- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng
- Chương 33: Tuyển chọn
Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng
Chương 33: Tuyển chọn
Đồ Du Du nhỏ giọng hỏi Hàn Kỳ một câu tiếp thế này:
"Cậu nói xem liệu tôi có bao nhiêu phần trăm sẽ cong?"
Hàn Kỳ ngẩng đầu nhìn Đồ Du Du, cũng không phải là những người cong đều nhìn một cái là biết được người khác có cong hay không, cho nên chuyện Đồ Du Du hỏi Hàn Kỳ, Hàn Kỳ căn bản không thể nào trả lời chính xác được:
"Không biết, chỉ là nếu như cậu không làm một 0 thì thật sự quá phí"
Đồ Du Du nhíu mày:
"Tại sao?"
Hàn Kỳ mỉm cười nhìn Đồ Du Du một lượt từ đầu đến chân:
"Bởi vì dáng vẻ này quả thật rất thích hợp, đàn ông nhìn thấy khẳng định sẽ yêu thích"
Đồ Du Du không tin, cậu tuy rằng không phải dạng đàn ông cơ bắp lực lưỡng nhưng cũng không phải là kiểu ngươi yếu đuối ẻo lả, làm sao có thể thật giống như Hàn Kỳ nói được. Hàn Kỳ đọc ra được suy nghĩ của Đồ Du Du cũng chỉ mỉm cười nhàn nhạt nói tiếp:
"Không tin thì tôi có cách cho cậu tin, một lát nữa cùng tôi đến chỗ này cậu khẳng định sẽ được mở mang tầm mắt"
Nơi mà Hàn Kỳ nói muốn đưa Đồ Du Du tới chính là quán bar gay nổi tiếng ở trong thành phố, lúc Hàn Kỳ đưa cậu đến đây thì cậu mới giật mình phát hiện ra, còn định xoay người trở về thì bị cậu ta ngăn lại:
"Đã đến rồi thì vào đi, cũng để cho cậu tự xem xem chuyện cậu có khả năng là một gay đến bao nhiêu phần"
Đồ Du Du quả thật dừng bước, phân vân một hồi không trả lời được cũng không định bước đi. Đồ Du Du chính là một người như vậy, làm cái gì cũng chậm rãi, suy nghĩ cái gì cũng thật lậu, khiến cho việc cậu chưa kịp đưa ra quyết định của mình thì đã bị người khác thay mình quyết định rồi.
Hôm nay Đồ Du Du mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, quần âu đen giống như mọi khi, trên gương mặt nhỏ nhắn mang theo cặp kính mắt quen thuộc. Hàn Kỳ đưa tay lấy đi cặp kính mắt trên mặt Đồ Du Du, lại mở ra hai nút cúc áo phía trên cùng của cậu, Đồ Du Du giật mình vội vã ngăn Hàn Kỳ lại:
"Hàn Kỳ, cậu làm gì thế?"
Hàn Kỳ nhanh tay đưa lên trên đầu Đồ Du Du xoa xoa một chút, mái tóc vốn dĩ được chải chuốt tỉ mỉ nghiêm chỉnh lúc này liền trở nên hỗn loạn không theo trật tự gì cả, có điều việc này không làm cho Đồ Du Du bị trở thành nhếch nhác mà thay vào đó chính là khiến cho cậu có thêm vài phần tư vị thu hút:
"Đến những nơi như vậy cũng cần phải phù hợp một chút"
Đồ Du Du có điểm không quen, dù sao từ trước đến nay cậu cũng quen với kiểu ăn mặc chỉnh chu khi đi ra ngoài rồi, cũng chưa bao giờ mở ra đến hai nút áo sơ mi cả:
"Tôi nghĩ mình nên đi về"
Hàn Kỳ và Đồ Du Du đứng trước cửa quán bar nói qua nói lại vẫn chưa thể quyết định được, đúng lúc này ở phía sau hai người liền có một giọng nam gọi:
"Kỳ Kỳ"
Hàn Kỳ và Đồ Du Du theo đó cũng quay lại nhìn, Đồ Du Du vừa nhìn thấy người kia liền giật mình hoảng hốt vội vã quay đi. Hàn Kỳ đi về phía người nọ, động tác rất tự nhiên mà khoác lấy tay của người thanh niên đó:
"Đến rồi hả, đây là bạn của tôi"
Đồ Du Du bắt đầu chảy mồ hôi lạnh, người tới tuy rằng chưa từng nói chuyện với cậu nhưng cậu lại biết được mặt của người này, hơn nữa nếu như để cho cậu ta nhìn thấy cậu khẳng định cũng sẽ nhận ra, Đồ Du Du nghĩ vậy liền vội vã muốn rời đi nhưng mà Hàn Kỳ ở phía sau lại kéo lấy cánh tay cậu:
"Này Du Du, cậu đi đâu thế, tôi giới thiệu với cậu đây là bạn trai của tôi"
Đồ Du Du mặt mũi trắng bệch, không nghĩ tới lại thảm như vậy bị học sinh trong trường bắt gặp tại trước cửa quán bar gay. Đồ Du Du cúi đầu thật thấp, chỉ mong cho đối phương không nhận ra được mình:
"Xin chào..."
Người nọ nhíu mày nhìn chằm chằm Đồ Du Du một lúc, sau đó còn cúi đầu xuống muốn xác định xem lại một lần nữa. Đồ Du Du hoảng hốt giả bộ đưa tay lên gãi trán ý muốn che đi gương mặt mình, có điều đối phương đến cuối cùng lại bất ngờ nói ra một câu thế này:
"Chẳng phải là thầy đó sao?"
Hàn Kỳ mới quen Hoàng Thế Trung được ba ngày cho nên cũng không có hứng thú muốn tìm hiểu quá sâu về cậu ta, chỉ biết cậu ta hiện tại vẫn còn đang là học sinh cao trung, vấn đề cậu ta học ở đâu, quen biết những ai cậu hoàn toàn không hề biết. Hiện tại thấy Hoàng Thế Trung nhận ra Đồ Du Du thì cậu cũng có điểm lúng túng không biết nên giải quyết như thế nào, Đồ Du Du buông tay xuống, gương mặt rõ ràng lộ vẻ lo lắng nhưng lại cố muốn tỏ ra thật bình thường:
"Là cậu hả... ha ha Hàn Kỳ là bạn đại học của tôi"
Hoàng Thế Trung có biết chuyện Tô Thành đang quen Đồ Du Du, gặp Đồ Du Du ở quán bar gay thế này cũng có điểm bất ngờ, không phải cậu bất ngờ vì chuyện biết Đồ Du Du thật sự là gay mà là cậu bất ngờ vì chuyện Đồ Du Du thế nhưng lại có gan dám làm ra chuyện này, nếu như để Tô Thành phát hiện ra việc Đồ Du Du đến quán bar gay một mình như vậy nhất định hắn sẽ nổi điên lên. Hoàng Thế Trung trong đầu liền lóe lên một suy nghĩ, đến cuối cùng liền cười cười hướng Đồ Du Du hỏi:
"Người bạn mà Kỳ Kỳ nói chính là thầy hả?"
Đồ Du Du hả một tiếng, Hoàng Thế Trung đưa tay khoác lấy vai của Hàn Kỳ rồi nhìn về phía Đồ Du Du:
"Chúng ta vào trong thôi"
Đồ Du Du lúng túng, bị học sinh trong trường phát hiện ra đến nơi này như vậy ngày mai có hay không trong trường sẽ có chuyện về cậu để truyền tai nhau chứ. Đồ Du Du vẫn còn chưa muốn mọi chuyện bị phanh phui ra sớm như thế, Hoàng Thế Trung là bạn trai của Hàn Kỳ, nếu như Hàn Kỳ nói một câu thì có thể cậu ta sẽ không nhiều lời nói chuyện này cho người khác, chính vì thế Đồ Du Du lúc này mới cắn răng đi vào trong quán.
Trong quán bar nhạc đập xập xình liên hồi, đèn điện mờ ảo nhấp nháy liên tục chiếu qua người cậu, thỉnh thoảng sẽ có một người đàn ông đi về phía cậu cười cười bắt chuyện, Đồ Du Du giống như một con cừu bị bắt vào động sói, chỉ cần có người lên tiếng một cái sẽ tự động giật mình né tránh ngay. Hoàng Thế Trung cũng biết được việc này liền lên tiếng giúp cậu một chút, ví như khi nào có người đi tới bắt chuyện với Đồ Du Du thì sẽ trầm giọng nói:
"Chúng tôi đang đợi bạn"
Đồ Du Du ngồi ở quầy bar, trong lòng âm thầm hối hận khi nghe theo Hàn Kỳ bước vào trong này, cậu ngồi mới chỉ một lúc thôi liền đã có rất nhiều đàn ông đi tới nói chuyện với cậu, có những người lịch sự kín đáo, có những người thì chẳng khác gì lưu manh du côn, may mắn là lần này cậu còn đi cùng với hai người nữa, nếu không vào đây một mình chỉ sợ là không dễ dàng trở về được. Hàn Kỳ gọi cho Đồ Du Du một ly wishky, thứ chất lỏng màu vàng được đựng trong một chiếc ly thủy tinh màu trắng, có hai khối đá cũng được bỏ vào trong đó, khối đã sớm đã tan hết một nửa rồi nhưng Đồ Du Du vẫn chưa động uống một ngụm nào. Hàn Kỳ nói chuyện với Hoàng Thế Trung một lúc liền quay sang hỏi Đồ Du Du:
"Cậu thấy thế nào, tôi đã từng nói cậu không phải một 0 thì quá phí đi, đàn ông chủ động đến chỗ cậu làm quen nãy giờ cũng phải hơn mười người rồi"
Đồ Du Du còn đang bận lo lắng chuyện Hoàng Thế Trung có hay không sẽ nói ra chuyện hôm nay cho học sinh trong trường biết, bây giờ nghe Hàn Kỳ nói vấn đề kia thì cậu cũng chẳng có thể để tâm được nữa:
"Hàn Kỳ, người kia chính là học sinh trong trường tôi, cậu ta nếu như nói cho mọi người biết chuyện hôm nay thì tính làm sao"
Hoàng Thế Trung vừa đi vệ sinh trở vào thì nghe thấy lời kia của Đồ Du Du, cậu ta bật cười lớn tiếng, bàn tay vỗ lên vai cậu nói thế này:
"Thầy yên tâm, em sẽ không nói chuyện này cho ai biết, hơn nữa cũng chỉ là thích đàn ông mà thôi, không có chuyện gì đáng xấu hổ cả"
Đồ Du Du giật mình, hai tay nãy giờ vẫn luôn khoanh ở trên bàn liền nhanh chóng cầm lấy ly rượu trước mặt uống một ngụm, chất lỏng cay nồng kia trôi qua cổ họng nóng rát, Đồ Du Du nhăn mặt bỏ ly rượu xuống bàn ho khan một tiếng. Hoàng Thế Trung ngồi xuống bên cạnh Đồ Du Du, lúc này vị trí chỗ ngồi có chút thay đổi, Hoàng Thế Trung và Hàn Kỳ ngồi kẹp cậu ở giữa, vừa vặn khiến cho những người đàn ông khác trong quán không có cơ hội đến chỗ cậu làm phiền.
"Thầy không cần phải ngại ngùng vấn đề này"
Đồ Du Du căng thẳng, cùng học sinh trong trường thảo luận vấn đề này thật sự khiến cho cậu không sao bình tĩnh được, gương mặt cậu lúc này đỏ ửng không rõ là do rượu hay do mất tự nhiên nữa. Đồ Du Du không biết nên nói cái gì tiếp theo cho nên lại đưa tay với lấy ly rượu uống thêm một ngụm nữa:
"Mong cậu đừng nói cho ai biết chuyện tôi ngày hôm nay xuất hiện ở đây"
Hoàng Thế Trung cười cười:
"Thầy cứ tin ở em"
Đồ Du Du không biết có thể tin được hay không nữa, nhìn thấy ly rượu đã bị mình uống sắp hết rồi, đầu óc Đồ Du Du có chút choáng váng liền cầm lấy ly rượu đó đưa lên ý muốn kính Hoàng Thế Trung:
"Như vậy... tôi kính cậu một ly"
Hoàng Thế Trung sảng khoái nâng ly rượu chạm vào ly của Đồ Du Du rồi nhấp một ngụm nhỏ. Đồ Du Du uống hết ly rượu kia liền cảm thấy trong người thoải mái lạ thường, tâm trạng không vui cũng giống như được xả bớt ra ngoài một chút, thứ chất lỏng này quả nhiên công hiệu như vậy có thể khiến cho người ta không bị căng thẳng nữa. Đồ Du Du hướng bồi bàn muốn lấy thêm một ly, ly rượu mới rất nhanh được đặt ở đối diện cậu, Hàn Kỳ lúc này mới lên tiếng:
"Du Du, tôi nói cho cậu biết, nếu như cậu thật sự thích đàn ông thì không cần phải ép buộc bản thân mình làm gì, dù sao đây cũng không phải là chuyện xấu, không phải đi cướp của gϊếŧ người phạm pháp gì mà lo"
Đồ Du Du nhấp một ngụm rượu nữa, vừa mới rồi vẫn còn giống như e ngại rất nhiều, hiện tại đã có thể thoải mái mà trò chuyện:
"Tôi nghĩ mình không có thích đàn ông đâu... tôi thích phụ nữ... chỉ là... chỉ là..."
Đồ Du Du nói đến đây thì dừng lại, nhớ tới những nụ hôn của Tô Thành lần ấy thật sự khiến cho cậu rơi vào một khoảng rối bời, cậu nói cậu thích phụ nữ nhưng tại sao đối với nụ hôn kia của hắn không cảm thấy chán ghét chứ.
Hoàng Thế Trung búng tay ý nói phục vụ mang ra một chai rượu, cậu ta ngồi bên cạnh rót rượu vào ly của Đồ Du Du:
"Thầy không cần phải tự lừa gạt chính bản thân mình, cứ làm những gì mình muốn là được rồi"
Đồ Du Du quay sang nhìn Hoàng Thế Trung, người này tại sao lại giống Tô Thành như thế, Tô Thành cũng nói cậu thích hắn, đây bây giờ Hoàng Thế Trung cũng nói đại loại giống như vậy, nói cậu đúng là thích người cùng giới không cần phải tự đánh lừa bản thân. Đồ Du Du cầm ly rượu uống thêm một ngụm nữa, cảm thấy hình ảnh phía trước đã sớm mờ mờ ảo ảo, cậu lắc lắc cái đầu nhỏ nói lớn:
"Không đúng, là do cậu nghĩ vậy thôi... chứ thật ra là tôi thích phụ nữ"
Hàn Kỳ cười cười kéo Đồ Du Du quay lại phía mình:
"Hay nhân tiện hôm nay thử một chút đi, thử xem xem cậu là thích đàn ông hay phụ nữ"
Đồ Du Du nấc một cái:
"Thử thế nào?"
Hàn Kỳ cười xấu xa:
"Liền trực tiếp thử thôi"
Đồ Du Du cầm ly rượu uống thêm một ngụm lớn nữa, đầu óc của cậu hiện tại bắt đầu quay cuồng, thần trí không còn tỉnh táo nữa, nghe thấy Hàn Kỳ nói có cách để xác nhận xem cậu thích đàn ông hay phụ nữ liền có hứng thú muốn thử:
"Được, cậu giúp tôi chọn một người đi"
Hoàng Thế Trung im lặng ở một bên nghịch điện thoại, vừa nghe thấy lời nói kia của Đồ Du Du liền không nhịn được mà nhếch môi cười, Tô đại thiếu gia vốn ngông cuồng ngang ngược, đắc tội với hắn nhất định là chết rất thê thảm.
Hàn Kỳ liếc mắt nhìn xung quanh liền chỉ tới phía một người đàn ông đang ngồi uống rượu một mình trong góc:
"Người kia thế nào?"
Đồ Du Du nheo mắt không nhìn thấy, cậu không có kính liền sẽ không thể nhìn xa được. Hàn Kỳ giúp Đồ Du Du mang kính lên mắt rồi nói lại:
"Người đàn ông mặc sơ mi trắng đó, xem bộ dạng kia có vẻ rất tử tế"
Đồ Du Du say rượu nhíu mày, vừa thấy anh ta liền lắc đầu không chịu:
"Không muốn, dáng người ẻo lả như vậy tôi không muốn"
Hàn Kỳ lại chỉ sang chỗ khác, phía đó là một nhóm nam sinh choai choai đầu xanh tóc đỏ:
"Vậy cậu xem người tóc vàng kia đi, cậu ta cũng vừa mới tới làm quen cậu đó"
Đồ Du Du hừ hừ:
"Không được, giống như thành phần lưu manh vậy"
Hàn Kỳ chỉ hết người này đến người khác nhưng Đồ Du Du vẫn lắc đầu không chịu, Đồ Du Du uống liền một lúc hết nửa chai rượu lúc này đã nằm gục xuống bàn mệt mỏi nói lung tung:
"Hàn Kỳ, tôi không thích đàn ông... tôi thích phụ nữ... tôi thích đàn ông... tôi không thích phụ nữ"
Đồ Du Du vừa khóc vừa cười ngồi bật dậy đưa hai tay đặt lên vai Hàn Kỳ nói:
"Hàn Kỳ, hay là cậu thử với tôi đi, chúng ta là bạn quen biết từ trước rồi, tôi không quen với người lạ"
Hoàng Thế Trung vừa nghe thấy Đồ Du Du nói vậy liền kéo tay cậu xuống tỏ ý không vừa lòng. Hàn Kỳ tửu lượng rất tốt, uống cũng đã nhiều nhưng không say đến mức không biết gì như Đồ Du Du:
"Tôi với cậu thì không thể nào, hai 0 với nhau mà lên giường thì thành cái dạng gì"
Đồ Du Du mở lớn hai mắt:
"Vậy tôi là 1, cậu là 0 có được không?"
Hàn Kỳ trên trán xuất hiện ba vạch đen:
"Tôi không lên giường với người không biết phương pháp, nơi đó của tôi cũng không phải muốn có là được"
Đồ Du Du bĩu môi:
"Vậy tôi tự mình tìm, tôi muốn thử xem tôi là thích đàn ông hay phụ nữ"
Đồ Du Du đứng dậy, uống rượu đến mức hai mắt mờ đi, đứng cũng không vững phải vịn tay vào bàn, nơi này đèn điện nhấp nháy không thể nào có thể nhìn kỹ được gương mặt, dáng vẻ của từng người, là cao hay thấp, là béo hay gầy cậu đều nhìn không được, chính vì thế lúc này mới lớn giọng muốn tổ chức tuyển chọn:
"Chỗ này ai muốn cùng với tôi hay không?"
Quả nhiên đã có rất nhiều đối tượng để ý đến Đồ Du Du, cho dù tiếng nhạc ở đây mở phi thường lớn nhưng Đồ Du Du vừa nói ra lời kia liền có rất nhiều người bước đến phía cậu. Hàn Kỳ cảm thấy không ổn vội đỡ lấy Đồ Du Du cười cười nói:
"Mọi người đừng để ý, người bạn này của tôi say rồi"
Đồ Du Du đẩy Hàn Kỳ ra:
"Tôi muốn xác nhận xem tôi là thích đàn ông hay phụ nữ, ai có thể giúp tôi?"
Một thanh niên có mái tóc đỏ rực nhìn qua chỉ trong độ tuổi học sinh mà thôi, cậu ta lớn tiếng cười ha ha xấu xa:
"Để anh đây, anh đây vừa làm cam đoan em liền không cần phụ nữ nữa"
Đồ Du Du nhìn thấy cậu nam sinh tóc đỏ kia thì lắc đầu quay sang Hàn Kỳ:
"Hàn Kỳ, tôi không thích người này... nhưng mà cậu nhìn xem cậu ta có thật sự sẽ làm được như vậy hay không?"
Cậu nam sinh tóc đỏ kia vừa nghe thấy lời nói của Đồ Du Du liền cười lớn, trực tiếp muốn vươn tay kéo lấy cậu, Hoàng Thế Trung lúc này mới đi tới đứng ở phía trước Đồ Du Du đưa mắt cảnh cáo nhìn nam sinh tóc đỏ kia:
"Cậu ta đã nói không thích, mày còn định làm gì?"
Có một người chạy tới nói cái gì đó với nam sinh tóc đỏ kia, nam sinh tóc đỏ đó liền đưa mắt nhìn về phía Hoàng Thế Trung đánh giá một lượt, cuối cùng vẫn là lựa chọn xoay người rời khỏi đây.
Đồ Du Du ở phía sau kéo Hoàng Thế Trung qua một bên:
"Tiêu chuẩn của tôi chính là phải cao, mặt phải đẹp, người phải lớn, phải sạch sẽ"
Một người đàn ông khác có vẻ là thành phần trí thức cũng lên tiếng:
"Như vậy cậu thấy tôi thế nào?"
Đồ Du Du loạng choạng bước tới phía người vừa nói kia, người nọ ngay lập tức vòng tay ôm lấy eo cậu, không rõ là xuất phát từ ý tốt muốn đỡ lấy cậu hay chính là muốn lợi dụng cậu. Đồ Du Du bị ôm vào lòng như vậy liền giãy giụa muốn thoát ra, nhưng mà người kia lại cứ ôm chặt lấy cậu, Đồ Du Du hoảng sợ liên tục dùng sức đẩy anh ta ra:
"Buông tôi ra, tôi không thích anh"
Người nọ định luồn tay ra phía sau mông của Đồ Du Du vuốt ve, Hoàng Thế Trung ngay lập tức dùng sức bẻ cổ tay anh ta ngược ra phía sau khiến cho anh ta cũng phải buông Đồ Du Du ra ngay lập tức, Đồ Du Du lại chạy về phía Hàn Kỳ nói:
"Là người xấu, tôi muốn quen với người tử tế".
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Mơ Tưởng Em Ấy Cũng Vô Dụng
- Chương 33: Tuyển chọn