- "Thiếu gia cậu mang áo quần gì kì cục vậy?"
- "Kệ ta đi, các người thật phiền phức!"
Thiếu gia vơ đại cái cái cặp và chạy ra khỏi nhà, không thèm đi xe riêng nữa.
Thầy giáo:
- "Hôm nay lớp ta có một bạn mới! bạn ấy tên là Hoàng Minh Phong, em vô chào các bạn đi!"
Cậu ta bước vào, áo còn chưa bỏ vô quần, xộc xệch như lưu manh còn một chi tiết nữa là cậu ta còn chưa chải đầu, rồi cậu ta nhìn mọi người cười cười:
- "Chào!"
Nói xong một câu ngắn gọn xúc tích, hắn không kịp để thầy phân chỗ mà cứ thế chạy xuống chỗ bàn cuối ngồi làm con nhỏ ngồi cạnh giật cả mình, thấy nhỏ ngô nghê không biết gì, hắn vỗ vai nó rồi nói:
- "Cho ngồi chung với, hề hề!
" người đâu mà vô lối" nhỏ nghĩ thầm.
Nhỏ tên là Trịnh Nhã Hân, một học sinh không nổi cũng không chìm của lớp, nhưng Nhã Hân ít nói, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lúc nào cũng ôm lấy quyển truyện đọc đến nỗi không biết trời đất có hình gì luôn, lần này nhìn thấy Phong, chắc cậu ta quậy đến nỗi cô không học được mất thôi.
Suốt cả buổi học, cậu ta cứ nói chuyện blobla... đủ thứ, cậu ta quen người khác cũng nhanh thật, nói chuyện với mấy tên bàn cuối ngó bộ thân thiết lắm, rồi quay sang Hân định nói chuyện thì thấy cô đang núp sau lưng đứa ngồi trên để đọc truyện, thấy cô đọc say sưa cậu ta giật ngay cuốn truyện xem có gì hay ho, đang giơ lên coi thì thầy đi xuống thu ngay cuốn truyện, thế là xong, Hân bực lắm nhưng mà chả làm gì được với hắn hết.
Sau vụ đó, Nhã Hân ngày nào cũng chửi Phong cho bõ ghét, thấy mặt hắn là y như rằng sắp có suy sẻo xảy ra, cô như muốn điên lên với hắn nhưng đành nhịn để chờ cơ hội phục thù