Chương 25

Editor: Bùi Bùi

Sửa có xíu à: Hạ Hạ

25. Một bên rên la gọi chú một bên ngoe nguẩy mông nuốt lấy gậy thịt của hắn

Lục Hoài Dữ nâng cằm nàng lên, hôn xuống cái miệng nhỏ nhắn, môi hắn mang theo mùi thuốc lá nhàn nhạt xâm nhập vào khoang miệng của nàng.

Hôn một lúc liền buông ra, Thẩm Minh Duyệt rơi vào trạng thái mê mang nhìn hắn, Lục Hoài Dữ gãi nhẹ cằm nàng, giống như chọc con mèo nhỏ, hôn lên đôi mắt phiếm nước của nàng.

Bờ mông no đủ của nàng đè ép lên hai túi tinh hoàn của hắn, Lục Hoài Dữ bắt lấy mông nàng. Trầm giọng: "Tiểu da^ʍ oa, tự mình động, nhếch cao mông nhỏ lên."

Hắn lại hôn miệng nàng, mê hoặc bé gái nâng mông nuốt lấy gậy thịt của hắn.

Thẩm Minh Duyệt đưa tay chống lên ngực hắn dung sức, nâng mông vuốt ve cự vật của hắn, gậy thịt tráng kiện dán chặt lấy hai môi nhỏ màu mỡ, một nửa cây gậy được "em gái nhỏ" của nàng phun ra nuốt vào thong thả, lộ ra thân gậy ướt đầm đìa, tất cả đều là mật dịch của nàng, tiếp theo lại bị tiểu huyệt trơn láng của nàng ăn vào.

Tư thế này làm cả cây gậy của hắn đi hết vào trong "em gái nhỏ" của nàng, nhồi "em gái nhỏ" căng trướng, nàng sợ nếu không sử dụng lực cẩn thận, có khi nào "em gái nhỏ" sẽ bị hắn đâm thủng.

Nhẹ nhàng chậm chạp vuốt ve, ngồi đè nặng lên hai viên tinh hoàn của chú rồi lại nâng mông, ngồi xuống, qυყ đầυ chạm đến hoa tâm của nàng nhô lên một bụng, nàng không nhịn được run rẩy hô: "A... Chú..."

Cảm giác đυ.ng tới nơi đó thật là đáng sợ, kɧoáı ©ảʍ vừa mãnh liệt vừa kí©h thí©ɧ, từ chỗ đó lan ra khắp toàn thân nàng, "em gái nhỏ" lại phun ra một đợt mật dịch khác.

Lại lần nữa ngồi xuống, thật cẩn thận vòng qua chỗ mẫn cảm rồi, nhưng qυყ đầυ vẫn cứ cọ đến, mỗi khi đυ.ng tới nơi đó thân thể đều nhịn không được run rẩy.

Chính mình tự nắm giữ tốc độ cùng lực độ, không giống chú mỗi lần chơi nàng đến tàn nhẫn như vậy khiến cho nàng sợ hãi, lo lắng "em gái nhỏ" thật sự sẽ bị gậy thịt của hắn đâm thủng.

Lục Hoài Dữ hung hăng xoa bóp ngực nàng, ngón tay vê núʍ ѵú nho nhỏ: "Tiểu tao hóa, "em gái nhỏ" ngậm chú thật thoải mái."

Nước của nàng chảy thật nhiều, chảy dọc từ chỗ hai người giao hợp đến chân hắn.

Thật nhiều nước, cây gậy của hắn như được chôn trong một đường đi lầy lội, bên trong vừa chặt vừa gấp gáp, hơn nữa đường đi còn ra sức hút vào, hoa huyệt ôm chặt lấy côn ŧᏂịŧ của hắn.

Nàng hơi nhắm mắt, khuôn mặt phiếm hồng , ê ê a a rêи ɾỉ, mông nhỏ bị làm đến vui sướиɠ, váy ngủ tuột xuống đến bên hông nàng, hai bầu vυ" ở trong không khí rung lắc dữ dội.

Nhìn bé gái ngồi trên dươиɠ ѵậŧ to lớn của mình, từng tiếng kêu rên yêu kiều phát ra từ cái miêng nhỏ, một bên rên la gọi chú một bên ngoe nguẩy mông nuốt lấy gậy thịt của hắn, khuôn mặt nhỏ dãm lệ vừa dâʍ đãиɠ lại vừa yêu kiều.

Ngày thường nàng thẹn thùng vô cùng, hiện tại lại đúng hệt một tiểu da^ʍ oa, trời sinh chính là tiểu tao hóa, không biết sau khi hắn rót tinh vào nàng có càng ngày càng trổ mã xinh đẹp hơn hay không.

Tự mình nâng mông lên xuống được chừng mười cái, Thẩm Minh Duyệt đã thấy mệt mỏi đến không động đậy nổi, vì sao nàng nằm dưới để hắn thao đã mệt , bây giờ tự mình động lại càng mệt mỏi hơn.

Nàng ghé vào ngực hắn thở dốc nũng nịu kêu: "Ô... Chú... Duyệt Duyệt không còn sức nữa..."

Lục Hoài Dữ vuốt ve bầu ngực của nàng hỏi, "Có muốn chú làm thay em không?"

Thẩm Minh Duyệt còn chưa đạt tới cao trào, "em gái nhỏ" tuy rằng bị gậy thịt của hắn lấp đầy, nhưng vẫn cảm thấy vắng vẻ, muốn chú động lại động. Nàng chôn khuôn mặt đỏ hồng vào trong ngực hắn năn nỉ, "Ô... Muốn ạ..."

Lục Hoài Dữ không nhúc nhích, hai ngón tay vân vê núʍ ѵú của nàng, xấu xa hỏi lại, "Duyệt Duyệt muốn cái gì?"

Chú lúc này là xấu nhất, bắt nàng nói ra những điều xấu hổ làm nàng thật ngại ngùng.

"Ô ô... Duyệt Duyệt... Muốn chú... muốn gậy thịt... làm em..."

Nói xong cả vành tai đều đỏ lên, thẹn thùng vùi cả người vào ngực chú.

Lục Hoài Dữ trầm giọng nói, "Duyệt Duyệt có phải là tiểu tao hóa không? Muốn chú thao em đến mềm nhũn thế kia rồi."

Hung hăng động hông đưa gậy thịt vào sâu hơn, "em gái nhỏ" đang siết chặt bị hắn đâm mạnh mấy chục cái, nàng bị làm đến kêu nức nở, tiếng nàng rêи ɾỉ làm khơi dậy du͙© vọиɠ của hắn, hắn lại càng hung hăng làm nàng, ôm chặt mông giúp nàng cố định cơ thể.

Thẩm Minh Duyệt nằm trong ngực hắn nức nở, hai chân nhỏ đạp loạn, cơ thể bị hắn đâm đến lung lay, người nàng như con thuyền nhỏ bị mưa dền gió dữ cuốn bấp bênh, bị cơn sóng tìиɧ ɖu͙© của hắn nhấn chìm, một đợt lại một đợt sóng cuồn cuộn, như muốn đem nàng hòa vào người hắn, làm nàng phải ôm chặt eo hắn đáng thương xin xỏ: "A... Chú... Duyệt Duyệt sợ hãi... Chú chậm một chút..."

Nhưng gậy thịt vẫn như cũ chôn ở chỗ sâu nhất trong nàng, mãnh liệt đâm vào nơi nhạy cảm của nàng, không để nàng kịp thở đã vội vàng đâm mạnh vào "em gái nhỏ" của nàng khiến các nếp gấp ôm chặt lấy gậy thịt, đâm đến tận hoa tâm của nàng.

"Duyệt Duyệt chặt quá, phía dưới ngậm chặt chú không thả."

Lục Hoài Dữ ôm mông nàng, khi đâm lên trên, thả lỏng mông nàng xuống nghênh đón chim lớn của hắn, mãnh liệt chơi với hoa tâm nàng, lúc thì thả nàng thật mạnh xuống, hắn hất hông rất cao đẩy côn ŧᏂịŧ thọc vào miệng huyệt của bé gái.

Bé gái được hắn ôm trong l*иg ngực bị làm đến kêu khàn tiếng, cả người như muốn bay lên, nàng run rẩy không ngừng, phía dưới chợt co rút, một dòng chất lỏng bắn vào qυყ đầυ hắn, bị hắn làm đến cao trào.

Thẩm Minh Duyệt khóc nức nở, thân thể không ngừng run rẩy, cả người sung sướиɠ nhão nhoét, đầu óc trống rỗng.

Bên ngoài bão tuyết càng lớn, nhìn qua cửa sổ trong suốt sát đất khiến nàng có ảo giác, nàng và chú đang ở trên nền tuyết trắng tinh, bông tuyết thì bay đầy không trung, chỉ có hai người họ, màn trời chiếu đất làʍ t̠ìиɦ quên mình.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Lời của Hạ Hạ:

"Tính 5 chương lận mà gắng hơm nổi 🤧. Thoii đành để mn lại đợi tiếp vvv.

Đc cái ai để hả sẽ thấy chương này em gái Bùi Bùi của t edit lên tay hẳn. :))) Mong rằng nó sẽ đều đc tay như vầy mãi mãi 😂. Dị thoiii đó!!! Bye bye mn.... yêu mn...."