Chìm trong đê mê, cô không nhận ra rằng chiếc lưỡi ấm mềm của anh đã bắt đầu, từng chút từng chút một, trượt xuống.
Trong lúc cô còn đang kinh ngạc, Sở Trình Thiên đã ngậm gọn trong miệng hạt đậu hồng bé nhỏ mềm mại ở dưới cô, phả hơi thở nóng bỏng vào nơi nhạy cảm, tê tê nhồn nhột, đôi môi yêu kiều của Tô Tuệ Anh không chịu được mà run lên, trong lòng thực ra vẫn là hoang mang lắm, nhưng sự thâm tình dịu dàng của Sở Trình Thiên đã dần dần xua tan sự căng thẳng đi rồi.
Biết rằng Tô Tuệ Anh đang dần xuôi theo, Sở Trình Thiên mới bắt đầu cởi bỏ quần áo của mình và quần áo trên người Tô Tuệ Anh, sau đó nhấc cô đặt lên đùi mình, đẩy từng chút một cái du͙© vọиɠ đang cương cứng vào trong Tô Tuệ Anh.
“Trình Thiên…”
Khi cái cứng ngắc của Sở Trình Thiên chạm vào, Tô Tuệ Anh toàn thân run lẩy bẩy, cái đêm bị Hoắc Anh Tú cưỡng đoạt bỗng hiện về trong tâm trí cô.
Sở Trình Thiên tưởng rằng đã đυ.ng phải vết thương trên bụng cô, liền nhẹ nhàng dỗ dành:
“Em đừng sợ, anh sẽ nhẹ nhàng, sẽ không làm bụng em đau đâu.”
Vừa nói tay vừa xoa lưng Tô Tuệ Anh, khiến cho hai đầu núm trên bộ ngực mỹ miều lộ ra dáng vẻ mê người, một tay nhẹ nhàng giữ lấy phần eo, rồi từ từ đẩy xuống, để hai cơ thể ngập sâu vào nhau.
Tải app truyện hola đọc tiếp nhé cả nhà! “Ưm…Trình Thiên…”
Hai tay Tô Tuệ Anh bấu chặt vào gáy Sở Trình Thiên, mắt ngấn lệ nhìn gương mặt ôn nhã như ngọc của anh.
Khoảnh khắc này, gương mặt của Hoắc Anh Tú cuối cùng đã tan biến trong tâm trí cô.
Phần hạ bộ tràn đầy cảm giác sung sướиɠ và thỏa mãn, khiến cho từng tế bào trong cơ thể cô không giấu được hưng phấn.
“Em yêu à, em…khít quá…”
Sở Trình Thiên đưa lưỡi liếʍ láp đôi môi căng mọng tươi tràn của Tô Tuệ Anh, nhắm nghiền mắt lại, anh cảm thấy như bị Tô Tuệ Anh hút trọn linh hồn rồi.
“Trình Thiên…anh thật là hư…”
Tô Tuệ Anh bị câu nói gợϊ ȶìиᏂ đó của Sở Trình Thiên làm cho mặt đỏ ửng cả lên, không dám đáp lại, giờ phút này toàn thân đê mê đến tột đỉnh, cơ thể nhấp xuống, nuốt ngập đến tận gốc của Sở Trình Thiên vào bên trong.
“Ahh…”
Sở Trình Thiên phấn khích rít lên, nếu không phải nhờ thể lực anh cường tráng, thì suýt chút nữa đã phóng xa vạn dặm rồi.
“Này tiểu yêu, em cố tình đúng không, xem anh xử lý em thế nào.”
Sở Trình Thiên giận dỗi nhéo chiếc mũi xinh xắn của Tô Tuệ Anh. Hai tay nhấc cặp mông trắng mịn nhảy xuống giường, giữ nàng trên tay rồi điên cuồng thúc.
“Ahhh…”
Tô Tuệ Anh hét lên, kẹp chặt hai đùi vào Sở Trình Thiên, hai tay cũng bấu chặt gáy anh không rời, mà không biết rằng, cô như thế này khiến cho Sở Trình Thiên tốn không ít sức lực. Anh bắt đầu chạy nước rút, dùng lực nhấp mạnh hơn, sâu hơn.
“Ah…Trình Thiên…ahhh”
Tô Tuệ Anh chỉ còn cảm giác như lên mây, lâng lâng sung sướиɠ, phần thân trên được kéo về đằng sau, hai quả đào mật trước ngực cũng đung đưa theo làn tóc dài đổ xuống như thác nước, rung rinh.
“Em yêu, em đẹp lắm.”
Sở Trình Thiên cúi xuống ngậm lấy nụ hoa đào hồng hào trên những quả đào đào mật, thốt ra lời ca ngợi từ tận đáy lòng.