Tô Thành dừng lại động tác, thật ra thì có hay không có cũng được nếu như có thì có thể tiến vào dễ dàng hơn còn nếu như không có thì nhất định sẽ vừa khó khăn vừa đau đớn, nhưng mà nếu như bây giờ dừng lại để đi mua gel bôi trơn, biết đâu được đến khi hắn trở về con cừu nâu ngốc này liền đổi ý thì phải làm sao:
"Không cần, lần trước cũng đâu có thứ đó vẫn có thể tiến vào đấy thôi"
Tuy rằng lần đó Đồ Du Du say đến mức không thể nhớ được gì, nhưng mà khi tỉnh dậy cả người đặc biệt là phía dưới đều đau rát không thôi giống như là vừa trải qua một hồi tai nạn xe cộ vậy, bây giờ cậu vẫn còn tỉnh táo thì khẳng định sẽ đau đến chết mất, hẳn là có thể so với khi đi mổ mà không cần tiêm thuốc tê vậy:
"Không được, nếu như bị thương thì biết làm sao... tôi cũng không thể nào không cần xấu hổ như cậu, đến bệnh viện để bác sĩ xem nơi đó"
Tô Thành đương nhiên là cũng không muốn để người nào khác xem được thân thể của Đồ Du Du, cũng không muốn để cậu bị thương, hắn ý thức được kỹ thuật của mình hiện tại vẫn chưa thể nào đạt đến trình độ nhuần nhuyễn, nếu như không có gel bôi trơn phụ trợ thì khẳng định Đồ Du Du sẽ không thể nào thoải mái được. Nhưng mà Tô Thành vẫn là lo lắng nếu như hắn dừng lại chạy ra ngoài mua gel bôi trơn thì Đồ Du Du sẽ đổi ý, ai mà biết được trong cái đầu nhỏ kia của cậu nghĩ cái gì, cứ nghĩ nhiều liền sẽ không cho hắn làm nữa, vậy chẳng phải miếng thịt đặt trước miệng rồi vẫn để mất hay sao:
"Nếu như mua về rồi em đổi ý thì sao?"
Đồ Du Du nghe thấy câu hỏi kia của Tô Thành liền cảm thấy nhiệt độ trên mặt nóng bừng bừng, hắn thế nhưng còn nghĩ ra được chuyện này, mà đã nghĩ ra rồi còn mở miệng hỏi luôn cho được. Đồ Du Du khẽ quát:
"Tôi cũng không phải trẻ con"
Tô Thành cúi đầu ngậm lấy vành tai của Đồ Du Du nói nhỏ:
"Chúng ta cùng đi"
Đồ Du Du nghĩ không muốn, làm sao cậu có thể đến nơi nào đó mua thứ đấy cơ chứ, nếu như có học sinh nào bắt gặp cậu thì sao, rất là mất mặt:
"Tôi không đi, nếu như cậu không đi thì thôi đi"
Tô Thành buồn cười, người trước mặt rõ ràng vừa nói cậu không phải là trẻ con vậy thì sao đối với vấn đề sinh lý bình thường này lại ngượng ngùng trốn tránh như vậy chứ:
"Em xấu hổ?"
Đồ Du Du bực bội khó chịu khẽ đẩy Tô Thành ra:
"Tôi cũng không phải là người không biết xấu hổ giống như cậu"
Tô Thành ngồi dậy kéo Đồ Du Du theo:
"Chúng ta cùng đi đi, đi sớm về sớm, cùng nhau đi chọn thứ này chẳng phải rất lãng mạn hay sao"
May mắn trong phòng không có mở đèn cho nên Đồ Du Du có thể che giấu hoàn hảo gương mặt xấu hổ của mình lúc này:
"Tôi không đi, tôi mệt"
Tô Thành không ngại chuyện đi mua gel bôi trơn, hắn muốn kéo Đồ Du Du đi cùng chính là muốn không cho cậu cơ hội đổi ý, để cậu ở nhà một mình rồi suy nghĩ lung tung khiến cho hắn không thể nào yên tâm được, chỉ bằng cứ kéo cậu đi cùng vừa vặn có thể khiến cho cậu phân tâm không nghĩ đến chuyện từ chối hắn nữa:
"Đi đi mà, nếu như em ngại thì chỉ cần giả bộ đi dạo trong đó cũng được, đến lúc đó anh tự mình mang đồ ra tính tiền"
Đồ Du Du quả thật rất ngại, nếu như bị bắt gặp thì biết phải làm sao, hay nếu như bị một người lạ nào đó hỏi tại sao mua mấy thứ đó thì thế nào:
"Không đi, cậu đi thì đi, tôi không muốn đi"
Tô Thành trong bóng tối thuần thục giúp Đồ Du Du mặc lại quần rồi cưỡng ép cậu đứng dậy kéo ra khỏi phòng ngủ, Đồ Du Du cả một quá trình đó đều không thể nào phản kháng được, lúc ra đến bên ngoài gương mặt nhỏ nhắn đỏ như là xuất huyết, lướt nhìn qua gương xe mô tô của Tô Thành liền giật mình không biết tại sao mặt lại đỏ thành ra như vậy. Tô Thành giúp Đồ Du Du đội mũ bảo hiểm lên đầu, bởi vì hắn chỉ có mang theo một mũ bảo hiểm cho nên liền mang mũ bảo hiểm đội cho Đồ Du Du, còn hắn thì không cần cứ như vậy mà lái xe. Đồ Du Du định tháo mũ bảo hiểm ra cho Tô Thành đội:
"Hay là cậu đội đi"
Tô Thành làm sao có thể đội được cơ chứ, hắn làm cái gì cũng muốn cho cậu an toàn trước tiên, nhưng mà trong lòng thì nghĩ như thế đến khi nói ra ngoài miệng lại thế này:
"Đội vào đi, mặt đỏ như vậy nếu như bị người khác nhìn thấy sẽ yêu em mất, đến lúc đó anh lại phải mất thời gian loại bỏ tình địch"
Tô Thành chính là như vậy, lời nói lưu manh nhưng lại khiến cho đối phương nghe được tim đập thình thịch vui vẻ nhảy nhót. Đồ Du Du có điểm lúng túng đánh vào vai Tô Thành một cái rồi vòng về phía sau ngồi lên xe mô tô của hắn:
"Đừng suốt ngày nói linh tinh nữa đi"
Mũ bảo hiểm của Tô Thành rất lớn, là dạng mũ có hàm đúng chất của mấy thanh niên hay đua xe, Đồ Du Du cũng biết Tô Thành rất nghịch ngợm, hắn có cái xe mô tô lớn như vậy hẳn là cũng sẽ từng đua xe ít nhất một lần, nhưng nghĩ tới chuyện đua xe sẽ rất nguy hiểm cho nên Đồ Du Du tránh không được có điểm lo lắng rồi thở dài.
Cứ tưởng rằng Tô Thành sẽ đưa cậu tới một siêu thị nào đó để chọn đại cái thứ kia, nhưng đến cuối cùng xe của hai người liền dừng lại ở một cửa tiệm chuyên bán đồ tình thú rất lớn. Đồ Du Du giật mình ngẩng đầu quan sát cửa tiệm này, là một căn nhà ba tầng sáng đèn nhấp nháy, bên trên có một biển hiệu ghi dòng chữ Sεメual Climax:
"Sao lại đến đây chứ?"
Tô Thành dựng chân chống xuống xe trước:
"Nếu không thì em muốn đến đâu?"
Đồ Du Du vẫn mang mũ bảo hiểm ngồi ở trên xe mô tô lớn của Tô Thành không có ý định xuống:
"Như vậy... cậu vào đi, tôi ở ngoài này đợi"
Tô Thành buồn cười, người nào đó cứ như một đứa nhỏ rụt rè vậy:
"Bên trong nhiều loại lắm, em thích loại nào phải vào chọn thì mới biết được chứ"
Đồ Du Du lắc đầu, bên trong toàn trưng bầy thứ đồ chơi người lớn, cũng chẳng phải là siêu thị bán nhiều mặt hàng đa dạng, cậu không thể giả bộ lượn lờ đi qua làm như không biết gì được:
"Tôi cũng không biết gì đâu, cậu cứ tự mình quyết định đi"
Tô Thành đưa tay ý muốn cởi mũ bảo hiểm của Đồ Du Du xuống:
"Vào đi, tiệm này là của Hoàng Thế Trung kinh doanh đó, em không cần phải ngại ngùng"
Đồ Du Du có điểm bất ngờ:
"Thật không?"
Tô Thành buồn cười, dĩ nhiên là không phải, làm gì có chuyện trùng hợp như thế được, hắn chẳng qua chỉ là muốn dẫn Đồ Du Du theo vào bên trong mà thôi:
"Là thật, chúng ta vào trong xem đi"
Đồ Du Du lúng túng ngượng ngùng:
"Tôi không muốn vào, cậu vào đi tôi ở bên ngoài đợi cậu"
Đúng lúc này có một cặp nam nữ từ phía trước đi đến, người nữ còn khẽ liếc nhìn Đồ Du Du một cái rồi quay sang ghé vào tai người nam nói cái gì đó, người nam theo đó quay sang nhìn về phía cậu có điểm bất ngờ một chút, kế tiếp hai người bọn họ liền mở cửa tiệm bước vào trong. Đồ Du Du lúc đầu vẫn còn không biết được bọn họ là ai, sau đó rất nhanh liền giật mình nhớ ra dường như hai người bọn họ là họ sinh trong trường:
"Tô Thành, hai người vừa mới vào tiệm hình như là học sinh trong trường thì phải, hai người đó nhận ra tôi hay sao đó, phải làm thế nào bây giờ?"
Tô Thành cũng không quan tâm nhiều cho lắm, thực tế thì hầu như tất cả học sinh trong trường đều biết được chuyện đó rồi, chỉ có một mình Đồ Du Du cứ lo trước sợ sau mà thôi:
"Em cứ đứng bên ngoài thế này còn bị nhiều người bắt gặp hơn đấy, mau vào trong thôi, một lát nữa anh sẽ nói với hai người kia không được nhiều chuyện, em yên tâm chưa"
Đồ Du Du vẫn lo lắng không thôi, kết quả lại bị Tô Thành kéo vào trong đó:
"Tô Thành, một lát nữa nhớ nói chuyện với hai người kia nhé"
Tô Thành ừ một tiếng, có một nữ nhân viên vừa thấy hai người bọn cậu vào liền bước ra mỉm cười thân thiện, Đồ Du Du thấy vậy thì vội vã đứng ở sau lưng Tô Thành ý không muốn để người khác thấy mình, may mắn là tấm lưng của Tô Thành khá là lớn vừa vặn có thể che chắn được phía trước cậu.
"Xin hỏi hai người bọn anh muốn chọn đồ gì ạ?"
Tô Thành rất bình thản mà đáp:
"Gel bôi trơn"
Đồ Du Du ở phía sau hắn thật sự xấu hổ đến mức muốn đào một cái lỗ mà chui xuống thôi:
"Như vậy xin mời hai anh đi theo em, các anh muốn lựa chọn dạng gel bôi trơn cho nóng lên, gel có hương vị, gel gốc nước hay là gel hoàn toàn tự nhiên?"
Đồ Du Du đi theo phía sau Tô Thành kéo kéo lưng áo của hắn ra hiệu, Tô Thành hiểu ý liền buồn cười nói với cô nhân viên bán hàng kia:
"Cô có việc gì cứ đi làm đi, để chúng tôi tự mình chọn là được rồi"
Cô nhân viên kia có lẽ cũng quá quen với chuyện này rồi cho nên liền mỉm cười đồng ý rời đi, lúc ra đến bên ngoài cô gái đó liền nói chuyện với cô gái ở quầy thanh toán:
"Tiểu công da mặt dày và tiểu thụ da mặt mỏng"
Cô gái ở quầy thu ngân lại đáp:
"Bá đạo không biết xấu hổ công cùng thẹn thùng bẽn lẽn thụ"
Cô nhân viên kia cười cười:
"Thanh xuân vườn trường"
Ở bên này Đồ Du Du vừa bực bội vừa luống cuống:
"Mau lấy đại đi rồi về"
Tô Thành xấu xa hỏi Đồ Du Du:
"Em xem thích loại nào thì chọn đi"
Đồ Du Du đưa tay lấy đại một lọ nhỏ nhất ở trước mặt mình dúi vào tay Tô Thành:
"Mau đi thanh toán"
Tô Thành cầm lọ nhựa trong suốt kia nhìn nhìn rồi nói:
"Kéo dài thời gian yêu, anh hẳn là không cần phải dùng cái này đâu"
Đồ Du Du đỏ mặt, vốn định đẩy Tô Thành ra quầy thanh toán thì liền nghĩ lại, kéo dài thời gian yêu vậy thì chẳng phải cậu sẽ mệt chết sao, tuy chưa lần nào chính thức nhìn thật lâu nơi đó của Tô Thành nhưng cậu cũng biết nơi đó của hắn không hề tầm thường, Đồ Du Du giật lại lọ gel kia để ở trên giá rồi với lấy một lọ khác đưa cho hắn:
"Thanh toán nhanh đi"
Tô Thành lại nhìn lọ gel kia một lúc rồi đọc ra dòng chữ trên đó:
"Gel kí©h thí©ɧ kɧoáı ©ảʍ, dành cho những người nào không có ham muốn hoặc là khó tìm kiếm ham muốn, Du Du của anh hẳn là không cần thứ này đâu nhỉ"
Đô Du Du cảm giác được nhiệt độ trên gương mặt mình càng ngày càng tăng cao, tim đập cũng càng ngày càng mạnh, mấy thứ gel này chẳng phải bôi vào cho trơn trượt dễ quan hệ hay sao, tại sao lại có nhiều loại như thế cơ chứ:
"Cậu... cậu mau chọn một cái rồi về đi, chỗ này không nên ở lâu"
Tô Thành buồn cười:
"Được rồi, giúp anh qua kia lấy cái giỏ hàng tới đây"
Đồ Du Du lúng túng:
"Lấy giỏ hàng làm cái gì chứ, mau lấy một loại rồi về đi"
Tô Thành đưa tay điểm nhẹ vào chóp mũi của Đồ Du Du:
"Em đến chỗ này sẽ ngượng ngùng cho nên chúng ta một lần đến liền mua nhiều một chút, sau này không cần phải đến thường xuyên nữa"
Đồ Du Du hiện tại đã cuống lắm rồi, từ lúc bước vào chỗ này cậu liền giống như ngồi ở trên đống lửa vậy, mọi suy nghĩ trong đầu cũng không thể nào tập trung được mà nghĩ nữa. Tô Thành thấy Đồ Du Du không chịu qua kia lấy giỏ hàng liền tự mình xoay người đi lấy, Đồ Du Du thấy Tô Thành đi liền cũng đi theo phía sau lưng hắn, nếu như một lát nữa bắt gặp học sinh trong trường thì còn có thể đứng lấp sau lưng hắn được.
Tô Thành đi một bước thì Đồ Du Du sẽ theo một bước, Tô Thành dừng lại Đồ Du Du sẽ không bước đi, hắn một tay xách theo giỏ hàng, một tay cầm lấy những thứ hắn muốn để vào trong giỏ, dáng vẻ này quả thật rất tự nhiên giống như là đi dạo trong siêu thị vậy. Đồ Du Du nhìn trong giỏ hàng cũng phải đến bảy tám chai lớn nhỏ liền khẽ hỏi Tô Thành:
"Sau lại mua nhiều như thế, đủ rồi mau về đi"
Tô Thành đương nhiên là muốn mua nhiều một chút, hắn không hy vọng sau này đang đến lúc muốn làm liền phải dừng lại chạy ra ngoài mua, hơn thế nữa ở đây là cửa tiệm chuyên kinh doanh mấy món đồ người lớn, hắn không chỉ là muốn mua gel mà còn muốn mua một vài món đồ chơi cùng chơi với Đồ Du Du nữa:
"Đằng nào cũng đến rồi, nhân tiện chúng ta đi xem xem có đồ gì thích hợp không đi"
Đồ Du Du trừng lớn hai mắt khẽ quát:
"Này, mau về đi"
Tô Thành đưa tay nựng cằm Đồ Du Du xấu xa đáp:
"Đến cũng đã đến rồi, không việc gì phải ngại ngùng cả"
Đồ Du Du gạt tay Tô Thành ra:
"Cậu không về thì tôi về"
Tô Thành cười cười nắm lấy tay của Đồ Du Du ý muốn kéo đi, đúng lúc này có hai người là học sinh trong trường vừa mới gặp ở bên ngoài cửa đi đến, Đồ Du Du vừa nhìn thấy liền hoảng hốt đứng ở phía sau lưng của Tô Thành nói nhỏ:
"Là hai người vừa mới rồi"
Tô Thành ngẩng đầu nhìn về phía trước, quả nhiên là hai người lúc nãy tiến vào trong tiệm. Tô Thành từ xa nhìn thấy hai người đó vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra cả, hắn còn không quên uy hϊếp Đồ Du Du:
"Lát nữa phải đi xem đồ với anh, nếu không anh sẽ mặc kệ em đấy"
Đồ Du Du đang gấp gáp đến độ đứng không vững rồi, cậu nhanh chóng xoay người đi tránh mặt trước, trước khi đi vẫn còn không quên để lại một câu:
"Cậu mau giải quyết chuyện này đi"
Đồ Du Du vội vã đi qua chỗ khác để tránh chạm mặt học sinh trong trường. Tô Thành vừa liếc mắt một cái liền phát hiện ra được bên phía kia thấp thoáng chiếc áo thun của ai đó, khóe miệng nhịn không được nhếch lên một cái.
Đồ Du Du đứng ở bên này có thể nghe được đại khái cuộc nói chuyện của Tô Thành và hai người kia, vẫn biết Tô Thành vốn là đại ca trong trường cho nên cũng không phải quá lo lắng, nhưng khi Đồ Du Du ở bên này nghe ngóng chỉ sợ hắn sẽ xúc động mà ra tay đánh người ngay tại chỗ này mất, kết quả cuối cùng vẫn là cậu lo nghĩ quá nhiều rồi. Tô Thành không những giải quyết chuyện này nhanh mà còn gọn gàng, chỉ nói hai ba câu là hai người kia đã gấp gáp đồng ý không nói cho ai biết chuyện ngày hôm nay.
Đồ Du Du nghe xong liền lén lén ra ngoài trước, cậu không muốn ở trong chỗ này đi dạo một vòng với Tô Thành, vẫn là ở bên ngoài đợi hắn thì tốt hơn. Lúc Đồ Du Du đi qua quầy thanh toán để ra ngoài cửa còn loáng thoáng nghe ra được mấy nữ nhân viên bán hàng đang tụ tập chuyện về cậu.
"Tiểu thụ áo trắng đó rất thẹn thùng, cả một quá trình đều trốn ở sau lưng tiểu công"
"Tiểu công rất đẹp trai, dáng người cũng rất tốt"
"Một lát nữa nhất định phải nhìn thật kỹ tiểu thụ, khẳng định rất đáng yêu"
Đồ Du Du nhân lúc mấy người kia không để ý vội vã cúi đầu bước qua thật nhanh, lúc mở cửa bước ra còn nghe thấy được tiếng láo nháo phía sau thế này:
"A, là cậu ta kìa, là cậu ta"
"Đáng tiếc thật"
"Nhưng sao lại rời đi một mình như vậy"
Tô Thành mua những hai mươi lọ gel bôi trơn dung tích lớn đủ loại, còn đặc biệt mua cho Đồ Du Du một cái gậy mát xa rồi nhanh chóng ra tính tiền. Lúc Tô Thành đợi thu ngân tính tiền, có hai cô gái cứ đứng ở một góc nhìn hắn cười cười, một bộ dạng muốn nói lại thôi, cuối cùng cô gái ở quầy thu ngân liền nhịn không được mà lên tiếng hỏi:
"Người vừa nãy là bạn trai của anh sao?"
Nếu là trước đây có người lạ quan tâm đến chuyện của hắn thì hắn nhất định sẽ cảm thấy không vui mà coi người đó vô duyên, nhưng hiện tại khi nghe thấy câu hỏi kia của một người lạ hắn liền cảm thấy vô cùng sảng khoái:
"Đúng là thế"
Cô gái thu ngân vừa đưa gel vào máy tính tiền vừa nói tiếp:
"Hai người các anh thật đẹp đôi, vừa mới rồi em thấy bạn trai của anh ngượng ngùng đi ra ngoài, bọn em vốn định là một lát nữa sẽ cố gắng xem mặt anh ấy nhưng cuối cùng anh ấy lại đi nhanh quá thật là đáng tiếc, lần sau anh nhớ đưa bạn trai cùng đến cửa tiệm bọn em mua đồ nhé"
Tô Thành cười nhẹ, trong ánh mắt giống như là đang nhớ đến ai đó:
"Là vậy hả, em ấy rất hay thẹn thùng".