Hai người ở chung một phòng, vậy đương nhiên là sẽ có người ở chung một phòng với Hứa Diệp.
Mọi người có thể chấp nhận ở chung một phòng với người xa lạ, nhưng không thể chấp nhận ở chung phòng với kẻ bị bệnh tâm thần.
Mọi người nhanh chóng thu hồi ánh mắt lại, chờ đợi nhân viên công tác nói tiếp.
Bởi vì lúc này đã bắt đầu ghi hình rồi.
Từ quá trình chia phòng đến lúc mọi người vào ở, tổ chương trình sẽ quay một ít video thực tế, sau khi biên tập rồi sẽ đăng tải.
Nếu như đã bắt đầu ghi hình, để ý đến ống kính của bản thân là quan trọng nhất.
Nhân viên công tác tiếp tục nói: “Chúng tôi đã chia phòng lần này xong rồi, danh sách đã dán ở trên cửa, mọi người dựa theo danh sách đối ứng để vào ở.”
Sau khi giải thích một phen, mọi người tiến vào trong căn hộ Cự Tinh.
Tòa lầu này hiển nhiên là đã được một công ty cho thuê mướn tu sửa thành một căn hộ cao cấp, để cho bên ngoài mướn.
Tổ chương trình đã lấy nguyên một tầng để quay chương trình.
Đám người đi đến cửa thang máy.
Cũng may là có ba thang máy, cho dù chỗ này có 30 thí sinh thì cũng đủ để sử dụng.
Đinh!
Một thang máy đã đến lầu 1.
Một thí sinh bước lên muốn đi vào trong thang máy, anh ta mới vừa bước ra một bước, giống như là đột nhiên nhớ đến chuyện gì đó, nghiêng đầu nhìn về phía Hứa Diệp.
Những vốn thí sinh muốn vào trong thang máy cũng dừng bước lại.
Tất cả mọi người đều nhớ đến lời đồn liên quan đến Hứa Diệp.
“Hứa Diệp, cậu vào trước đi.” Một thí sinh cười ha hả nói.
“Ồ.”
Hứa Diệp cũng không khách sáo, bước chân đi vào.
Đợi sau khi anh đi vào thang máy đứng ngay ngắn rồi, những thí sinh khác mới lần lượt đi vào.
Lần này Hứa Diệp cũng không nhắng nhít.
Là một người mới trong giới giải trí, thực ra thì anh cũng có chút thấp thỏm.
Ở trong căn hộ của Cự Tinh, không riêng gì sinh hoạt, còn phải tham gia nhiệm vụ huấn luyện được sắp xếp mỗi ngày, cùng với chuẩn bị biểu diễn.
Là người của hai thế giới, trải nghiệm như thế đối với anh mà nói cũng là lần đầu tiên.
Đi thang máy đến lầu 14, cửa thang máy mở ra, đập vào tầm mắt là một một logo quảng cáo cực lớn.
Nội dung trong poster đương nhiên chính là chương trình Cự Tinh Ngày Mau này.
Cả tầng lầu đã được tổ chương trình chuẩn bị các vật liệu tu sửa một chút, tóm lại là sau khi vào rất có không khí.
Các thí sinh cũng trợn tròn mắt, phát ra tiếng thán phục.
Cho dù có như thế nào, kéo hiệu quả của chương trình lên, nói không chừng sẽ được cắt vào.
Mọi người nhanh chóng đi ra hành lang, tìm căn phòng thuộc về mình.
Hứa Diệp kéo hành lý, dọc theo hành lang đi vào bên trong.
Phòng thứ nhất, không phải là anh.
Phòng thứ hai, cũng không phải là anh.
Nhìn qua 4-5 căn phòng, cũng không có tên của anh.
Lúc này, những thí sinh khác đều đã tìm được căn phòng thuộc về mình.
Thế nhưng mọi người cũng không gấp gáp đi vào bên trong, mà là đứng ở cửa chờ đợi.
Mọi người rất muốn biết Hứa Diệp sẽ ở chung phòng với ai.
Mọi người nhìn vào bóng lưng của Hứa Diệp, Hứa Diệp vẫn còn đang tìm kiếm.
Trong phút chốc, biểu cảm của những thí sinh khác cũng đã xuất hiện sự thay đổi rõ ràng.
Chàng trai đứng bên cạnh Hứa Diệp lùn hơn anh một chút, dung mạo tuấn tú, đường cong rõ ràng, cũng là một soái ca.
Cho dù bây giờ là mùa hè, anh ta cũng mặc quần dài áo ống, hiển nhiên chính là đã tận tâm phối đồ, nhìn qua thì rất có khí chất của một minh tinh lớn.
“Hứa Diệp và Đổng Ngọc Khôn ở chung một phòng sao?”
Trong lòng các thí sinh thở dài.
Đổng Ngọc Khôn đứng ở cửa, lúc này anh ta cũng ngẩn cả người.
Danh sách dán trên cửa viết tên anh ta và Hứa Diệp.
Anh ta là một Thực tập sinh, đã thực tập hai năm rưỡi rồi.
Đến tham gia Cự Tinh Ngày Mau là muốn tranh thủ cho bản thân anh ta một cơ hội, muốn mượn chương trình này để tích lũy nhân khí, tạo ra danh tiếng ở giới giải trí.
Kế hoạch của anh ta không có vấn đề gì, dựa vào giá trị nhan sắc và thực lực của anh ta, tập đầu tiên của hôm qua đã thăng cấp thành công, hơn nữa cũng đã tăng thêm rất nhiều fan.
Chỉ tiếc, anh ta gặp phải Hứa Diệp.
Hứa Diệp với xu thế đứng thứ 3 trên hotsreach, gần như là đã chiếm toàn bộ nhiệt độ của chương trình.
Sự quật khởi của Hứa Diệp, khiến cho nhiệt độ của những thí sinh khác đều hạ xuống, anh ta chính là một trong những người bị ảnh hưởng.
Nhưng bây giờ... trúng độc rồi.
Anh ta lại phải ở chung cùng một phòng với Hứa Diệp?
Có chút sợ hãi, làm sao bây giờ.
Trong phòng của tổ chương trình, bày các dụng cụ camera.
Các nhân viên và Trương Quang Vinh đang đứng ở trong đây, ông ta nhìn vào hình ảnh thu hình được, bên trong là biểu cảm của Đổng Ngọc Khôn và những thí sinh khác.
Hiệu quả của chương trình này cũng không tệ lắm.
Bản thân Đổng Ngọc Khôn là một thí sinh không biết nói chuyện lắm, khá tương phản với Hứa Diệp.
Sắp xếp hai người họ ở chung chắc chắn sẽ có chỗ so sánh, lúc này mới thú vị.
Quan trọng nhất là bối cảnh của hai người này cũng tương đương nhau.
Ông ta cũng biết một vài chuyện của Đổng Ngọc Khôn, đứa trẻ này không giống với mấy thí sinh dựa vào tư bản kia, có thể đi đến bước này cũng không dễ dàng gì.
Còn về phần Hứa Diệp, cũng không kém.
Hứa Diệp liếc mắt nhìn qua Đổng Ngọc Khôn, anh chú ý đến ánh mắt của Đổng Ngọc Khôn, giống như là có hơi sợ hãi với anh.
Cậu sợ tôi làm gì chứ?
Sợ tôi sẽ ăn cậu sao?
Hứa Diệp cười nói: “Sau này sẽ là bạn cùng phòng rồi, vào đi.”
Đổng Ngọc Khôn gật đầu một cái, có hơi hèn nhát mà nói: “Được, anh Diệp, anh vào trước đi.”
Hứa Diệp đẩy cửa đi vào, Đổng Ngọc Khôn đi theo ở phía sau.
Sau khi nhìn thấy ở bên trong, Đổng Ngọc Khôn thở phào nhẹ nhõm.
Căn phòng này là hai phòng ngủ một phòng khách, không phải là kiểu phòng tiêu chuẩn giống khách sạn như trong tưởng tượng của anh ta.
Hứa Diệp nói: “Cậu chọn phòng trước đi, phòng còn lại thì để cho tôi.”
Đổng Ngọc Khôn vội vàng nói: “Anh Diệp, hay là anh chọn trước đi.”
“Cũng được.”
Hứa Diệp cũng không khách sáo.
Hai đại lão lập tức chọn phòng, xách hành lý vào bên trong.
Trong phòng ngủ có một tủ treo quần áo, một giường lớn, cùng với một bàn đọc sách nhỏ.
Hứa Diệp đi vòng vòng ở trong phòng, rất nhanh đã phát hiện máy thu hình được gắn ở một góc trong phòng.
Tham gia chương trình như thế này, là phải hy sinh một phần riêng tư.
Phải đến buổi đêm, che kín lại máy thu hình là được.
Sau khi dọn dẹp giường xong, Hứa Diệp lấy điện thoại ra,
Trong điện thoại có tin nhắn do Trịnh Vũ gửi đến.
Anh chụp mấy bức hình cho Trịnh Vũ, báo cáo tình huống bên này một chút.
Không lâu sau, Trịnh Vũ gọi điện thoại đến.
“Cũng rất tốt, cố gắng lên, nhớ lời hứa hẹn của cậu với tôi đó, đừng có diễn mấy trò cổ quái này kia.”
“Hiểu rồi.”
Hứa Diệp thuận miệng trả lời một câu.
Chuyện này thì anh thật sự không có cách nào đồng ý.
Cúp điện thoại, Hứa Diệp mở Weibo ra xem một chút.
Fan của anh đã hơn hai trăm ngàn người.
Video tối hôm qua cũng đã hơn mười ngàn like.
Trong khu bình luận không có một ai nói anh đẹp trai cả, tất cả đều là nói anh có bệnh.
“Vẫn còn thiếu chút thú vị nữa, tiếp tục nhắng nhít, để mình xem dùng cái gì bây giờ.”
Hứa Diệp quét mắt một vòng xung quanh, ánh mắt khóa chặt vào chiếc thùng rác.
Thùng rác này là do tổ chương trình mới vừa mua, chính là thùng rác hình trụ tròn hay dùng ở trong nhà.
Mấy phút sau, Hứa Diệp đăng một bài Weibo mới.
“Xin chào mọi người, hôm nay đã vào ở trong căn hộ của Cự Tinh, cho mọi người xem môi trường sống một chút, tôi còn phát hiện ra một mẹo nhỏ của thùng rác.”
Sau khi anh đăng bài này lên, các fan đều nhận được nhắc nhở.
“Ca sĩ Hứa Diệp mà bạn theo dõi đã đăng một bài viết mới.”
“Người này còn dám đăng Weibo sao, xem tôi có mắng chết cậu ta không!”
Những fan hâm mộ này lập tức ấn vào bài viết.
Bài viết này là một đoạn văn, kèm với một đoạn video.
Fan lập tức ấn vào nút phát video.
Video bắt đầu chạy.