Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Minh Nguyệt Xuyên Sách

Chương 9: Tại sao em không phải nữ chính?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nếu không phải là chỉ làʍ t̠ìиɦ nhân thì cũng là tự môi giới bản thân mình, hoặc là làm người mẫu, dù sao nghiệp vụ chủ yếu chính là câu lấy túi tiền của mấy tên công tử bột kia.

“Vị ông chủ dẫn cô tới rất tuấn tú đó! Ngủ có sướиɠ không?” Một người phụ nữ mặc một cái áo lộ hơn quá nửa ngực ngậm hạt dưa trong miệng, vẻ mặt hóng chuyện nhìn Minh Nguyệt.

“Vẫn được.” Minh Nguyệt cũng sẽ không cố tình lơ đi, thật ra hiện tại mấy người cô ấy và bản thân cô cũng giống nhau, cho nên không cần khinh bỉ người ta, nhưng đối với cái thứ mà cô ấy đang nhắc tới kia thì cô không quá muốn nói.

“Ôi, tôi và Lý tổng cũng sắp được hai tháng rồi, nghe nói gã ta chưa bao giờ bao nuôi một cô gái nào quá ba tháng, tôi đây chuẩn bị thất nghiệp rồi.” Một người phụ nữ trang điểm diêm dúa lòe loẹt như con rắn chúa làm một hot girl mạng lên tiếng nói.

“Sợ cái gì? Không phải còn một tháng sao, dỗ dành gã ta mua cho cô thêm hai cái túi, qua tay bán đi, số tiền đó có thể đủ để cô sống nửa năm.”

“Cô làm cho nền tảng phát sóng trực tiếp kia, không phải có rất nhiều người donate sao? Cô còn có khách quý, có cái gì mà phải lo lắng.”

Minh Nguyệt yên tĩnh nghe mấy người phụ nữ này nói chuyện, nói qua nói lại mang cả Versailles ra khoe khoang, lúc thật sự muốn nhắc tới mình, cô sẽ lên tiếng phụ họa hai câu.

Xem ra cô phải nhanh chóng thoát khỏi thân phận này nhanh chút, làm một tình nhân có thanh danh dở tệ, trong lòng cô thật sự không quá thoải mái.

Ứng Tĩnh Phong nhìn Minh Nguyệt trong đám phụ nữ này cũng có bộ dáng thành thạo, lập tức lôi kéo tay cô: “Đi, hát một bài với anh!”

Đương nhiên Minh Nguyệt sẽ không từ chối yêu cầu của kim chủ, lập tức hát bài “Chuyện tình ở Hiroshima”.

Nữ: Là ai đã quá dũng cảm

Nói lên lời buồn vui ly hợp

Chỉ cần ngày hôm nay, bất kể ngày mai

Trơ mắt nhìn tình yêu lướt qua kẽ tay

Nam: Không đủ thời gian để yêu em thật trọn vẹn

Chúng ta đã sớm nên dừng lại cuộc chơi phong lưu này rồi



Biểu tình ca hát của Minh Nguyệt rất nghiêm túc, tiếng hát như chim hoàng oanh ngâm xướng, thỉnh thoảng Ứng Tĩnh Phong đối mắt, sau khi hát xong bài hát này, trái tim anh nhảy lên thình thịch thình thịch.

Đôi nam nữ thâm tình song ca xong bài hát, mấy tên hồ bằng cẩu hữu(bạn xấu á) của Ứng Tĩnh Phong lập tức lôi kéo bọn họ chơi xúc xắc uống rượu.

Minh Nguyệt không quá thuần thục cái trò này, lập tức bị lừa

phải uống không ít bia.

“Mười số năm.”

“Mười một số sáu.” Ứng Tĩnh Phong nói.

“Mười hai số bảy.” Minh Nguyệt đã uống say mơ mơ màng màng.

Trong nháy mắt một trận tiếng cười vang khắp phòng, xúc xắc không có số bảy, lại phải uống một bát bia lớn.

Đến lúc cuối cùng Minh Nguyệt cũng đã say đến choáng váng, vẫn là Ứng Tĩnh Phong ôm cô trở về.

Người lái thay lái xe ở phía trước, Ứng Tĩnh Phong ôm Minh Nguyệt ngồi ở ghế sau, Minh Nguyệt đã say ngoan ngoãn nằm im trong lòng Ứng Tĩnh Phong, khiến người ta có suy nghĩ muốn chà đạp cô.

“Minh Nguyệt, anh là ai?” Ứng Tĩnh Phong bóp khuôn mặt thịt thịt của cô, người phụ nữ này lớn lên rất đẹp, sau khi say rượu lại có thêm chút ngây thơ, toát ra khí chất vừa trong sáng lại vừa dọa người.

“anh, anh là nam chính.” Người phụ nữ nở nụ cười ngu ngốc, ngón tay còn run run rẩy rẩy chỉ vào cái mũi của người đàn ông.

“Anh là nam chính, vậy em là ai?” Người đàn ông ôm lấy người đẹp mềm mại trong l*иg ngực, bàn tay to còn không ngừng chơi đùa với bàn tay nhỏ của cô.

Không có một chỗ nào của người phụ nữ trong lòng anh không đẹp, mỗi một tấc da thớ thịt đều khiến anh si mê yêu thích không bỏ.

“Em, em là bia đỡ đạn, hu hu ~ Khi nào em mới có thể thoát khỏi vận mệnh làm bia đỡ đạn đây?”

“Vì sao em không phải nữ chính?” Người đàn ông nghe thấy vậy, không hiểu bia đỡ đạn trong miệng cô là có ý gì, cho rằng cô đang mơ một giấc mộng công chúa vương tử gì đó.

“Hừ, tại sao em phải làm nữ chính! Tại sao nữ chính phải là em…” Lời nói của Minh Nguyệt không đầu không đuôi, dần dần Ứng Tĩnh Phong cũng không hiểu cô đang nói gì.

Ứng Tĩnh Phong vẫn rất tỉnh táo trực tiếp mang Minh Nguyệt đã say khướt về căn hộ của cô, dứt khoát tắm mở màn trình diễn tắm uyên ương.

Xem bộ dáng say rượu của cô mê người như vậy, vừa dụ vừa dỗ cô cởϊ qυầи áo ra, rồi lại bày ra đủ loại tư thế xấu hổ, người đàn ông bị tư thái quyến rũ của người phụ nữ này mê hoặc, lập tức xách cô lên, đại chiến ba trăm hiệp trên giường.
« Chương TrướcChương Tiếp »