Chương 42

Editor: Bùi Bùi

Beta: Hạ Hạ

42. Trên màn hình xuất hiện đôi thỏ nhỏ trắng mềm, dính bọt xà phòng hoảng loạn run run rẩy rẩy

Lục Hoài Dữ đưa Thẩm Minh Duyệt ra ngoài ăn cơm, nhớ tới cháu trai Tiểu Viễn học đại học gần đây, lúc Ninh Viễn nhận được điện thoại của chú nhỏ nhà mình thì cảm thấy kì quái, tự nhiên lại gọi cậu đi ăn cơm, hơn nữa địa chỉ còn gần trường học của cậu.

Lúc đi vào phòng riêng chỉ nhìn thấy một cô gái nhỏ xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo mỹ miều, tóc dài mềm mại phủ kín đầu vai, mắt to long lanh ánh nước trong suốt, cười với cậu.

Tâm Lục Ninh Viễn bùng nổ, cô gái nhỏ này trông đẹp quá.

Cậu hé miệng nói, "Xin chào."

"Đứng ở đấy làm gì? Vào đi." Đằng sau vang lên một giọng nam, là âm thanh của chú nhỏ của cậu.

Lục Ninh Viễn quay đầu, "A, chú ."

Lục Hoài Dữ đi tới ngồi xuống bên cạnh Thẩm Minh Duyệt "Đây là cháu trai nhỏ của chú, Tiểu Viễn."

Thẩm Minh Duyệt rót đầy ly trà đặt trước mặt Lục Hoài Dữ, nghe vậy nhìn qua Lục Ninh Viễn cười cười, "Chào anh."

Lục Hoài Dữ không giới thiệu Thẩm Minh Duyệt cho Lục Ninh Viễn biết, Lục Ninh Viễn vài lần muốn mở miệng hỏi nhưng lại sợ chú nhỏ, Lục Ninh Viễn ở bên ngoài có thể xem là không sợ trời không sợ đất, ở thủ đô đi ngang cũng chưa từng có người nào dám nói gì.

Nhưng ở trước mặt chú nhỏ của hắn lại như con vật bị thuần hoá, ngoan y như con thỏ.

Đôi mắt đảo qua, thấy chú nhỏ thế nhưng lại gắp đồ ăn cho cô gái kia, hình như có chỗ không ổn, chú nhỏ nhà cậu rõ ràng không phải người hiền hòa như vậy, hơn nữa giữa bọn họ dường như đã quen với hành động thân mật này, Lục Ninh Viễn nghi hoặc đầy đầu.

Sau khi ăn xong, Lục Hoài Dữ lái xe nhân tiện thể đưa Lục Ninh Viễn về trường.

Tới trước cổng trường "Chú nhỏ, cháu đi nha?"

"Ừ, đúng rồi, Duyệt Duyệt với cháu học cùng một trường, giúp chú chăm sóc em ấy."

Lục Ninh Viễn đã vào năm ba nên không thường xuyên học ở trường, nhưng việc chú nhỏ nhà cậu phân phó cậu nào dám từ chối.

"Việc chú nhỏ phân phó, cháu đảm bảo hoàn thành cấp độ S!"

Đồng thời càng thêm tò mò thân phận của cô gái nhỏ, đến tột cùng có quan hệ gì với chú nhỏ nhà cậu, mà có thể được hắn đối đãi như thế.

Sau khi xuống xe, Lục Ninh Viễn quay đầu lại nhìn, thì thấy chú nhỏ của cậu cúi đầu hôn môi cô gái.

Kinh ngạc đến mức trừng lớn mắt, này...... Sẽ không phải là

Là cô nhỏ của cậu chứ, tức giận nghĩ đến, cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy, chú nhỏ nhà cậu thật không biết xấu hổ, lại chơi trâu già gặm cỏ non.

Bà nội cậu cả ngày nhắc hoài chuyện chú nhỏ không chịu tìm một người bạn gái rồi mau kết hôn, để cho bà được ôm cháu.

Sau khai giảng Thẩm Minh Duyệt vội vàng thích ứng hoàn cảnh mới, rồi vội vàng tập huấn, chỉ nhắn tin WeChat cho chú, lâu lâu thì gọi video nói chuyện phiếm, chú cũng bận, mới nói chuyện điện thoại được một lát thì cúp máy.

Lúc đang tắm thì điện thoại vang lên tiếng chuông báo video call, trên tay Thẩm Minh Duyệt còn dính bọt xà phòng, liếc qua điện thoại, thấy chú gọi tới, vội vàng trả lời điện thoại, dọn lại mấy món đồ rồi cho điện thoại tựa vào tường.

Lục Hoài Dữ nhìn thấy camera bị tay nàng che khuất, lúc sau cái tay được lấy ra, màn hình xuất hiện — một đôi thỏ nhỏ trắng mềm, dính bọt sữa tắm hoảng loạn run rẩy, núʍ ѵú nhỏ hồng nhạt xinh xắn.

Đột nhiên không kịp phòng bị liền bắt gặp cảnh đẹp này, sắc mặt Lục Hoài Dữ nhanh chóng biến thành màu đen, che lại màn hình điện thoại đi nhanh ra ngoài cửa phòng hội nghị.

Hắn mới vừa họp xong, được nghỉ hai mươi phút.

Tranh thủ thời gian lấy điện thoại muốn nhìn bé gái một chút, ai ngờ đột nhiên nhìn thấy một màn hương diễm này.

Còn may không bị người khác nhìn thấy, hai bầu ngực non mềm nếu thật sự bị người khác nhìn thấy, Lục Hoài Dữ chắc hẳn sẽ phát điên lên.

Mọi người ngồi trong phòng hội nghị nhìn thấy sắc mặt thư ký tối đen cầm điện thoại ra ngoài, hai mặt nhìn nhau, đây là làm sao, chẳng lẽ thư ký không hài lòng với bộ phương án kia? Nhịn không được kêu rên dưới đáy lòng.

Đi vào văn phòng đóng cửa lại, hắn hỏi, "Duyệt Duyệt đang làm gì đó?"

Thẩm Minh Duyệt đang xả tóc, sợi tóc thật dài dính vào trước ngực, che khuất một bầu vυ", trên người toàn là bọt xà phòng.

Nàng nói với màn hình, "Tắm ạ, mới nãy học quân sự nên cả người toàn là mồ hôi."

Lục Hoài Dữ trầm giọng nói, "Vừa rồi thiếu chút nữa bị người khác nhìn thấy đôi vυ" lẳиɠ ɭơ của tiểu da^ʍ oa -"

"A, không phải chứ!" Thẩm Minh Duyệ sợ tới mức kinh hoảng thất sắc, che ngực lại.

"Hiện tại đã không có ai, buông tay xuống đi." Thẩm Minh Duyệt tính xoay điện thoại qua kia một chút, để cameras không đối diện với nàng.

Lại nghe hắn nói, "Đừng nhúc nhích, cứ để như vậy, chú đã lâu không được xem vυ" của Duyệt Duyệt rồi."

Thẩm Minh Duyệt đỏ mặt, chú vì sao luôn có thể vân đạm phong khinh nói ra loại lời này.

Nàng thả tay xuống, "Chú, có phải em bị cháy đen quá rồi không?"

Đi cách xa ra ống kính để hắn có thể nhìn rõ.

Cánh tay và cổ của bé gái đã hơi đen đi, bị cháy đến mức hơi hồng, làn da giống như đậu hũ non mềm nào chịu được ánh nắng mặt trời gay gắt.

"Nếu không thì đừng tập quân sự nữa, chú nói với hiệu trưởng của em một tiếng."

Lục Hoài Dữ đau lòng bé gái nhà hắn, một chút khổ đã lo lắng nàng chịu không nổi, không hề có nguyên tắc mà cưng chìu nàng.

Cũng không nghĩ đến lúc trước Lục Ninh Viễn còn bị hắn ném vào bộ đội huấn luyện mấy tháng, Lục Ninh Viễn lúc ấy khóc lóc gào xin khoan dung cũng không thấy hắn có tí đồng tình gì cả.

Thẩm Minh Duyệt cười, "Tuy rằng rất mệt, nhưng tập quân sự cũng xem như là trải nghiệm tốt."

"Chịu không nổi cũng đừng cố quá."

Hiếm khi được hắn nhắc mãi, Thẩm Minh Duyệt ngập ý cười, "Chú yên tâm đi nha."

Lục Hoài Dữ mở hộp thuốc, ngậm một điếu ở giữa môi, rồi lấy bật lửa đốt thuốc.

Trên màn hình điện thoại của Thẩm Minh Duyệt là khuôn mặt ôn hoà tuấn lãng của chú, hắn hơi hơi ngửa đầu hút thuốc, híp nửa đôi mắt, yết hầu lăn lộn.

Nàng nuốt nước miếng, thật muốn chụp hình lại rồi tải xuống lưu lại, gương mặt không biết là do bị hơi nước hun mà trở nên đỏ bừng hay bởi vì hắn, động tác tắm rửa có chút chậm lại.

Lục Hoài Dữ dựa lưng vào ghế dựa, hút thêm một lần," Duyệt Duyệt tắm tiếp đi, tự mình xoa vυ" cho chú xem nào."

Thẩm Minh Duyệt rõ ràng là đang tắm rửa, vì sao vừa nghe thấy hắn nói lại cảm thấy mình như cố tình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trước mặt hắn.

Tay nàng xoa xà phòng trước ngực đánh vòng, bọt xà phòng càng ngày càng nhiều, lấp đi núʍ ѵú nhỏ hồng nhạt.

Lục Hoài Dữ đã một tháng không chạm vào cô gái nhỏ, hắn rõ ràng không phải người nghiện du͙© vọиɠ, nhưng bé gái luôn có thể dễ dàng khơi mào du͙© vọиɠ của hắn, hiện tại chỉ mới nhìn bé gái tắm rửa mà phía dưới hắn lập tức cương cứng, đội lêи đỉиɦ quần.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

*Góc PR truyện mới*

"Hi, là Hạ Hạ đây.

Mình mới mở một quả hố "mạt thế" bao hay ^^

Truyện tuy rằng có tag ngược nam nhưng vẫn tình bể bình nghen....

Mong mọi người ghé xem ủng hộ 🙆🏻‍♀️

Welcome alls ~"

#khongphaiHvan