Chương 13: Bị Thương.

Trong bệnh viện, Lý Thuần Khuê đang lo lắng chờ bên ngoài phòng cấp cứu, mà Mộ Dung Bá Lâm cũng đang dựa lưng vào tường, anh lấy thuốc ra hút, mặc cho y tá có khuyên như thế nào, anh liếc mắt lạnh lùng khiến y tá im bật không dám lên tiếng, đây là khu bệnh vip chỉ có người có tiền mới được vào, mà Mộ Dung Bá Lâm nổi tiếng ai không biết anh khó tính, phong lưu nhưng rất khó chiều.

Lý Thuần Khuê vừa nãy thấy cô chạy ra vội vàng đuổi theo, ra đến nơi chỉ thấy chiếc xe kia đang lao về phía cô ấy, cô chưa kịp phản ứng đã thấy bóng dáng Mộ Dung Bá Lâm xông đến ôm Nam Cung Dư Y tránh sang bên làn đường. Lý Thuần Khuê cho người thông báo với Mộ Dung Tước, vì tránh lại có chuyện khiến Mộ Dung Bá Lâm nghi ngờ nên anh hiện tại chưa xuất hiện, chỉ ngồi tại phòng của giám đốc bệnh viện chờ kết quả.

" Bác sĩ, phu nhân thế nào rồi?" Lý Thuần Khuê là thấy bác sĩ ra ngoài trước, cô tiến lên vội vàng hỏi, mà Mộ Dung Bá Lâm cũng vứt điếu thuốc xuống sàn nhà chân không hiểu vì sao cũng vội vàng như vậy. Anh vốn dĩ hôm nay bị Thôi Chiêu My làm phiền ép anh phải đưa cô đi thử đồ cưới, anh vì kí kết giữa Thôi Tuyết Lệ nên mới nhẫn nại đưa cô ta đi, không ngờ anh mới đi lấy xe liền thấy Nam Cung Dư Y cùng Thôi Chiêu My tranh cãi, Thôi Chiêu My liền dứt tay hất Nam Cung Dư Y ra khỏi làn đường, anh thấy cô ấy nguy hiểm liền không cần suy nghĩ lập tức xông đến ôm cô tránh chiếc xe kia. Anh tự khuyên nhũ mình cũng may anh ôm cô kịp thời tránh đi, có khi cô ấy đã, nghĩ đến thôi cũng khiến toàn thân anh đau buốt. Anh không biết tình cảm dành cho cô ấy là gì? Chỉ biết không gặp thì thôi mà đã gặp được cô anh lại không nỡ buông tay, anh biết cô là vợ của chủ tịch tập đoàn RZ, anh không sợ cái tập đòan gì đó, cái anh cần là cô ấy là Nam Cung Dư Y.

" Phu nhân chỉ bị thương ngoài da, do vì sợ hãi mà ngất đi thôi." Bác sĩ nói cụ thể sau đó liền rời đi, còn có một nhân vật lớn còn đợi ông trong phòng giám đốc, ông không dám chậm trễ.

" Lâm thiếu ngài muốn làm gì?" Lý Thuần Khuê lên tiếng ngăn cản khi thấy Mộ Dung Bá Lâm muốn vào phòng bệnh.

" Vào nhìn cô ấy!" Mộ Dung Bá Lâm nhướng đôi mày khó chịu lên tiếng. Ai dám cản đường anh chứ.

" Lâm thiếu, phu nhân không thích gặp người, cô ấy vừa kinh sợ xin Lâm thiếu hãy về cho." Lý Thuần Khuê lạnh lùng lên tiếng, nhất quyết không cho anh vào, thấy anh kiên quyết muốn vào cô ra hiệu cho bốn người hộ về phía sau tiến lên.

" Được lắm! Nhắn với cô ấy, mạng cô ấy là tôi nhặt về lại, nếu để lần sau tôi phát hiện cô ấy ngu ngốc như vậy thì đừng trách tôi." Mộ Dung Bá Lâm đi không mang theo ngừoi, vả lại anh nhớ đến sắc mặt thù hận của Nam Cung Dư Y lúc ở nhà hàng liền giận dữ bỏ lại câu nói, sau đó lưng thẳng tấp bước ra ngoài.

Bên ngoài xe của Mộ Dung Bá Lâm, Thôi Chiêu My vẫn đi qua lại lo lắng không thôi, cô không thể ngờ rằng Nam Cung Dư Y có thể về lại nước được. Bên mỹ là cô giả mạo thân phận Mộ Dung Bá Lâm bắt thuộc hạ của anh bằng mọi cách không để Nam Cung Dư Y về nước, nếu chuyện này để Mộ Dung Bá Lâm biết anh sẽ không bỏ qua cho cô, nhưng cô ta không biết có người vì sợ Nam Cung Dư Y về nước cũng cho người âm thầm cản đường là Mộ Dung Cầu.



" Em với cô gái kia có quan hệ gì? Vì sao vừa nãy hai người lại tranh chấp?" Mộ Dung Bá Lâm hướng Thôi Chiêu My tra hỏi.

" Em, em không biết cô ấy! Chắc là cô ấy nhìn lầm người?" Thôi Chiêu My cúi gầm mặt không dám ngước mặt nhìn anh trả lời.

" Thôi Chiêu My! Nếu để tôi điều tra được, em không yên với tôi đâu?" Mộ Dung Bá Lâm nói xong liền lên xe lái rời đi, cũng mặc kệ Thôi Chiêu My sợ hãi không biết phải làm sao? Cô ta khi nãy gọi cho mẹ cô ta, nhưng điện thoại của Thôi Tuyết Lệ lại trong tình trạng khoá máy đến giờ cô ta vẫn chưa thể gọi được.

Phòng giám đốc bệnh viện, sau khi nghe bác sĩ khám cho Nam Cung Dư Y nói cô không sao, anh nhẹ nhàng thở ra, vừa nãy khi nghe Từ Tử Hoa thông báo, anh không kịp bình tĩnh hay trấn tĩnh như mọi khi, anh mất kiểm soát một đường lái thẳng đến bệnh viện, anh không biết thật sự nếu Lâm Cao cùng Từ Tử Hoa không cản anh, anh đã chạy thẳng đến phòng bệnh nhìn cô rồi. Vì có mặt Mộ Dung Bá Lâm cho nên anh không thể lộ diện bên cô được. Cũng là đàn ông, anh biết Mộ Dung Bá Lâm cũng đã động tình với cô gái của anh, anh không đảm bảo nếu anh không hiện diện, không trực tiếp xuất hiện, chăm sóc yêu thương cô thì cô có yêu anh không? Mộ Dung Tước càng suy nghĩ càng thấy mệt mỏi.

Một tiếng sau đó Nam Cung Dư Y đã tỉnh, cô một mực đòi xuất viện, Lý Thuần Khuê thông báo với anh một chút hỏi ý kiến anh, anh chỉ nói làm theo ý cô, ở bệnh viện anh cũng không thể lui tới được, về nhà ít ra anh còn có thể gặp cô, anh cũng cho người gọi bác sĩ riêng để khi cô có chuyện gì ngoài ý muốn còn chăm sóc cô.

Biệt viện ngoại thành.

Trong phòng ngủ lớn, Nam Cung Dư Y đang nằm trên giường lớn, cô mới được đo nhiệt kế, sốt hơn 38 độ, bác sĩ riêng cho cô uống huốc hạ sốt bây giờ cô đang nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng có vẻ vì sốt mà giấc ngủ không được yên, từ hôm đó xảy ra quan hệ với chồng, trong phòng cô không hề bật đèn, kể cả đèn ngủ bên cạnh giường cô cũng không bật, chỉ có đèn ngủ nhỏ yếu ớt hất lên căn phòng lớn.

Mộ Dung Tước sau khi nghe từ bác sĩ tình trạng cô ổn định, đợi cô ngủ sâu một lúc anh mới mở cửa bước vào. Anh biết cô chưa thể chấp nhận nhìn nhận anh cho nên căn phòng luôn không được bật đèn, anh tiến tới nhẹ nhàng ngồi xuống giường lớn, đưa tay sờ nhẹ gương mặt cô, vì ngủ không sâu nên khi tay nhẹ chạm một lúc cô liền tỉnh, cô mơ hồ ngửi được mùi thuốc lá thanh mát còn có mùi hổ phách nam tính của anh, cô nhận ra anh dù trong bóng tối, là Roy chồng cô đã trở lại.