-Này! ăn đi!
Giọng nói tức giận quen thuộc của nhỏ rắc rối vang lên bên tai hắn. Trước mặt hắn là một bát sứ cỡ lớn, bên trong là những sợi mì vàng giòn , trên bề mặt điếm tô mấy con tôm đã được lột vỏ kĩ càng và mấy lát thịt bò chính vừa đủ. Kèm theo là vài cộng hành tươi thái nhỏ . Cái mùi thức ăn hoà quyện vào nhau đánh tới tấp vào mũi hắn.
Nhưng phải công nhận, cái bát trước mặt hắn to khủng khϊếp. Hắn không nói dối đâu và mắt hắn cũng chưa bao giờ nói dối hắn cả. Cái bát to bằng cái vung cơm ấy chứ.
Di đứng trước mặt hắn cười như ra vẻ ngây thơ không biết gì. Thật ra hắn biết cô đang chơi sỏ hắn. Vậy cho nên hắn châp nhận cuộc chơi. Bản thân hắn đã chơi cái gì thì tuyệt đối không chịu thua.
Hắn nhặt đôi đũa đặt dưới bàn lên, đặt vào bát một cách bình thãn, hắn đưa con tôm lên miệng một cách rất bình thãn và ăn một cách rất chi là bình thãn.
Dù hắn không ngẩn đầu lên thì hắn cũng biết cô gái ngồi bên cạnh mình đang há hóc miệng nhìn hắn. Hắn bấm bụng cười thầm.
-...
-...
.
.
.
-Tớ ăn xong rồi!_ Hắn đặt đôi đũa xuống bàn, nhìn vẻ mặt cô gái đang cứng đơ trước mặt mình nãy giờ không nhúc nhít.
Nghe tiếng hắn nói khẽ, Di bỗng giật mình nhìn hắn với ánh mắt nghi ngại.
-Cậu! không sao chứ!
-sao là sao...!!!_Thật ra hắn biết cô muốn nói điều gì. Mặc dù nó rất ngon nhưng khẩu phần thì to hơn ngày thường gấp 10 lần và độ cay thì không chê vào đâu được." có thằng khùng như hắn mới nói không sao". Rất may cho cô, bản thân hắn là một thằng có lòng nhẫn nại rất cao. Chứ không trong lúc ăn hắn đã hét lên với cô rồi. Vì vậy bây giờ bụng của hắn đang nóng cả lên đây. Nhưng hắn không dại gì mà nói ra cả. Hắn nhìn Di với ánh mắt quá ư bình thường, ban cho cô một nụ cười rất chi là đẹp. Rồi hắn đẩy ghế đứng dậy.
-Tớ đi ra ngoài một chút cậu ở nhà chờ cửa đấy! Khoá là chết với tớ.
-ỪM!_Di giật mình trả lời một cái rõ to khiên hắn phải phì cười.
"Quái lạ! ăn hết 10 thìa ớt nhà mà mẹ mình làm mà mặt cậu ta lại tĩnh bơ như không. đung là không phải người bình thường rồi""_Di lắc lắc đầu trong theo cái dáng cao 1mét 8 đi mất hút ngoài cổng. Cho đến khi con xe Foucs nổ máy.
****************
Hắn tìm cho mình một chỗ ngồi trong quán bar có cái tên: Diễm Lệ .
Hắn chọn một chổ ngồi khá lí tưởng có thể quan sát mọi thứ trong quán. Vẫn tay gọi một cậu phục vụ gần đó, hắn thuần thục lôi trong ví ra một tờ tiền colime mới nguyên đưa cho cậu phục vụ, hắn đọc cho cậu ta nghe một công thức chế biến rượu và gọi thêm môt li nước sôi ấm nóng.
Một lúc sau cậu phục vụ hồi nãy đi tới . Trên khay của cậu ta là hai li thuỷ tinh với hai màu trái ngược nhau và một mảnh giấy hồng nhỏ. Lúc này còn quá sớm nên trong quán có rất ít người, hắn không thèm liết lấy tờ giấy đó môt lần nhưng hắn biết trò này, hắn đã từng làm như vậy và tất nhiên hắn biết trong đó viết gì. Hắn thì thầm đều gì đó vào tai cậu phục vụ rồi cậu ta quay đi trên khay vẫn còn tờ giấy nhỏ màu hồng nguyên vẹn chưa người đọc.
Trước mặt hắn là chiếc li thuỷ tinh bên trong có chứa chất lỏng màu xanh đậm đang xủi bọt. Còn bên cạnh là li thuỷ tinh có chứa chất lỏng màu trắng sáng trong xuốt hơi bôc khói. Hắn cầm chiếc li nước nóng ấm lên miệng, đưa sát vào và nhấp một ngụm nhỏ. Mặt hắn khẽ nhăn lại. chất lỏng nóng ấm chảy vào miệng hắn làm đầu lưỡi hắn ran rát, như có cảm giác hàng trăm mũi kim nhọn đâm vào vậy, toàn thân hắn hơi run lên một chút. Hớp vài ngụm nhỏ cho cái cảm giác cay lúc nãy biến mất, nhưng thay vào đo là đầu lưỡi hắn hơi đau. Mặt hắn nhăn lại, rồi sau đó gián ra.
Nếu nói đúng ra thì cô đã thành công trong việc chơi sỏ hắn chỉ có điều là không được thoả mãn nhìn thấy khuôn mặt hắn trong lúc này mà thôi. Hắn mỉn cười khi nghĩ đến nhân vật chính gây ra thảm hoạ này cho hắn.
-Cô ấy chơi ác quá! không biết lần sau mà đắc tội thì sẽ đến mức nào nữa đây.
Hắn cười cười ngốc nghếch. Đưa chiếc li có chưa chất lỏng màu xanh lên miệng. Loại rượu mà hắn nghĩ ra. chất lỏng màu xanh vừa đua vào miệng hắn chan chat, chạm vào lưỡi hắn thì có cảm giác cay cay vào đến cổ hộng lại có cảm giác ngòn ngọt. Hắn cảm thấy mùi vị này hắn đã uông nhiều rồi nhưng sao tự dưng hôm nay hắn lại cảm thấy thật hấp dẫn. Giống tính cách của ai đó. Rắc rối và khó hiểu. Hắn thấy giống cô đến kì lạ. Loại rượu không tên.
-Cô bé rắc rối!!!
Hắn đưa li rượu lên quá ngang mũi, hít hà mùi cay nồng của nó rồi nhẽo miệng cười như một đứa con nít.
-Tên của loại rựơu đó à?
Cái giọng ngọt ngào quyến rũ phả vào tai hắn, mang theo cái mùi rượu nho dịu nhẹ. Hắn không quay đầu lại. Bây giơg điều hắn đang quan tâm đây là cái cậu"Tên của loại rựơu". Sao hắn lại không để ý tới nhỉ. Lấy biệt danh của cô đặt cho loại rượu này chắc chắn sẽ rất thú vị.
Hắn nhẽo miệng cười quay sang định nhìn mặt chủ nhân của giọng nói thì đập vào mắt hắn là bộ ngực căn tròn lấp lánh dưới lớp áo mỏng màu xanh và hình xăm cánh bướm ở bên ngực phải."quá hoàn mĩ". Cái lớp áo bó sát vào người khiến người đối diện có thể tưởng tượng biết bao điều đẹp đẻ dưới lớp áo đó. Đã lâu rồi hắn không nhìn thấy người đàn bà nào có phom người hoàn mĩ như vậy., với làng da non mịn đến kinh người.
Hắn ngẩn đầu lên nhìn chủ nhân của thân hình sεメy(Gợi cảm) đang ngồi trước mặt hắn. Đúng là không chỉ dáng đẹp mà khuôn mặt của cô ta cũng hết sức quyến gũ: đôi môi căng mộng nhếch lên quyến rũ, đôi mắt lắp láy đưa tình, gò má cao hồng hào ai nhìn vào chỉ muốn cắn cho một cái. Nhưng thật đáng tiếc hôm nay hắn không có hứng thú với gái đẹp. Có lẽ cô ta không gặp may rồi.(Sr! đoạn này mình có hơi 16+ một chút xíu nên các bạn thông cảm)
-Chào anh!!!
Cô gái mở lời với giọng điệu ngọt ngào.
-Chào em!
-Em có thể ngồi đây!
Hắn không trả lời chỉ gật đầu rồi hờ hững quay đi, nhấm nháp tiếp chất lỏng màu xanh. Trong đầu ngẩm nghĩ:"Cô bé rắc rối"...
Cô gái ngồi bên cạnh hắn cảm thấy bị tổn thương! nụ cười trên môi cô lúc nãy vụt tắt. Cô không tin anh chàng này lại đối sử với cô như vậy. Có ai nhìn thấy phụ nữ đẹp lại phớt lờ. trừ khi thằng đó không làm được. Bọn đàn ông thấy cô đều phải quỳ gối xin sỏ vậy mà anh ta lại giám. Long tự tin trong cô lại trào lên.
-Sao anh không đọc tờ giấy của em!
-Tôi không thích!
Hắn trả lời với giọng điệu bình thãn, hình như không chăm chú lắm mà đang nghĩ về một thứ gì khác. Loại đàn bà hắn ghét nhất chính là cô ta. Tự tìm đến đàn ông . Cho dù có đẹp đén mấy thì hắn vẫn không thích đυ.ng vào loại đàn bà này. Đó là cách hắn đi tìm gái trong những tháng trước. Còn bây giờ thì không. Ở nhà hắn đang có món đồ chơi thú vị cần phải nâng niu, gìn giữ.
-Vậy anh thích gì?_Mặt cô trở nên trắng bạch khi thấy hắn trả lời mình một cáh bình thãn và không nhìn lấy cô một lần.
-Phụ nữ tôi tự đi tìm!
Bây giờ thì cô đã hiểu tại sao cô lại bị anh ta thu hút khi anh ta vừa bước chân vào quán. Cô và hắn ta cùng một sở thích. Cô ta nở nụ cười tươi rói nhất nhìn hắn, tự tin nói:
-Em cũng vậy!...và hôm nay người đó là anh.
-Tôi không hứng thú với cô!_Hắn uống cạn chất lỏng trong chiếc li thuỷ tinh hình vuông đó. Không quan tâm tới cô ta hắn lôi chiếc điên thoại trong túi ra loại IPhone4 màu trắng. nhìn lên màng hình hiện thị 10h00. Hắn ngẫm nghĩ cái gì đó rồi định đứng lên. Nhưng cái giọng điệu lảnh lót pha lẫn chế diễu của cô gái bên cạnh khiên hắn vẫn ngồi đó.
-Thế anh không phải là đàn ông à!_khoé môi cô ta hơi nhếch lên pha lẫn sự châm biếm, và thât thức.
Hắn vẫy tay gọi anh phục vụ đứng gần đó một li rượu mạnh. Hắn nóc cạn rồi đặt chiếc li xuống bàn . Lôi trong ví ra một sấp tiền khá dày và đặt xuông giữa bàn. Tất nhiên sấp tiền đó sẽ dư nếu trả cho một li nước nóng và hai li rượu nhưng hắn không quan tâm. Hắn kéo tay cô gái đang ngồi bên cạnh một cách khá hung bạo khiến cô ta phải kêu khẽ, bước đi ra ngoài cửa quán. Điều hắn quan tâm hiện nay là bịt miệng con đàn bà này lại.
****************************************************
Trong chiếc xe froucs màu xanh dương kiểu dáng thể thao ở dưới gara của quán bar có tên :Diễm Lệ.
Tiếng rên khẽ của cô gái phía trong xe như một sự kí©h thí©ɧ. Hắn luồn tay vào bên trong lớp áo mổng màu xanh của cô gái, đưa tay gỡ hết các mốc khoá áo ngực của cô ta . Rồi đôi bàn tay nghĩ nghề một tháng của hắn vẫn rất thuần thục mơn trớn trên những điểm nhạy cảm nhất của phụ nữ. Bằng chứng chính là sự thích thú của cô ta khi rên khẽ.
Loại đàn bà mới làm đến chừng đó đã thoả mãn thì càng khiến hắn không hứng thú. chứng tỏ cô gái này có du͙© vọиɠ rất cao.
Hắn chỉ lượn lờ đôi tay của mình trên da thịt của cô ta chứ hắn không quan hệ. Loại này có cho không hắn cũng không ham. Chỉ có điều bây giờ hắn làm vậy chỉ là bịt miệng cô ta cho cô ta khỏi nói càng và sau đó hắn sẽ lăng mạ cô ta.Nằm trên băng ghế sau của xe đôi mắt của cô ta giống như một con nghiện.
.
.
.
Hắn ngồi bật giậy, rút tay ra khỏi lớp áo của cô gái đang ngồi bên cạnh. Hắn cho tay vào túi quần và lấy vội ra chiếc IPhone4 màu trắng. Nhấn nút nhận hắn thất thanh, tim hắn đập mạnh khi nghe thấy giọng của cô gái bên kia cách lên quen thuộc vẻ lo lắng.
-Cậu đang ở đâu vậy!
-Ai...ưʍ...
Hắn đưa tay dữ chặt miệng của cô gái bên cạnh. Tim hắn đập mạnh.
-Ai vậy?
-À không ai cả?
-Nhưng rõ ràng..._cô gái đầu giây bên kia hơi sụ mặt lại, vẻ chắc chắn.
-tớ về rồi đây! đang lai xe nên không nói điện thoại được. thôi nhé! Chờ cửa tớ đây!
-Ừm!
Cô gái đầu giây bên kia giọng lí nhí trả lời sau đó giập may.
Thây đầu giây bên kia dập máy, hắn mới buôn cô gái bên cạnh ra. Lúc nãy tới giờ cô ta cứ giãy giụa làm hắn rụn cả tim. Sợ cô sẽ hiểu lầm điều gì đó.
-ai vậy?_giọng của cô gái vẻ kẻ cả.
-Liên quan gì tới cô!_hăn bình tĩnh chỉnh lại chiếc áo pull hơi nhăn nhó của mình, vuốt lại mấy lọng tóc rối trước mặt.
-Nhưng anh đang đi với em!
-Thì sao?_giọng hắn lạnh lùng không thèm quay sang nhìn cô gái đang hậm hực bên cạnh mình.
-Con nào đấy!_Cô ta nói giọng điệu như cô ta là gì của hắn rồi đấy. Nhưng điều làm hắn bực tức quay sang hăm doạ cô ta là chuyện khác."con nào"
-Cô nói ai là con hả?
-..._Cô gái ngồi bên cạnh hắn nãy giờ cứ nói lia lịa bây giờ im bặt vì thấy ánh mắt của hắn.
-Tôi phải về! Cô xuống xe đi!
-Nhưng anh đang ở với em..._cô gái mặt không còn một giọt máu vì tức giận gân cổ lên nói.
-Vậy vợ tôi gọi tôi về thì tôi phải ở với cô à! Biến.
Hắn vơi tay lấy chiếc áo ngực vất chổng chơ trên ghế trên ném về phia cô gái đang ngồi bên canh. Xong hắn bước ra khỏi xe mở ví ra lấy một sấp tiền rồi ném vào trong xe, đợi cô ta ngạc nhiên cầm sấp tiền thì hắn mới đưa tay kéo cô ta ra khỏi xe . Không nói lời nào phóng xe ra cửa gara hoà vào dòng người trên đường rồi mất hút. Đối với những gì mà hắn đã không thích thú thì đừng hồng hắn xem ra gì.
Tốc độ của chiếc xe khiến người khác nhìn vào có thể dễ dàng đoán được, người trong xe đang rất gấp.
Cô gái cầm sấp tiền trên tay, đưa cao lên rồi ném mạnh xuống đất. Vẻ giận dữ quát lớn:
-Đồ ********! hăn xem mình không bằng cái mống tay của vợ hắn.
Cô ta vẻ mặt tức giận đi về phía chiếc xe Ferrari màu đỏ đậu sát đó và **** nhỏ một câu:
-********! Tôi sẽ không cho anh yên đâu.
******************************************************
-Ê! Ê!...
Hăn đưa tay lay lay vai cô gai đang ngồi co ro gà gật trên chiếc ghế dài bằng gỗ và phia trước màn hình ti vi đang chiếu một bộ phim tình cảm Hàn Quốc.
-Ơ! cậu về khi nào vậy!_Cô gái đưa tay lên dụi hai mắt đang nhắm liền lại. Mở to đôi mắt ngái ngủ nhìn hắn. :"Siêu dễ thương, giông vợ đợi chồng đi ...lăng nhăng về ý Kaka"
-Cậu mới gọi tớ xong, đã lăn ra ngủ rồi à!
-Tớ cứ tưởng cậu không về! ở nhà một minh sợ lắm nên gọi xem thứ cậu có về không ai ngờ cậu lại về thật.
Hắn há hóc mồn nhìn cô gái trước mặt mình. Thì ra...
-Thế cái điều kiện hôm bữa cậu đưa ra là do vì sợ ở nhà một mình à?..._Hắn hỏi như chờ đợi ở cô một từ "không phải" mà thôi.
-Ừm!_Cô gái trước mặt hắn đang dẫu mỏ lên, mở to đôi mắt ngây thơ như nai tơ nhìn hắn, gật đầu cái xụp.
"đoàng"_Hình như hắn cảm thấy bên tai hắn như nghe thấy tiếng súng. Từ cái miệng nhỏ bé kia nói ra cái từ vô cùng đơn giản ấy làm hắn có cảm giác như đang rơi tự do. Khuôn mặt hắn bị sị vẻ mất hết cả hứng thú. Thế mà hắn cứ tưởng lúc đó cô quan tâm tới hắn, làm cho hắn có cảm giác vui sướиɠ nữa chứ.Thế nhưng bây giờ cho dù cô không quan tâm thì cũng không nên tỏ thái độ thật thà quá đáng đến như vậy.NHìn cô, Hắn nói:
-Thế mà tớ cứ tưởng...
-Tưởng gì???..._Di vẫn nhìn hắn với con mắt như muốn nói "ÔI! tớ không biết gì hết đâu. Tớ vô tội đấy"
-Tưởng...cậu thích tớ!_Mặt hắn tỉnh bơ, đôi mắt cong cong thành hình bán nguyệt, có chút nửa đùa nửa thật. Nhưng trong thâm tâm "trong sáng" của hắn thì muốn sự thật nhiều hơn.(=> tớ thấy ngán hắn ta)=_="
-Ai...ai...bảo...thế.
Cô gái trước mặt hắn làm cho hắn phải phá lên cười. Nhưng trong lòng thì như có vô vàn mũi kim đâm, và ai có bảo gì đâu mà cô có thể trả lời nhanh đến vậy chứ. Hắn mất hứng thật sự.
-Không biết!
-...
-Thôi! nói với cậu chán quá tớ đi tắm đây_Hắn nói xong định đưa tay lên xoa đầu cô nhưng nhớ tới lúc nãy lại khựng lại. Tay hắn đang rất bẩn thỉu. Hắn quay lưng bỏ đi về phía phòng tắm.
****************
Hắn bước ra từ cửa phòng tắm. Chỉ mặc độc chiếc quần đùi rồi đi vào phòng khách. Từ xa hắn đã nhìn thấy ánh sáng mờ mờ của màng hình ti vi, vậy chứng tỏ cô gái đáng ghét ấy vẫn chưa đi ngủ. Hắn nhấc chân chầm chậm đến đứng sau phía sau chiếc ghế dài bằng gỗ.
Trước màng hình ti vi, hiện lên hình ảnh "tình cảm mến thương". Hai nhân vật chính đang ôm hôn nhau thắm thiết không rời, làm hắn hơi khựng lại một chút, cứ đứng nhìn trân trân vào màng hình.
"hức"
Hắn nghe tiếng nất nhẹ, kèm theo tiếng thút thít ở đâu đó thì phải. Đưa đôi mắt nhìn xung quanh khoản không tối mịt. Nhưng hắn không tìm ra một thứ gì ngoài cái vật đang ngồi quay lưng trước mặt hắn. "Thế mà nãy giờ cứ tưởng là ma. Làm hết cả hồn."
Hắn cúi đầu nhìn cho rõ phần vai nhỏ nhắn phía trước đang run khẽ. Bước tới phía trước, hắn đặt người ngồi xuống bên cạnh cô gái trên chiếc ghế dài bằng gỗ. Khẽ nghiên người về phía Di, hắn cúi xuống. Dở cái giọng điệu của mình ra, một cách khó hiểu:
-Sao khóc!
-tai tội nghiệp quá!_Di đưa đôi mắt đậm lệ nhìn vào mắt hắn. Vẻ nhàn nhạt và đau thương. Đôi moi nhỏ xinh đưa lên khe khẽ, làm tim hắn xao xuyến.
-Trời thấy người ta yêu thương nhau mà khóc?_Hắn trợn tròn mắt nhoài người đến gần cô hơn, ra vẻ bất ngờ.
-...
-Hay...tại thấy người ta yêu thương nhau nên mới tủi thân._đưa đôi mắt gian gian hắn nhìn Di, một tay hắn đưa lên sờ cằm(Không có râu mà làm giống như thật...Khâm phục)
-Ai...tủi thân bao giờ._Di cố nhướm đôi mắt đẫm nước của mình, gân cổ lên khinh khỉnh.
-Vậy thì vì sao khóc???_Đây , đây mới chính là câu hỏi trọng tâm mà hắn muốn biết câu trả lời.
-Tại kết thúc tập này buồn quá!
Cô gái trước mặt hắn cúi đầu, hai má ửng đỏ. Đôi bàn tay đan lại vào nhau thật chặt. Làm hắn cảm giác đôi bàn tay kia đang nắm lấy quả tim hắn xiết nhẹ.
-Chòy oy! Con người ta đang ôm hôn nhau thắm thiết như vậy mà lại bảo: tại kết thúc buồn quá! Có phải mắt cậu có vấn đề không?_Hắn cúi đầu áp sát về phía Di, đưa ngón tay thon dài chỉ về hướng màng hình tivi mà nói với giọng điệu ngao ngán.
-Cậu có xem đâu mà nói biết gì! Đứng là đồ...Vô duyên._Di ngẩn mặt lên đυ.ng phải mặt hắn. Nói một cách rất chi là hùng hổ làm hắn cũng thấy có cái gì đó không đúng. Nhưng vẫn cố bắt bẽ:
-Cậu nói ai vô Duyên_Hắn áp sát hơn về phía Di. Mắt trừng trừng hăm doạ.
-Cậu...á...
Di vẻ mặt càng đỏ lên cố gân cổ lên nói gì đó thì tự dưng hét lên, lùi về phía sau suýt chút nữa là ngã ngữa ra sàn nhà. Nếu như hắn không kéo tay cô lại. (Vậy có nghĩa hắn đã kéo tay Di lại..kaka) =_=*
-Sao tự dưng hét lên thế...
-Cậu...
-Tớ thì sao?_Mắt hắn tròn xoe nhìn Di vẻ khó hiểu. Hắn có phải là ma đâu mà cô lại hét toán lên như vậy. Thật khiến người ta "tổn thương".
-Cậu...không...mang áo. Tránh ra..._Di cố lây shia tay che mặt lại, người lùi về sau một cách cảnh thận để không bị ngã.
-Không mang thì sao_Thế mà hắn cứ tưởng có chuyện gì to tát lắm. Hoá ra cô ngại vì cái này. Nhưng hắn phải trêu cô cho vui mới được.
-Thì bây giờ đi mang đi...nhanh lên.
-Không. Tớ không thích. Để vậy cho mát._Hắn tưng tửng nhìn vào mắt cô, nhoài người sát về phía Di, cười với vẻ ngây thơ lắm.
-Vậy thì cậu lên phòng ngủ đi!
-Tại sao tớ phải lên. Tớ thích xem phim.
-Cậu..._Mặt Di từ từ chuyển sang xanh vẻ tức giận.
-Tớ sao?_hắn cười khinh khỉnh.
-Vậy cậu cứ ở đấy! tớ về phòng ngủ...Còn hơn là ở đây..._Di đứng phắt dậy khỏi ghế, nhìn hắn bằng ánh mắt không phục rồi gượng chân bước đi.
Thấy cô định bước đi, hắn túm lấy thật nhanh đối bàn tay nhỏ nhắn kia lại. Hắn không ngờ cô lại phản ứng quyết liệt đến thế.
-Này, Thế còn Phim.
-Thôi khỏi. Nhìn bộ dang của cậu bây giờ chẳng có hứng xem nữa._Di hất tay hắn một cái thật mạnh.
Hắn biết không nên chọc giận cô nữa nên nhanh tay lôi trong túi quần ra chiếc áo ba lỗ màu xanh xẫm, mặc vào người thật nhanh. Rồi đứng dậy chạy tới chặn cái đống cửa phòng thật mạnh của cô bạn nhỏ.
-Này tớ mặc áo vào rồi! Thấy không._hắn cười hà hà khi cánh cửa phòng đã bị hắn mở toang và cô gái đứng đối diện với hắn mặt đang đỏ lên vì một lí do nào đó mà hắn không biết. Hắn chỉ đoán là giận. Nhưng trông cô như vậy thì rất rất dễ thương.
Đưa bàn tay không dữ cửa lên kéo kéo chiếc áo cho người trước mặt xem, như trẻ con đang khoe áo mới. Hành động của hắn làm Di bật cười, sau đó hình như thấy lố quá cuối cùng nụ cười của cô vụt tắc thay vào đó là khuôn mặt rất chi là nhẫn nại dẫu đôi môi lên hỏi hắn. (Nụ cười vụt tắc làm hắn thấy hụt hẫn)
-Còn chuyện gì nữa!!!
-Thì ra xem phim đi!
-Không!
-Xem một mình chán lắm!_Hắn đưa tay lên gãi đầu rồi gãi gãi sống mũi. Đó là hành động lúc một đứa con trai đang rất bối rối. Hăn bật mi chó những cô nàg nào có tình trạng như hắn hiện giờ. một chút rắc rối. Nhưng ngó bộ hành động nhỏ của hắn siêu dễ thương.(=> haha ...Người yêu tớ thường gãi gãi sống mũi mỗi khi thấy rắc rối hay ngại ngùng. Siêu dễ thương. Nên tớ áp dụng vào đây luôn.)
"rầm"_đấy hành động hắn dễ thương đến như vậy mà vẫn có một cô nàng cố phớt lờ đi.Trong lúc hắn đang làm hành động run động lòng người thì một sơ xuất nhỏ hắn đã thả tay ra. Thế là cánh cửa màu trắng đống rập trước mặt hắn. Thất vọng, hắn định quay đi...nhưng sau lưng hắn...
"cạch"_Cánh cửa sau lưng hắn bật mở. Hắn xoay người lại thật nhanh. Trước mặt hắn. Các bạn không biết đâu. Vật thể bé nhỏ đang ôm lấy một chiếc chăn khá dày và hai chiếc gối hoa...Hắn cứ mồm chữ A mắ chữ O mà nhìn Di đang đứng trước mặt. Không thốt lên được lời nào. Vì lí do cá nhân hắn không thể nói với bạn được( tác giả thì cũng bó tay. P/s: sau kết thúc sẽ lí giải).
-Cậu đứng đờ làm gì vậy? Không bê giúp tớ à! nặng chết đi được..._Khuôn mặt Di nhắn nhăn. đưa chân đá nhẹ vào chân hắn.
-À! Biết rồi._Hắn đưa tay ra, nhận lây chiếc chăn từ tay Di. "Nó nhẹ mà"(đồ con trai đầu gà! Nói thế chứ người yêu tớ cũng hay nghĩ thế. Anh ý nói với tớ. kaka)
Di đặt hai chiếc gối hoa dựa vào chân chiếc ghế dài bằng gỗ. Bảo hai đứa cùng ngồi xuống. Dựa vào và xem phim.
Hắn ngồi xuống, kéo chiếc chăn dày lên nhòm nhomg ngó ngó rồi quay sang nhìn Di vơi ánh mắt dò hỏi. Trong đầu thì nghĩ:" Con nhỏ này lạ. Trời nóng vậy mà lôi chăn ra làm quái gì?"
Như hiểu được ánh mắt của hắn, Di cúi đầu chỉ vào chiếc chăn hắn đang cầm một đoạn trên tay và nói:
-Ở đây gần biển nên tới đoạn 12h hay 1h thì rất lạnh.
-Ờ!_Hăn gật đầu. Bây giờ hắn mới hiểu.
Quả thật đến lúc trời gần tối đen thì trời càng lạnh. Hắn kéo chăn lên đắp ngang cổ, cảm thấy ấm áp. Hắn quay qua nhìn Di đang co ro bên cạnh, cô không kéo lấy một phần chăn để đắp cho dù chiếc chăn rất rộng đủ cho cả hai người.
-Không lạnh à?_Hắn hỏi với đôi mắt ngây thơ.
-Không!_Cô gái đang co ro bên cạnh hắn giọng điệu vẫn rất chi là hùng hổ.
-Thật không?_hắn nở nụ cười khıêυ khí©h.
-Thật_Di vẫn cứng cỏi trả lời.
-..._hắn im lặng. Thế thì đành chịu thôi.
Hắn keo chăn ra khỏi người, Kéo sang bên Di và quánh kính khắp người cô, trong lúc cô đang bất ngờ.
-Đắp đi! Lạnh đấy...
-Còn cậu?
-Không sao! Tớ là con trai, mà con trai thì những lúc như vậy phải thể hiện tính ga lăng của mình chứ!_Hắn hất hất mặt lên trời. Tỏ vẻ cao ngạo oai phong.
-Galăng để chết cóng à!...Nhưng cũng cảm ơn nhá!_nụ cười trên môi Di hé nở.
Tim hắn bất giác đập nhanh. Nhưng vẻ mặt hắn trở nên bí sị giông quả bóng đang căng tự dưng bị sì. Hắn cứ ngỡ cô sẽ cho hắn đắp chung đấy. Hay là hỏi hắn:" đắp chung nhá" và hắn sẽ có lời từ chối nhưng sau đó vì nghic đến tình bạn của hai người mà hắn sẽ đắp. Bây giờ hắn ngồi co ro nhìn Di đang cuộn tròn giống như kén bướm.
Hai mắt cô hình như bắt đầu long lanh nước. Hắn nhanh tay rút chiếc khăn giấy trong hộp đặt dưới gầm bàn trà đưa cho cô. Hăn snhìn lên trước màng hình mà chẳng hiểu gì cả. Tại sao con gái lại thích xem những bộ phim này, xem xong rồi khóc, khóc xong lại xem...thật rãnh quá mức. Còn xùng bái cái thứ tình cảm rẻ tiền này nữa chứ. Trong đó có cô bạn mà hắn thích, đang ngồi hỉ mũi bên kia.
Thật ra thì bây giờ hắn chỉ muốn ngủ nhưng cô bạn thầm lấy đi trái tim của hắn kia thích xem nên tất nhiên hắn phải ngồi với cô cả đêm. Vì cô sợ, và hắn lo cho cô ngồi một mình rồi lại gà gật đến độ ngày mai sẽ bị cảm, hay khóc đến độ mai dậy thì hai mắt sưng húp lên.
Trong những bộ phim này không có gì làm hắn cảm thấy hứng thú ngoài mấy cảnh hôn nhau cả. Hăn vừa ngẫm nghĩ hai mắt vừa nhắm lại và rồi hắn chìm vào giấc ngủ. do rượu của đoạn nãy và do sáng nay hắn lai xe một đoạn đường khá dài.
Hắn cảm thấy môi mình ươn ướt, hình như có thứ gì đó mềm mại ấm nóng chạm vào. Rồi toàn thân đang run bật của hắn bổng chốc như có một màng suơng ấm bao trùm. Hắn khẽ cựa người sau đso tiếp tục đi vào giấc ngủ.
Hình như hắn đυ.ng vào vật gì đó mềm mại mà dễ chịu lắm. Vừa ấm vừa lạnh. Hắn muốn tìm cảm giác lúc nãy. Hắn sít sát người về phía vị trí của vật vừa nãy mà trong đầu hắn đã định hướng. Trong lúc tay hắn tìm kiếm, hắn túm được cái vật mềm mại ấy và hắn kéo vật ấy sát vào lòng mình.
Vật mềm mềm khẽ động đậy, hắn có cảm giác như gia thịt mình đang tiếp xúc với vật gì đó rất rất hấp dẫn. Cái vật nhỏ cứ dúi dúi vào ngực hắn rồi tiến sát vào lòng hắn hơn. Dễ chịu. Cái mùi hoa Oải hương, mùi sữa tắm quen thuộc, mùi dầu gội bạc hà cứ mơn trớn quanh mũi hắn. Cái mùi hết sức quen thuộc. Hình như hắn đã từng ôm vật như vậy, từng ngửi thấy tất thảy mùi như thế trong cùng một người.
Hắn vội mở choàng mắt, cái vật đang nằm trong vòng tay của hắn. Cô mèo nhỏ đang cuộn tròn người trong vòng tay hắn, đó chính là Phương Di. Hắn trợn tròn mặt nhìn cô gái đang nằm trong vòng tay mình.Đầu cô đang gắt lên tay hắn, đôi môi nhỏ nhắn hiện ra nụ cười, hàng mi cong cong dài, chiếc mũi thon nhỏ vẻ quyến rũ. Nhịp thở của cô đều đều mang theo mùi hương của hoa Oải hương pảh vào lòng ngực hắn. Khiến hắn cảm thấy nghẹt thở. Hắn phải thoát ra nếu không hắn không biết bản thân mình sẽ làm gì đối với cô mèo nhỏ này. Hắn đưa tay ra nhắc đầu cô lên, định kéo bàn tay bị cô dùng làm gối nãy giờ ra. Nhưng tất cả đều vô ích...
Đôi môi nhỏ, hơi cong lên vẻ không hài lòng cho lắm, đôi long mày hơi dính lại với nhau...Tất cả những phản ứng trên khuôn mặt cô bây giờ điều làm hắn xao xuyến.Hăn không cố thoát ra khỏi cô nữa, hắn cứ nằm yên như vậy. Hình như mèo nhỏ thấy hắn không động đậy nữa thì miệng nở nụ cười lộ cả cái lún đồng tiền sâu của má bên trái, hai tay mèo nhỏ vòng qua ôm vấy eo hắn, làm hắn giật mình...Cái vật mềm mại nhất của con gái chạm sát vào ngực hắn, quan trọng nhất đây lại là người con gái hắn yêu. Qua lớp áo ba lổ mỏng manh hắn dường như cảm giác tiếp xúc dữa hai người càng rõ rêt. Thế là không tháot được rồi. Đến cuối cùng bản năng sói trong hắn vẫn vậy, ai bảo đây lại là người con gái hắn thích cơ cứ.
Hăn cười cười đau khổ rồi đưa những ngón tay thon dãi đàng nắm chặt nãy giờ của mình khẽ chạm vào bên má trái của mèo nhỏ, vuốt ngược hai sợi tóc trước mặt cô ra sao mang tai nhẹ nhàng...Hình như mèo nhỏ cảm thấy nhột thì phải, cứ đưa đầu dụi dụi vào ngực hắn, mấy sợi tóc con cọ vào da hắn làm hắn nhột. Hắn đưa tay dữ chặt đầu mèo nhỏ lại đặt về vị trí ban đầu. Khuôn mặt mèo nhỏ được ánh sáng yếu ớt của màng hình ti vi chiếu sáng, cái vẻ đẹp mờ mờ ảo ầom thuần khiết làm tim hắn ngừng đập, hắn khựng tay lại trên đôi môi của mèo nhỏ, đôi môi căng hồng, tràn đầy sắc xuân...Tay hắn cứ đặt ở đó rất lâu, rất lâu...
-Tại cậu quyến rũ tớ trước đấy nhá! Ai bảo tớ là sói làm gì. Nhưng cậu dễ thương quá mèo nhỏ ạ!
Hắn cúi đầu sát vào tai cô gái đang ngủ, thì thầm nói nhỏ. Cái mùi của cô cứ quyến rũ hắn làm hắn xao động. Hắn di chuyển đầu nhìn chăm chăm vào khuôn mặt của Di. Đôi môi hắn nhếch lên mỉn cười. Sau đó hắn cúi đầu xuống, môi hắn chạm nhẹ vào làn môi ươn ướt có vị Oải hương của son dưỡng môi,..tim hắn run khẽ. Đôi môi khẽ lay động rồi đáp trả nụ hôn của hắn một cách dịu dàng. Hắn không biết tự lúc nào mà tay hắn đã luồn vào phần tóc dưới gái của cô, xoa nhẹ...Hắn từ từ nhếm cái vị lạ mang đến cảm giác ấm áp cho hắn. Hắn đặt tên cho mùi vị đó là :Hạnh phúc hoa Oải hương.
Thật lâu như vậy cho đến khi hắn tự ý thước được bản thân nên dừnglại nếu không sẽ có chuyện gì đó sảy đến...Và môi hắn lưu luyến rời đôi môi nhỏ nhắn. Di khẽ nhếch môi cười. Rồi lại dụi đầu vào ngực hắn và tiếp tục giấc mơ nào đó mà hắn không biết. Hắn nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt ve đôi má ửng hồng đang say ngủ sau đó kéo chắn đắp lên người cô.
Một lúc sau hắn đứng dậy. Bế bổng Di trên tay đi về phía phòng ngủ. Cô mèo nhỏ vẫn tiếp tục ngủ ngon khi hắn đặt nhẹ xuống giwongf và hôn nhẹ lên vần trán.
Hắn bước ra khỏi phòng đưa tay vặn chốt lại rồi khéo môi nở nụ cười. Hắn đặt mình nằm xuống chiếc ghế dài bằng gỗ. Khéo chiếc chăn lên và vùi mặt vào đó, hít hà tham lam cái mùi của cô, cái mùi đặt trưng của một cô gái mà hắn thích. Hắn nhớ tới nụ hôn vừa rồi và buộc miệng nói khẽ rồi lại chìm vào giấc ngủ, nụ hôn đó cứ đi theo hắn thật sâu.
-Không thể để cho mèo nhỏ biết. Mèo nhỏ sẽ chạy mất!