Chương 8.2: Làʍ t̠ìиɦ với thầy giáo (H)

"Lâm Kiều Kiều."

"Có!"

Nghiêm Thời Chi ngẩng đầu, nhìn về phía cô gái đang đứng trong đám người, bộ dạng dịu ngoan như vậy, miệng lại rất độc, còn nói hắn ta già, Nghiêm Thời Chi cười cực kì dịu dàng: "Bạn học, phiền bạn nói lớn tiếng một chút."

Bị gọi tên điểm danh, không thể nghi ngờ là việc sẽ khiến người ta hoảng sợ, dường như tất cả mọi người đều quay qua nhìn cô, Lâm Kiều Kiều sợ nhất là mọi người nhìn chăm chú vào cô, cô khẽ cắn môi dưới, giọng nói cố gắng to lên: "Có!"

Thanh âm của cô tuy lớn hơn trước, nhưng vẫn mang theo chút kiều mỵ động lòng người.

Nghiêm Thời Chi lại nói: "Có thể lớn hơn chút nữa không?"

Lâm Kiều Kiều trợn tròn mắt, trong lòng tức giận, người này đây là cố ý đúng không? Rõ ràng cô đã nói to như vậy rồi mà hắn ta vẫn không nghe thấy! Không nghe thấy thì đi khám bác sĩ đi, đừng ở đây mà bắt bẻ! Tuy rằng trong lòng không thoải mái, nhưng cô lại không dám nói ra. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng dùng giọng to nhất để đáp: "Có!"

Nghiêm Thời Chi nhìn thấy mặt của Lâm Kiều Kiều đỏ bừng, hắn ta mới gật đầu hài lòng: "Người trẻ tuổi nên như vậy, nói chuyện phải to tiếng một chút."

Lâm Kiều Kiều tức chết mất, nhưng lại không thể làm gì với Nghiêm Thời Chi, chỉ có thể nói hôm nay bản thân xui xẻo quá rồi.

Sau khi gọi tên Lâm Kiều Kiều, may mắn là tên tiếp theo cũng không phải là Giang Dĩ Đồng. Lâm Kiều Kiều lúc này mới nhớ ra hai người bọn họ học cùng lớp, học bạ xếp theo thứ tự từ cao xuống thấp. Vốn dĩ không có gì, nhưng hôm nay Nghiêm Thời Chi cố ý tìm cô gây chuyện, chắc chắn hắn ta đã nhớ kỹ cô rồi.

“Giang Dĩ Đồng”

Không ai trả lời.

“Giang Dĩ Đồng”

Lâm Kiều Kiều nhắm chặt mắt, bất chấp lên tiếng.

“Có”

Nghiêm Thời Chi nhìn Giang Dĩ Đồng, lại nhìn sổ điểm danh trong tay, thắc mắc hỏi: "Bạn học, vậy bạn học này tên là Lâm Kiều Kiều hay là Giang Dĩ Đồng?"

Đinh Giai luôn ước cô đi chết đi, lúc này vẻ mặt vô cùng vui sướиɠ khi người gặp họa: "Thầy ơi, cô ta điểm danh giúp Giang Dĩ Đồng đấy ạ!"

Lâm Kiều Kiều quay lại hung dữ trừng mắt nhìn Đinh Giai một cái: "Liên quan gì đến cậu! Ai cần cậu lo!"

“Tốt lắm.” Nghiêm Thời Chi đánh dấu X trên tên cô và Giang Dĩ Đồng: "Giúp người khác trả lời, vậy thì bạn học Lâm cũng coi như trốn học."

Lâm Kiều Kiều cảm thấy bản thân hôm nay thật xui xẻo!

Trong lòng Lâm Kiều Kiều cảm thấy đau khổ, ấn tượng về Nghiêm Thời Chi càng xấu hơn.