Đợi mọi người báo cáo xong thì...
Hắc Vũ mới báo cáo:
_ Bẩm chủ nhân... Sùng Gia, Ác Dã đã được chúng thuộc hạ... thu phục hoàn toàn tất cả các tổ chức lớn nhỏ của giới Hắc đạo. Ngoài ra thì Blood Rose hiện tại là... thần long thứ 3 trong thế cục Tam hoàng long Điện hạ... Death Sign, Bloody Demon và... Blood Rose...
CÁI GÌ...??
Devil Shadow của Lãng Doanh Cơ đã bị... rớt đài khỏi vị trí... Tam hoàng long Điện hạ ư...???
Chưa hết kinh ngạc, Dạ Diễm tiếp lời:
_ Ngoài ra, hiện phe ta - Blood Rose đang thành lập liên minh với Bloody Demon...!!
HỢP TÁC VỚI BLOODY DEMON...??
CỦA TU LA VƯƠNG...??
.
.
.
.
2 năm trước khi quyết định giao việc cho bọn họ, cô chưa từng kì vọng bọn họ sẽ...
Thành công vượt bậc như...
HÔM NAY...!?
Cô hơi sốc... trước khả năng của họ...!!
Tuy trong truyện có nhắc tới, dàn harem của nguyên chủ năng lực thượng thừa, người nào cũng anh dũng, cơ trí hơn người...
Chỉ là... dù tài giỏi đến đâu...
Thì họ cũng chỉ là những gã si tình nguyên chủ...!!
Nguyện ở bên " cô"... dù chỉ là thân thuộc hạ...
Cũng cam nguyện...!!
.
.
.
.
Vì nguyên chủ thích tự mình gánh vác mọi chuyện...
Trước đây, chưa từng chia sẻ trọng trách với bọn họ...
Cho nên, không thể nhìn thấu hết...
Năng lực của bọn họ vốn vượt trội như thế nào...??
.
.
.
.
Lúc trước, khi nghe Thiên kể chuyện về nguyên chủ...
Cô đã... tiếc cho nguyên chủ biết bao..!!
Nguyên chủ quá cao ngạo, quá cuồng vọng... nên luôn đặt bản thân ở vị trí cao nhất!
Không ai có thể tới gần...
Nên hơn bất kỳ ai, " cô" là kẻ cô độc nhất!!
Cuối cùng thì... phải lòng kẻ không yêu mình...
Rước lấy... kết cục bi thương...!
.
.
.
.
Cô nhất định sẽ sống khác!
Sẽ... thay nguyên chủ...
Trân trọng từng người bọn họ...
Thật nhiều...!!
.
.
.
.
--------- Sàn bar Lonely-------
_ Chủ nhân! Người muốn dùng gì ạ?
Cô khẽ đáp:
_ 1 ly nước khoáng thôi!
_ Vâng ạ!
Sở dĩ cô không chọn rượu là vì 2 lý do...
1 là rượu rất có hại...
Thiên và Phong trước đây cũng không hề động giọt rượu nào...
Cô cũng muốn giống 2 cậu ấy!
2 là cô đang ở chung với gia đình...
Có mùi rượu thì thật không hay..
Nhất là với... thân phận Lưu nhị tiểu thư nhút nhát, hiền lành...!
.
.
.
.
_ Chào! Cô là... Thiên Nguyệt...Chủ nhân của nơi này sao...??
Cô xoay qua...
1 nam nhân dáng vẻ nam tính phong trần, ít gò bó... Đôi đồng tử tinh tế màu đồng thật sự...rất hợp với hắn! Ngũ quan đường nét hài hòa... Nhìn qua body hắn, cô chắc chắn hắn là người trong Hắc đạo...
Huyết khí và lệ khí trên người hắn...
Cho thấy... thân phận hắn...
Không hề nhỏ...??
.
.
.
.
Cô đáp lửng:
_ Ngài là...
_ Tôi là Lăng Huyết Vũ...
Cô lịch sự đáp:
_ Thì ra là ông hoàng khí giới... Hân hạnh!
Hắn thích thú... Xem ra cô không lạnh lùng như lời đồn thổi:
_ Tôi mới là người lấy làm hân hạnh... Được diện kiến Tân chủ nhân của chiếc ghế nóng Tam hoàng long Điện hạ! Thật lấy làm... vinh dự...!!
_ Không dám...
Cô nâng cốc với hắn... Hắn cũng lịch sự đáp lại.
_ Thiết nghĩ... Lăng thiếu hôm nay đích thân đến đây, chắc không chỉ đơn giản để... chào hỏi... Đúng không??
_ Haha... Thiên Nguyệt bang chủ thật là mau mắn!
Cô nhìn hắn... Hắn hiểu ý liền nói:
_ Tôi sẽ rất... vinh hạnh nếu được hợp tác cùng... Blood Rose...
Cô nâng cốc... nghĩ ngợi... cười cười với hắn...!
Rõ ràng là hắn không biết trong 2 năm nay cô đã âm thầm nâng đỡ 1 thân tín...
Lập ra 1 khu xưởng chìm dưới lòng đất... chuyên nghiên cứu sản xuất vũ khí, cơ giới, khí giới... hàng loạt...
Ngoài ra, cô còn có công trình nghiên cứu bí mật của Huyết Lệ... về y độc dược, mê dược, mị liệu... đang có những thành tựu ở mức báo động...!?
Khẳng định sẽ gây sốc cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội khảo nghiệm sơ qua... bằng mắt!!
.
.
.
.
Nhưng nếu cô nhận lời hắn ta thì chỉ... có lợi mà không có hại!
Huống chi... việc cô bắt tay với hắn sẽ tạo nên lớp sương mù hư ảo...
Che mắt người ngoài...!!
Giúp cô bảo vệ người của cô, cũng như tâm huyết bao lâu nay bọn họ vì cô mà cố gắng...
Trước khi nắm chắc phần thắng...
Cô tuyệt đối không thể để lộ lợi thế cho kẻ khác... đề phòng...!?
.
.
.
.
Nghĩ vậy, cô liền đáp:
_ Đây là 1 hợp tác đôi bên đồng có lợi... Vậy thì... Tại sao không..??
Hắn hào sảng đáp:
_ Tốt! Rất tốt... Quả nhiên, tôi không nhìn lầm... Thiên Nguyệt bang chủ quả rất biết cách làm ăn...
Hắn cụng ly với cô:
_ Hợp tác thành công...
Cô nâng ly với hắn, đáp:
_ Lần hợp tác này nhất định.... thành công!!
" Keeng..." Âm thanh của 2 chiếc ly pha lê khẽ chạm vào nhau...
Đồng thời cũng là điềm báo hiệu... cho 1 cuộc giao dịch không hồi kết...
CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU...!!
.
.
.
.
--------- Sáng hôm sau ----------
_ Con chào cả nhà...Con đi học đây ạ..!
Hôm nay, không hoành tráng như hôm qua... Chỉ có anh Hai đưa cô đến trường...
_ Em gái! Em quên gì rồi...?
Cô nghiêng đầu thắc mắc... Thấy vậy, anh Hai cô ra dấu vào đôi gò má cương nghị của ảnh...
Cô lắc đầu... thật bó não với ông anh trai... có cái tật lớn hơn cái tuổi này!!
Cô thơm chụt vào 2 bên má anh... Mỗi bên 1 cái thật kêu...!
Anh cô... thì như trẻ con được kẹo... Cười toe toét... Mất hết cả hình tượng Lưu tổng lạnh lùng...
_ Bảo bối... Em đi học vui vẻ nha...! Chiều anh sẽ tới đón em sớm... Nhớ chờ anh nha..!!
Cô phẩy tay... ra ý đuổi anh Hai đi ! Anh Hai cô ủy khuất, cố tình hét to phá cô:
_ Nè! Đừng vì nhớ anh mà... khóc nhè nha! Anh thương em nhất trên đời...!
Yêu em...
Đã vậy anh còn làm dấu trái tim, ra vẻ bắn điện về phía cô nữa!!
Anh cô... trả đũa cô... Đủ thâm nha!
Giờ thì ai... cũng nhìn cô như sinh vật lạ nhất hành tinh...
" Anh Hai... Đáng ghét!!" Cô đành oán hờn anh Hai qua... tâm trí...!?
.
.
.
.
------- Lớp A1 khối 10 ------
_ Này..!!
_ Hửm...??
_ Lúc... lúc sáng là ai đưa cô đến trường vậy??
_ Hỏi chi...??
_ Ừ thì... tò mò!!
_ Tò mò hay đấy...!?
_ Hắn là ai...??
Cô đâu thể khai là anh cô... Chỉ cần tra 1 chút là ra... Anh cô là Lưu tổng danh tiếng, tra thêm xíu... là lòi ra Nhị tiểu thư Lưu gia...
Cô... không muốn áp lực... Lưu Khả Nhi - khuê nữ yếu ớt, nhút nhát...
Đè lên vai cô tí nào...!?
Như bây giờ thoải mái hơn nhiều...!!
Doãn Mặc Long không bỏ cuộc, hỏi tiếp:
_ Có... có phải người quan trọng không?
_ Phải!
Cô buột miệng đáp... Anh Hai cô mà... Đương nhiên là người quan trọng với cô rồi!?
Nhưng, " người quan trọng" mà Doãn Mặc Long ám chỉ lại là... kẻ mà cô bảo là vì anh... khiến cô nhớ tới " hắn"...!?
Trong cuộc nói chuyện hôm qua ở... rừng phong nhỏ...
Và dĩ nhiên " hắn" mà cô bảo là " người quan trọng"... hôm qua...
Chính là Thiên... và Phong!!
.
.
.
.
Khi Doãn Mặc Long nhìn và nghe cái cách cô thể hiện nỗi nhớ da diết về
" người quan trọng" kia thì...
Đã đủ để anh ta hiểu " người quan trọng" kia mà cô nhắc đến là nam nhân mà cô quan tâm...!!
Về phần cô...
Cô thì lại không hề biết Doãn Mặc Long... lại tự hiểu nhầm và xem...
Anh cô là... chướng ngại...
CẦN LOẠI BỎ...!?
Còn vì sao muốn loại bỏ...
Thì chính anh ta cũng khó hiểu...??
Chỉ biết là...
Việc gã kia là " người quan trọng" của cô làm anh ta... khó chịu...!?