Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô ta nằm dưới thân đàn ông, biểu cảm hưởng thụ, không có chút ép buộc hoặc không bằng lòng nào.
Trên đầu đạo diễn Vương băng bó vải trắng, vết máu trên mặt còn chưa lau sạch, biểu cảm phấn khởi lại dữ tợn.
Hai người đàn ông khác cũng hoàn toàn quên mình, hưởng thụ.
Trên sàn nhà trong căn phòng có rác, nhìn ra bọn họ đã cắn thuốc.
Cảnh tượng vừa xuất hiện, khách khứa toàn trường chấn động, còn xôn xao hơn cả lúc ngôi sao màu lam xuất hiện.
Lớn tuổi, không chịu được loại kí©h thí©ɧ này, cầm ly rượu ngồi trong góc sảnh há miệng thở dốc.
Đại đa số mọi người khϊếp sợ mấy giây xong, vì cho người nhà họ Tống mặt mũi, xoay người bày tỏ không xem nữa, nhưng ánh mắt lại không nhịn được nghiêng mắt nhìn vào màn hình.
Các phu nhân vừa rồi vây chung quanh Dương Như, đều đang bàn tán, vốn lấy lòng toàn bộ biến thành cười trên nỗi đau của người khác, mỉa mai chế giễu.
"Trời ạ, tôi nhìn thấy gì vậy, ba người đàn ông và một người phụ nữ lên giường, chuyện này thật buồn nôn."
"Không ngờ tiểu thư nhà họ Tống biết chơi như thế, là Nhị tiểu thư nhà họ Tống Tống Tinh Nguyệt đúng không, lại thấp hèn như vậy, một lần chơi ba người đàn ông."
"Còn không phải sao, Dương Như ở bên ngoài nói con gái bà ta ai ai cũng băng thanh ngọc khiết, bây giờ bị vả mặt đi, tôi đoán a, nói không chừng Tống Tinh Nhật cũng là như thế này, cô ta hai mươi bốn tuổi đã giành được địa vị ảnh hậu, trèo cao như nào, nói không chừng cũng là nhờ ngủ trong vòng giải trí."