Caca sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có, caca thật sự là một cô gái, khi caca ra đời thì mẹ của caca cũng mất, cha của caca ở vậy nuôi caca cho đến lớn.Vì theo đời truyền của gia tộc, người thừa kế và nối nghiệp phải là một người con trai, vì thế các giấy tờ của Caca ông đều để giới tính là nam cả.
Cha caca là một doanh nhân thành đạt, là người có số cổ phần lớn nhất trong tập đoàn, chiếm 60% cổ phiếu. Cha của caca hiện giờ là chủ tịch hội đồng quản trị. Có quyền quyết định lớn nhất trong tập đoàn. Ông đang nắm giữ và quản lí. Tập đoàn đó có tên là New House.
Nhưng khốn khổ thay, tập đoàn đó đã được truyền từ nhiều đời với câu di chúc oái oăm, đứa con trai phải lấy vợ thì mới được thừa kế và nối nghiệp. Thời gian gia hạn để đứa con trai tim hạnh phúc cho mình là từ 20-30 tuổi. Đó là con số được gia hạn, được truyền từ nhiều đời, cả gia tộc đều tuân theo luật lệ đó.
Cha của Caca chính là ông Mac , ông đã dùng hết mọi thứ có thể, đề làm cho cả gia tộc tin rằng ông sinh một đứa con trai. Bằng cách ông đã đứa nó sang Úc học từ rất nhỏ, cho người chăm sóc nó, biến nó thành một chàng trai thực thụ. Đến năm 20t thì ông cho nó về Việt Nam. Để ra mắt mọi người.
Cuộc gặp mặt đầy bất ngờ…..
Ở sân bay, tôi bước ra khỏi sân bay, với một cái balo đen trên vai, hay tay thì kéo cả hai cái vali nặng trịch. Tôi mặc một bộ đồ vest trắng, với chiếc cà vạt nhỏ đen. Trên khuôn mặt có đeo một cặp kính đen. Ở bên đó, Tôi được bồi dưỡng nên chiều cao là 1m78. Còn cao hơn cả cha của caca.
Khi thấy con của mình, ông Mac:
- Hey! Con trai của ta!
- Oh, daddy! Con nhớ cha quá. Sao cha kiu con là con trai?
- Nhìn con đâu có chỗ nào giống con gái đâu.
- Uh ha. Không có gì giống. Cha khỏe không? Lâu rồi con không gặp cha.
- Khỏe mới ra đón con chứ.
- Hì hì… cha đi một mình sao?
- Uhm. Thôi chúng ta về nhà, cô chú muốn thấy mặt mũi của con ra sao đó?
- Dạ.
Trên đường đi về nhà, tôi qua sát khắp cả con đường mình đang đi trên nó, tôi có một cảm giác gì đó thật lạ,tôi thấy chỗ này thật yên bình, đúng là mình đã quay trở về đúng ngôi nhà của mình.
Về đến nhà, trước mặt tôi là một căn biệt thự rộng lớn, với khu vườn bao quanh căn biệt thự, trước biệt thự có một con ếch đang ngậm đồng tiền , quay ra phía trước, đang ngồi trong cái hồ có vòi phun nước tự động. Về đến nhà có rất nhiều người giúp việc đang đứng chờ, và một ông quản gia đã già, nhưng còn rất minh mẫn. Cả đám người đó cùng nói: Mừng cậu chủ về nhà!
Tôi rất ngạc nhiên và cười đáp lại. Vào phía trong thì tất cả mọi người đang đợi tôi, tôi nhìn và choáng cả mắt, sao mà đông quá! Nhìn ai cũng thật là quý phái sang trọng, cha tôi khoác vai tôi dẫn tôi đến chào mọi người. Cha nói:
- Hì hì… thế là đại gia đình chúng ta cũng được họp mặt đông đủ rồi. Xin giới thiệu với mọi người, đây là con trai độc nhất của anh đó. Àh để cha giới thiệu luôn: người ngồi trên ghế sofa lớn đối diện con là cô chú ba, người đứng kế con là chú 5, chú 5 chưa có vợ. Ở giá luôn. Nhưng là một người có tài trong công ty của gia tộc ta. Còn cô chú 4 của con thì ngồi ở đằng kia. Gần kệ sách.
Nghe một loạt giới thiệu của cha tôi, thì tôi gật đầu chào lia lịa. Tôi xoay qua hỏi cha:
- ủa? vậy con của cô chú đâu cha.?
- Hì hì… hiện tại một số đứa đang học đại học, một số đứa thì đang làm trong công ty gia đình mình. Ùi con sẽ được gặp mấy em thôi.
- Chú 5 : anh hai vậy nó về ở đây luôn hả?
- Ba tôi: chứ sao? Về đây đi làm lấy vợ, để còn duy trì cho gia tộc chứ.
- Mà con có người yêu chưa caca?
- Dạ chưa, Thưa chú 5.
- Năm nay con bao nhiêu tuổi rồi?
- Dạ con mới 20 àh.
- Trời hog sao? Con còn 10 năm nữa? nhưng cũng tranh thủ đi. Đừng như chú. Buồn lắm, hog ai thèm để ý.
- Hì hì… rồi chú cũng sẽ có thui mà.
- Cô 3: nhìn kỉ nó đẹp trai giống anh ghê, mẹ nó mà thấy nó lớn như thế này chắc sẽ hạnh phúc lắm.
- Ba tôi: uh, mẹ nó chắc đang mỉm cười một nơi xa.
- Con lại đây cho cô 3 nhìn kỉ con xem nào.
- Dạ.
- Cô ba nhìn tôi từ trên xuống dưới, không bỏ sót một điểm nào trên cơ thể tôi. Rồi tự dưng cô dùng tay rờ rờ trước ngực tôi, làm cho tôi giật cả mình, tôi hỏi: cô ba làm gì vậy?
- Cô ba: hì hì… vô tình đυ.ng trúng thôi
- Tôi thầm nghĩ( hog biết hồi đó người chăm sóc tôi, người đó làm như thế nào mà bộ ngực của tôi không phát triễn được, bộ ngực của tôi nhìn như những người đàn ông hay tập tạ, tôi chỉ mặc áo thun ba lỗ bó sát dành cho nam rùi thôi)
- Lúc đó cô ba nhìn tôi mỉm cười, như có vẻ hài lòng gì đó, chính tôi cũng không hỉu,
- Chú ba: em làm thằng bé hết hồn đó, thôi con lên phòng nghỉ ngơi đi.
Thế là tôi đã thoát được cái cảnh của gia tộc tôi, căn phòng của tôi rộng, có đầy đủ hết những gì tôi cần, chỉ có điều hơi khác một chút, phòng tắm không đặt trong phòng tôi, mà nó nằm ở bên ngoài sát phòng tôi. Tôi nghĩ vậy cũng tốt, như vậy sẽ sạch sẽ hơn.
Lên phòng tôi đã chợp mắt ngủ một giấc lúc nào cũng không hề hay biết.
Chap 2
Ngày hôm sau….
Một buổi sáng đến với tôi thật nhanh chóng, nhìn đồng hồ tôi thấy chỉ mới có 5h sáng, vì chưa quen giờ giấc bên này, với tôi thật là khó chịu, nhưng rốt cuộc tôi cũng phải tỉnh dậy, sắp xếp hết tất cả quần áo, đồ đạc của tôi vào đúng nơi nó cần chỗ của nó. Tôi có một bộ sưu tập xe hơi nhỏ, tôi đã để riêng hẳn vào môt vali, tôi lấy chúng ra từ từ và sắp xếp lên kệ, sao cho đẹp mắt nhất.
Thấy mình đã sắp xếp xong mọi thứ, tôi lấy khăn và quần áo đi tắm, một chiếc quần short trắng, áo sơ mi sọc caro xanh. Đúng là tắm buổi sáng thật là thoải mái. Mang đến một sức sống mới, cho một ngày mới. Tắm xong tôi lấy laptop ra xem báo, ngày hôm nay xem có gì giật gân hay không. Nhưng đáng tiếc chẳng có gì hay ho cả.
Một người giúp việc lên mời tôi xuống lầu ăn sáng cùng gia đình.
- Con chào mọi người, buổi sáng tốt lành!
- Con trai! Hôm qua con ngủ có ngon không?
- Con chưa quen giờ bên đây cha ui.
- Hì hì… rồi con sẽ quen thôi. Àh đúng rồi, chú ba có việc mún bàn với con đó?
- Dạ, con nghe chú ba!
- Hì hì… con sẽ được nhận một công việc trong công ty của gia đình mình? Tuần sau con sẽ bắt đầu làm quen với nó!
- Hả? có nhanh không chú ba? Con mới về mà!
- Hog nhanh đâu con trai àh! Con sẽ có một bất ngờ đó!
- Bất ngờ?? là gì vậy chú ba?
- Cả nhà nhìn tôi rồi cười. tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
- Ba nói: thôi, lúc đó con sẽ biết, đừng bàn nữa con ăn sáng đi. Một tuần lễ cho con nghĩ ngơi, là con phải làm quen với thành phố, rồi di mua quần áo nữa, con đem quần áo về đâu có bao nhiêu đâu?
- Dạ.
Thế là một tuần nữa? Tôi sẽ bắt đầu với công việc của mình? Nhưng chẳng biết mình sẽ làm gì trong công ty? Ngay cả chức vụ là gì cũng không cho tôi biết. còn nói sẽ có bất ngờ dành cho tôi nữa. Làm trong đầu tôi toàn những câu hỏi mà không có người trả lời.
Ăn sáng xong, tôi cùng anh tài xế thân thiết của cha, đi vòng quanh khắp phố thị thành phố, anh tài xế cũng vui tính, kể cho tôi nghe nhiều chuyện cười.