Chương 29

Editor: Hạ Hạ

29. Núʍ ѵú hồng nhạt, vυ" trắng như sữa, sữa tươi của cô gái nhỏ khẳng định thơm ngọt vô cùng

Thẩm Minh Duyệt lui ra phía sau một bước, chú còn chưa nghiêm túc nhìn nàng mặc bộ này đâu.

Nàng đỏ mặt cười khanh khách hỏi, "Chú, em mặc thế này có đẹp không?"

Lục Hoài Dữ mất thịt mềm trong tay, giương mắt, đẹp, đẹp đến mức hắn muốn xé nát tan váy áo nàng rồi xâm chiếm nàng.

Thẩm Minh Duyệt đứng ra xa, nhếch đuôi mắt, khẽ nâng cằm, ánh mắt lãnh ngạo, bé gái ngày thường thanh thuần đáng yêu giờ phút này lại bày biện ra chút mùi vị kiều diễm không phù hợp với nàng trước kia, nàng quất roi da trong tay, bộ dáng mê người, hệt như một 'tiểu ma nữ' bị chiều đến hư hỏng.

Nói thật, nếu Thẩm Minh Duyệt thật biến thành loại hình này, tính cách cũng là do Lục Hoài Dữ cưng quá mà thành.

Bé gái ở trước mặt hắn đã lớn mật hơn rất nhiều, trước kia thật cẩn thận ở chung với hắn, cung kính gọi hắn lại còn dùng kính ngữ, hiện tại dám ở trước mặt hắn quất cả roi.

Lục Hoài Dữ quấn lấy roi của nàng kéo ngược nàng lại, Thẩm Minh Duyệt thu thế không kịp, không ổn định được thân hình lập tức ngã vào trong lòng ngực hắn.

"A ——"

Lục Hoài Dữ lấy roi trói chặt tay nàng, roi cũng đủ dài, đủ trói cả chân nàng lại cùng, dây thừng vòng qua bộ ngực nàng, khiến cho hai bầu vυ" vểnh lên cao ngất, bị ép cho vượt ra cả bên ngoài hình trái đào. Lục Hoài Dữ trước kia đi theo anh hai ở bộ đội, dễ như trở bàn tay thắt dây, vừa có thể trói chặt người nhưng sẽ không làm nàng bị thương.

Thẩm Minh Duyệt còn chưa kịp phản ứng lại, đôi tay đã bị chú trói chặt, bất an vặn vẹo, một đôi vυ" bị nàng vặn vẹo đến lung lay.

Còn dư một cái phất trần, Lục Hoài Dữ cầm nó trượt trên khuôn mặt nàng, dọc theo cần cổ duyên dáng đến bầu vυ" trần trụi bên ngoài nàng.

Hắn hôn cằm nàng, dùng răng cắn môi nàng, thấp giọng lẩm bẩm nói, "Đẹp, đẹp đến mức chú muốn nhốt em ở trong phòng."

Nhốt ở trong phòng làm gì?

Nàng là tiểu da^ʍ oa hắn dạy dỗ, là nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của hắn,

Tất nhiên là hung hang chơi huyệt nàng, rót đầy tràn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn vào bên trong tử ©υиɠ của nàng.

Thẩm Minh Duyệt nhịn không được run rẩy, âm thanh của chú làm nàng cảm giác được nguy hiểm, nhưng nàng lại không có chỗ trốn, không có chút sức lực chống cự, trong đầu hiện lên bốn từ "mua dây buộc mình", nhưng nàng cam tâm tình nguyện.

Lục Hoài Dữ chế trụ mông nhỏ của nàng chống trên phần hông của hắn, tận tình xoa bóp mông nàng.

Gậy thịt cương cứng cọ chính giữa chân nàng, mặt trên từng tí từng tí nuốt cái miệng nhỏ của nàng, hút nước bọt thơm ngọt của nàng, rồi lại đút của mình cho nàng.

Roi quấn lấy bầu vυ" động đậy, như có như không, Thẩm Minh Duyệt khắc chế không được phát run, nổi da gà, môi bị chú ngậm trong miệng cắи ʍút̼, một bàn tay hắn bắt lấy mông nàng vuốt ve, thân mình nàng nhanh chóng mềm thành một bãi nước tụ trong lòng ngực hắn.

Lục Hoài Dữ bế nàng lên, vùi đầu xuống gặm vυ" mềm trắng nõn của nàng, há mồm núc vào, hai bầu vυ" bị hắn ăn đến khẽ run.

"Ô ô... Chú..."

Thẩm Minh Duyệt không vòng được hai chân qua eo hắn, tư thế này khiến nàng có chút sợ hãi, muốn duỗi tay ôm chú, kết quả hai tay nàng cũng bị trói chặt không thể động đậy, đành phải ngả ra sau ngẩng cổ, mặc hắn chôn ở ngực nàng gặm liếʍ.

Lục Hoài Dữ một tay ôm nàng, xé toang quả đào trước ngực nàng, sót lại một ít vải rách nát cố gắng bíu lấy vυ" nhỏ, Lục Hoài Dữ bắt lấy một bên, ngậm nó từ trong áo lôi ra.

Núʍ ѵú hồng phấn run bần bật, giống như đang dụ hoặc hắn.

Làn da cô gái nhỏ trắng noãn, bên dưới thì hồng hào no đủ trơn bóng, hai quầng vυ" cũng vừa vặn, núʍ ѵú xinh xắn đáng yêu, Lục Hoài Dữ không nhịn được tưởng tượng, sữa tươi trắng ngà từ đầṳ ѵú nàng chảy ra, hình ảnh đó rốt cuộc có bao nhiêu mỹ lệ, vừa dâʍ đãиɠ lại vừa hương diễm đến cực điểm, chọc cho thần hồn người nhìn nổi điên.

Núʍ ѵú hồng nhạt, bầu vυ" trắng như sữa, sữa tươi của cô gái nhỏ khẳng định sẽ thơm ngọt vô cùng.

Chỉ mới là nghĩ mà máu trong thân thể hắn chảy càng thêm dồn dập, nảy sinh ác độc với núʍ ѵú nhỏ của nàng.

Miệng ăn đầṳ ѵú nàng hàm hàm hồ hồ nói, "Chú đang hút đầṳ ѵú của cục cưng."

Mà thật sự là như vậy, hai bầu vυ" của nàng ướt đẫm đến bóng loáng nước, bị hắn chơi đùa kĩ càng, tất cả đều là nước miếng của hắn.

Nàng chỉ cảm nhận được rằng chú sắp cắn đứt đầṳ ѵú của nàng ra rồi, nên khóc thút tha thút thít, "A ô... Chú chú... Đau quá... Đầṳ ѵú Duyệt Duyệt đau quá..."

Hắn hạ miệng thật mạnh, ngậm trong miệng dùng đầu lưỡi khảy, thân dưới thúc lên chính giữa chân nàng.

"Ya... Chú nhẹ một chút..."

Rõ ràng đã cách một lớp vải, nàng bị chú đong đưa đến hai chân nhũn ra, tiểu huyệt chảy nước, nếu bị chú biết nàng đã chảy nước thế này khẳng định lại nói nàng là tiểu da^ʍ oa.

Nhưng đây là chuyện nàng không khống chế được, một khi đã tới gần chú, chỉ cần nghe thấy mùi thơm trên người chú, nàng đã tự có thể mềm nhũn người.

Thẩm Minh Duyệt bị hắn va chạm đến lung lay, đầṳ ѵú bị hắn dùng đầu lưỡi cuốn mυ"ŧ, mông bị hắn xoa nắn, tiểu huyệt bị hắn đâm chọc, tay bị trói, chân cũng bị hắn đυ.ng chạm không còn sức lực, dần dần rũ xuống dưới.

Bé gái nho nhỏ người, Lục Hoài Dữ nhẹ nhàng ôm nàng giở trò, gậy thịt đội lên kêu gào, kiềm chế không nổi muốn vọt thẳng vào trong tiểu huyệt chật khít thăm thú.

Một người đàn ông với thân hình cao lớn thon dài đứng trong phòng, thân mặc tây trang tinh xảo chỉnh tề, trong lòng ngực lại đang ôm một bé gái bị trói, quần áo không đàng hoàng lộ ra hai bầu vυ", trên dưới người nàng đều bị hắn bóc lột, rõ ràng bên dưới hai người còn mặc quần áo, nhưng bé gái bị người đàn ông đυ.ng chạm đến độ ê ê a a yêu kiều rêи ɾỉ.

Một loại hình nghiêm túc giao hợp da^ʍ mĩ.

Lục Hoài Dữ động thân hơn mười lần, cách lớp qυầи ɭóŧ đánh vào tiểu huyệt, bé gái bỗng nhiên co rút một trận rồi run rẩy, thét chói tai ra tiếng, thế nhưng có vậy đã bị hắn chơi đến cao trào.

Lục Hoài Dữ cười, tự hỏi tiểu da^ʍ oa vì sao lại mẫn cảm đến vậy.

"Ô a... Chú..."

Nàng ô ô nuốt tiếng nức nở, đuôi mắt ửng đỏ, miệng thì gọi chú, mềm mềm ngọt ngọt, mồ hôi mỏng đọng trên khuôn mặt nhỏ càng thêm kiều diễm.

Một tiểu mỹ nhân bị người dùng dây thừng trói chặt, đáng thương bị người làm nhục, áo váy trên người bị xé đến chia năm xẻ bảy, lại vướng trên dây thừng không chịu rơi xuống, hai bầu vυ" trần trụi trong không khí, lắc lắc run run, núʍ ѵú bị hắn ăn đến đỏ bừng, ướt dầm dề.

"Tiểu da^ʍ oa!"

Thanh thuần nhưng lại kiều mị yêu diễm, một đôi mắt trong trẻo sâu thẳm, trời sinh có thể câu hồn người, phải đem tiểu tao hóa này nhốt kĩ trong phòng, để nàng đi ra ngoài bị người khác nhìn thấy bộ dạng da^ʍ dãng này của nàng thì hỏng mất.

Lục Hoài Dữ lấy roi nhẹ nhàng quất xuống hai vυ" non mềm, tức khắc hiện ra một đường lằn đỏ rõ ràng, bé gái bị đau nên la lớn, thân mình đột nhiên run lên, tiểu huyệt phía dưới đột nhiên chảy nước ào ạt, đến quần của Lục Hoài Dữ cũng bị ướt một mảng.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง