh ở cùng với em có phải là để lấy cái thẻ nhập cư không?”
12. Khi anh nhìn bạn đầy yêu thương và hỏi: “Em muốn lấy trái tim anh không?”, bạn trả lời: “Không muốn” trong khi sự thực là bạn vô cũng muốn.
Nếu như là vậy, chúng ta có thể thêm vào cái list trên vài điều n
13. Lần đầu tiên đến nhà anh làm cơm, lúc anh mang bát ra xới cơm, tôi nói: “Tại sao bát nhà anh to thế?”. Một lúc sau, tôi không tìm được cái dĩa, liền ca cẩm: “Sao nhà anh đến cái dĩa cũng không có thế?”
Cái này… dường như không thể coi là quá ngu xuẩn, chỉ là lời nói đùa thôi mà, không làm ảnh hưởng đến hòa khí. Đương nhiên nếu như bạn không nói thì người ta cũng chả nghĩ bạn là con câm. Sao, chẳng nhẽ vì chuyện này mà anh ấy nổi giận?
Có giận hay không thì tôi không biết, nhưng anh ấy lôi ra một cái hòm đựng dụng cụ ăn, đặt trước mặt tôi, mở cái hòm ra, để cho tôi nhìn rõ từng thứ một… đương nhiên là có những cái bát nhỏ nhắn, làm bằng bạc; cũng có cả dao dĩa, cũng làm bằng bạc.
Ha ha ha… anh chàng này thật là… thật là… ha ha ha…
Thật là làm sao?
Thật là… ha ha… không tiện nói… chỉ có thể nói… quá thật thà.
Thêm một điều nữa.
14. Một đám người đang đánh bóng bàn, tư thế đánh bóng bàn của anh giống hệt như tư thế tập Thái cực quyền. Tôi nói: “Sao tư thế đánh bóng bàn của anh chẳng khác gì tư thế tập Thái cực quyền thế?”
Ừm… câu nói này đúng là có hơi ngu xuẩn… nếu nói lúc đang ở trên giường thì không sao… nhưng lại nói lúc xung quanh là một đám người.
15. Sau một lần made out (thân mật), hai người nằm trên giường, anh giơ một cái chân lên, tạo thành một góc chín mươi độ so với thân người. Tôi cũng bắt chước làm theo anh.
Thế thì đã làm sao? Tôi nghĩ đi nghĩ lại mà chẳng thấy có chỗ nào không được.
Không nhận ra à? IQ của bạn cũng bằng 0 rồi. Anh ấy giơ chân lên là để chờ bạn khen ngợi chân anh ấy săn chắc. Bắp chân của anh ấy quả thật là rất săn chắc. Anh từng nói anh có mấy người bạn chơi đá bóng không thể quỳ thấp luyện Thái cực quyền, bởi vì các cơ không đủ khỏe. Nhưng tôi lại giơ chân lên thì chẳng hóa ra thi với anh ấy xem chân ai đẹp hơn à?
Có thể bạn nghĩ ngợi nhiều quá đấy thôi! Nhưng nếu như đã nghĩ đến điều này sao bạn chẳng khen ngợi anh ấy vài câu?
Tôi không thích trực tiếp khen ngợi người khác. Lúc ấy tôi không biết phải làm thế nào, đành ngại ngùng hạ chân xuống, chẳng dám nói nửa lời. Thế nào, tôi bổ sung như vậy đã đầy đủ chưa?
Những điều bạn bổ sung chẳng qua chỉ là những chuyện vụn vặt, chưa chắc anh ấy đã nghĩ đến, có thể chỉ là bạn đang tự quan trọng hóa vấn đề mà thôi. Nhưng điều mà tôi thêm vào thì quả thực là rất quan trọng đấy. Lẽ nào bạn không muốn có được trái tim của anh ấy sao?
Tôi muốn, rất muốn có trái tim của anh, ý của tôi là… muốn anh yêu tôi, nhưng… anh ấy hỏi như vậy thật… có hơi quê mùa: “Em có muốn trái tim anh không?”… Ôi trời ơi, đây là lời tỏ tình ở thời đại nào thế? Ít nhất chắc cũng là từ thời bố mẹ tôi rồi? Có khi còn… xưa hơn cả thời đại cả bố mẹ tôi… Nghĩ mà xem, vốn dĩ là một chuyện hết sức lãng mạn, âm nhạc, rượu vang, ly thủy tinh, ghế sô pha, tranh sơn dầu… mười đầu ngón tay đan vào nhau… tất cả những thứ đó… đều hiện đại và lãng mạn… Đột nhiên bị người ta dùng một câu tỏ tình vô cũng quê mùa phá vỡ, tôi… cứ như thể là bị điện giật, chẳng biết là anh ấy chân thành hay chỉ là… đùa chơi.
Có lẽ anh đang đùa chơi? Chẳng phải người hiện đại đều dùng những lời lẽ châm biếm và hài hước để biểu lộ tình cảm chân thực hay sao?
Chắc là không phải đâu, bởi vì sau khi tôi bảo “Không muốn” xong, anh ấy không hề nói… là anh đang đùa.
Vậy anh nói gì?
Chẳng nói gì cả.
Vẻ mặt có như bị tổn th
Ừm… không nhận ra được, có lẽ là không, bởi vì sau đó chúng tôi mới make out một lúc… thực ra lúc đó tôi biết câu trả lời của mình rất tệ... nhưng anh là một người… rất ẩn ý, không dễ gì… thổ lộ tình cảm thật của mình, khó khăn lắm mới thổ lộ được câu này… nào ngờ nhận được cái đáp án như vậy… có lẽ dũng khí của anh đều bay biến hết cả rồi, anh ấy chắc sẽ không bao giờ nhắc đến… trái tim của mình nữa.
Ha ha… lời tỏ tình của anh ấy quả nhiên là có quê mùa, nhưng… đã là lời tỏ tình thì quan trọng là nội dung chứ không phải hình thức.
Có lí! Có thể những người ở độ tuổi như anh thường thích những gì cũ kĩ và quê mùa, ví dụ như Kinh kịch gì gì đó, anh ấy rất thích, nhưng tôi thì không. Hát gì mà cứ eo éo, một câu có bảy chữ mà ngân nga đến tận mười phút đồng hồ, mặc dù bạn có thể không mất đến một phút để đoán ra sáu chữ tiếp theo là gì, thế nhưng bạn vẫn phải kiên nhẫn ngồi chờ người ta hát nốt ra sáu chữ còn lại…
Những người thích Kinh kịch thường để tâm đến nghệ thuật biểu diễn của nó chứ không phải là các tình tiết. Tình tiết của các câu chuyện trong Kinh kịch đa phần đều là những chuyện lưu truyền, ai mà chẳng biết, ai mà không hay? Đâu cần phải chạy đến nhà hát để xem làm gì? Nói như bây giờ là, Kinh kịch không sợ lộ kịch bản, cho dù bạn đã xem “Tứ lang thăm mẹ” do Trương Mưu diễn rồi thì đến khi Lí Mưu diễn vẫn đáng để xem lại, bởi vì nghệ thuật biểu diễn của Lí Mưu và Trương Mưu là khác nhau, đi xem Kinh kịch có nghĩa là bạn đến xem Trương Mưu biểu diễn chứ không phải là đi xem “Tứ lang thăm mẹ”.
Nói như vậy thì điện ảnh hiện nay đều không thể sánh bằng với Kinh kịch? Các bộ phim hiện giờ chỉ có thể xem một lần chứ không thể xem hết lần này đến lần khác như Kinh kịch. Bởi vì khán giả xem điện ảnh chỉ là để biết tình tiết, xem một lần là biết rồi, biết rồi thì ai còn muốn xem nữa?
Nói như vậy có nghĩa là, bạn cũng... thích Kinh kịch rồi à?
Đâu... đâu có. Tôi không thích những nội dung của Kinh kịch, đều là những thứ cổ xưa chết đi được, nào là tài tử giai nhân, nào là v
Nói như vậy là bạn cũng đã nghiên cứu khá kĩ về Kinh kịch…
Đâu, đâu có. Bởi vì thấy anh ấy thích Kinh kịch nên tôi mới lên mạng tìm kiếm một số nội dung có liên quan, biết được một vài thông tin vụn vặt mà thôi.
Lại còn thế nữa cơ á?
Chỉ là tôi muốn để anh ấy biết rằng tôi không ghét bỏ những gì mà anh ấy thích.
Thật là biết nịnh nọt đấy nhỉ!
Tôi cũng không biết tại sao, chỉ hi vọng có thể khiến cho anh ấy được vui…