Chương 22: Cấm túc
Đối với thái độ của hai người Nhan Nhiễm Tịch không thèm để ý, chỉ là khổ người bên cạnh nàng, cứ như ai thiếu tiền các nàng vậy.
Nhan Nhiễm Tịch thở dài: "Tốt lắm, có gì phải tức giận, vẫn là đi thu dọn phòng một chút, có chút mệt mỏi, ta đi ngủ trước." không chút cảm xúc đi vào trong phòng.
Cổ Điệp thấy Nhan Nhiễm Tịch ly khai, nói: "Đây là vương gia loại gì chứ, hắn là một cái ma ốm cư nhiên làm khó tiểu thư, thật sự là đáng chết."
"Đừng nói nữa, không nên mang cho tiểu thư phiền toái, nhanh đi thu thập phòng đi, tiểu thư thích sạch sẽ." Khinh Âm ôm Tiểu Hắc thản nhiên nói, đối với loại tình huống này mặc dù nàng không hài lòng nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài, chỉ là con ngươi băng lãnh phát ra tia thâm trầm.
Quét mắt nhìn Ngọc Lan bên cạnh thanh âm không giống như đối với Cổ Điệp lạnh lùng, mà là hơn vài phần xa cách cùng lạnh lùng: "Ngươi cũng mau đi đi."
Ngọc lan thật sâu nhìn vào mắt Khinh Âm, thấy nàng khí chất cùng Nhan Nhiễm Tịch thật sự giống nhau, đều là một loại lạnh nhạt, chính là Nhan Nhiễm Tịch lạnh nhạt đối với mọi vật đều thờ ơ; mà Khinh Âm là lộ ra vài phần lãnh ý.
Cổ Điệp bĩu môi đi .
Về phần Tây Tần quốc, sau khi Nhan Nhiễm Tịch rời đi, Hoàn Nhan Miên Tĩnh đột nhiên bệnh tình nguy kịch, hết thảy tới quá nhanh , bởi vì chuyện hoàng hậu mất tích đã gà chó không yên, nay Hoàng Nhan Bân lại lo lắng cho Hoàng Nhan Miên Tĩnh nữ nhi mà hắn yêu thương nhất.
Thái y xem không ra bệnh tình gì liền nói Hoàn Nhan Miên Tĩnh bị bệnh dịch .
Điều này làm cho Hoàn Nhan Bân nháy mắt già đi rất nhiều.
Hoàn Nhan Dực Trạch cùng Hoàn Nhan Hàn Cách đều nhíu mi, Hoàn Nhan Miên Tĩnh thân thể vẫn tốt lắm, như vậy bị bệnh gì mà thái y tra không ra nguyên nhân, điều này không khỏi làm cho bọn hắn hoài nghi là Nhan Nhiễm Tịch làm.
Hoàn Nhan Dực Trạch lạnh run người, nhớ tới Nhan Nhiễm Tịch ở cung yến không tiếng động nói ra chữ kia, trong lòng cũng hiểu được một số điều, quả nhiên Nhan Nhiễm Tịch là không thể chọc, nàng rốt cuộc là loại người nào cư nhiên lợi hại như thế.
Mà Nhan Bùi Luân về phủ đem bình sứ giao cho Kiều Phi, nhìn Kiều Phi trong mắt nhu tình cùng đau xót, thở dài, nhiều năm qua huynh đệ của hắn, hắn lại làm sao có thể không rõ Kiều Phi đối Nhan Nhiễm Tịch cảm tình? Chỉ là chuyện tình cảm này không thể được.
Việc này là việc nhỏ, chuyện tình oanh động là mỹ thực trai đã chuyển đi.
Tống Tránh Thư đối với người ngoài kể lể, bởi vì Hoàn Nhan Miên Tĩnh chết, hoàng thất đối với mỹ thực trai tiến hành chèn ép, bọn họ ở đây không làm ăn nổi nữa, cho nên phải rời khỏi đây, lúc gần đi vẻ mặt buồn thảm, mọi người đều rung động, trong lòng đối hoàng thất phê bình kín đáo.
Kỳ thật hoàng thất cũng là rất vô tội, bọn họ chưa từng có chèn ép mỹ thực trai, cho dù là muốn, cũng sẽ không làm ở thời điểm này, thật là không biết nói làm sao, mỹ thực trai thật không ngờ làm cho Tây Tần quốc họa vô đơn chí.
Chính là mỹ thực trai rất muốn ly khai Tây Tần quốc để đi Nam Lân Quốc.
Đi vào Nam Lân Quốc đã một thời gian , nhưng chưa từng thấy Minh vương, kỳ thật Nhan Nhiễm Tịch cũng không có muốn nhìn thấy hắn, tốt nhất là cả đời đều không cần thấy, đây là suy nghĩ của Nhan Nhiễm Tịch.
Mấy ngày nay đối với Minh vương phủ Nhan Nhiễm Tịch cũng có một ít hiểu biết, công là phải do Cổ Điệp, mỗi ngày mặc kệ Nhan Nhiễm Tịch có nguyện ý hay không đều nói bên tai nàng không ngừng.
Trong Minh vương phủ, tiểu thϊếp vô số, nhưng đều do người khác đưa vào, Dạ Thương Minh bởi vì thân thể có bệnh nên những người đó đều để trang trí, tuy nói như vậy nhưng chúng đại thần vẫn như trước tặng người, dù sao ai mà không muốn lấy lòng Dạ Thương Minh, quyền khuynh thiên hạ này.
Hiện tại trong phủ trừ bỏ những tiểu thϊếp khác, còn có bốn tiểu thϊếp có thân phận rõ ràng, nhưng Nhan Nhiễm Tịch trong lòng cũng rất rõ ràng, những nữ nhân đó chỉ sợ là đến giám thị.
Mà hai nam tử tới đón các nàng, đều là bạn tốt của hắn, một người là Liên công tử trong tứ đại công tử, cũng chính nam tử tao nhã kia, người còn lại có thể nói là cùng nàng có quan hệ sâu xa, miễn cưỡng có thể gọi hắn là tam sư huynh, cũng chính là đồ đệ của Vụ Thí Bạch Ngạn Túng.
Trái lại hiện tại tình thế Nam Lân Quốc, hoàng thượng Nam Lân Quốc Thượng Quan Thương Vân cùng Dạ Thương Minh là huynh đệ chơi với nhau từ nhỏ, mẫu thân Dạ Thương Minh cùng mẫu thân Thượng Quan Thương Vân là bạn khuê phòng với nhau, nhưng mẫu thân Dạ Thương Minh ở Dạ gia không được sủng, cho nên ở thời Dạ Thương Minh chưa được sinh ra đã bị trúng thai độc, sau khi sinh xong, mẫu thân Dạ Thương Minh liền chết, sợ Dạ Thương Minh bị nguy hiểm, liền phó thác hắn cho mẫu thân Thương Quan Thương Vân, cho nên Dạ Thương Minh là do mẫu thân Thượng Quan Thương Vân nuôi lớn, nhưng lúc bọn họ còn rất nhỏ cũng bị người hại chết, trước khi chết nguyện vọng duy nhất chính là mong hai người bọn họ hòa thuận vui vẻ. Cho nên lúc Thượng Quan Thương Vân lên ngôi hoàng đế, chuyện thứ nhất làm đó chính là phong Dạ Thương Minh làm vương gia, thành vương gia khác họ đầu tiên của Nam Lân quốc.
Bất quá thái hậu đối với Dạ Thương Minh có thành kiến, bởi vì đương kim thái hậu không phải mẹ đẻ Thượng Quan Thương Vân, nàng cũng có con ruột của mình, cũng chính là đương triều Thành vương, Thượng Quan Bác Thành.
Nếu không có Dạ Thương Minh đương kim Hoàng thượng sẽ là Thượng Quan Bác Thành, nàng sao có thể không hận.
Đối với tình thế như vậy Nhan Nhiễm Tịch cũng không nói gì, Dạ Thương Minh rõ ràng sắp chết, cư nhiên còn bị nhiều người kiêng kị, không thể không nói, người này uy hϊếp rất mạnh.
Nghe xong việc này, Nhan Nhiễm Tịch lại tiến vào mộng đẹp.
Bên cạnh Khinh Âm nhìn Nhan Nhiễm Tịch ngủ say rất là bất đắc dĩ, mặc kệ như thế nào thì tiểu thư vẫn ngủ được, là một người rất biết hưởng thụ .
Cổ Điệp lấy ra một cái chăn mỏng đắp lên người Nhan Nhiễm Tịch, biết nàng còn lâu mới dậy nên cũng không có làm phiền nữa.
Mỗi một động tác nếu ngươi nhìn kỹ đều có thể thấy được bọn họ thật cẩn thận.
Ngọc lan đi vào bên trong, Khinh Âm liếc mắt nhìn Cổ Điệp, Cổ Điệp nhẹ nhàng rời đi, ngăn cản Ngọc Lan: "Có việc gì?"
Đối với thái độ như vậy, Ngọc Lan đã quen, từ khi nàng bị phái tới bên người Nhan Nhiễm Tịch, nàng vẫn không gần Nhan Nhiễm Tịch, gật đầu nói: "Vừa quản gia đến đây, nói là sắp tới không cho phép tiểu thư đi ra ngoài."
"Dựa vào cái gì?" Cổ Điệp quát, nếu không phải sợ đánh thức Nhan Nhiễm Tịch, nàng hiện tại sẽ mắng to.