“Vâng!”
Tô Tuệ Anh giống như vừa nhận được đại xá nên xoay người đi ra, chỉ là lúc cô kéo cửa phòng làm việc ra thì đằng sau truyền đến giọng nói của Triệu Dân Thường: “Gọi Mễ Lạc vào đây cho tôi!”
Tô Tuệ Anh đỏ mặt rồi gật đầu như có như không, sau đó rời khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc.
Động não một chút cũng có thể nghĩ ra lúc này Triệu Dân Thường cho gọi Mễ Lạc trẻ trung xinh đẹp vào phòng làm việc là có ý gì!
Trong lòng Tô Tuệ Anh không ngừng toát mồ hôi lạnh vì Mễ Lạc, nhưng cô lại không biết rằng những gì cô lo lắng thực sự là quá thừa rồi, bởi vì Mễ Lạc vừa nghe tổng giám đốc gọi cô ta thì vẻ mặt lập tức trở lên hớn hở vui mừng như trúng giải thưởng năm triệu vậy, sau đó chạy như bay vào phòng làm việc của tổng giám đốc.
Nhiêu Ninh thì tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt nắm đấm tỏ vẻ cô ta không cam lòng và oán hận, dựa vào đâu, dựa vào cái gì mà người được gọi lại là Mễ Lạc?
Rõ ràng là cô ta dùng kế để phá hỏng chuyện tốt giữa tổng giám đốc với Tô Tuệ Kỳ cơ mà, nhưng sao người được lợi lại là Mễ Lạc.
Rõ ràng tính toán từ đầu đến cuối, cuối cùng lại làm lợi cho người khác, suýt chút nữa Nhiêu Ninh đã cắn nát hết cả hàm răng.
Nhìn thân hình kiều diễm của Mễ Lạc chạy như bay vào trong, Tô Tuệ Kỳ lại cúi đầu xuống nản lòng, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên toàn là vẻ oán hận.
“Tuệ Kỳ, cậu ra đây với tớ một chút, tớ có chuyện muốn nói với cậu.”
Bỗng nhiên Tô Tuệ Anh kéo Tô Tuệ Kỳ vào phòng làm việc riêng của mình, sau đó đóng cửa lại.
Không đợi Tô Tuệ Anh nói, Tô Tuệ Kỳ đã tự mình mở lời trước: “Tuệ Anh, cậu không cần nói gì cả, tớ biết bây giờ cậu đang khinh thường tớ, nói thực thì ngay đến cả tớ cũng đang khinh thường chính bản thân tớ đây…”
Nói xong, bỗng nhiên Tô Tuệ Kỳ ôm mặt khóc nức nở. Cả nhà tải app truyệnhola về đọc tiếp nhé!
Nghĩ đến việc Tô Tuệ Kỳ cô, một người có thành tích xuất sắc mọi mặt tốt nghiệp đại học danh giá, lý lịch lẫn dung mạo tất cả mọi thứ đều xuất chúng, cô từng có hoài bão ý chí lớn như vậy, muốn giống như một người đàn ông tạo dựng sự nghiệp lớn, nhưng thực tế lại tàn khốc như vậy, khiến cho mọi ý chí phấn đấu của cô đều biến mất hết, khiến cho cô cũng chỉ có thể trở nên giống với các cô gái thành thị, làm thư ký kiêm tình nhân của tổng giám đốc có tiền, trong lòng cô cũng khổ sở lắm chứ!
Thấy Tô Tuệ Kỳ không kiềm chế được cảm xúc như vậy, những lời Tô Tuệ Anh vốn định trách mắng cô cũng chỉ đành nuốt lại vào trong bụng, nhẹ nhàng an ủi: “Cậu với tổng giám đốc… bao lâu rồi?”
“Từ ngày thứ ba khi mình vào công ty thì đã bắt đầu rồi…”
Tô Tuệ Kỳ không muốn giấu giếm thêm gì với Tô Tuệ Anh nữa.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Triệu Dân Thường thì cô đã dần dần bị vẻ phong lưu tà mị của người đàn ông này mê hoặc, cho nên mới trong ba ngày ngắn ngủi liền sa vào thế tiến công cuồng dã của hắn.
Nghĩ đến cảnh ngày hôm đó lần đầu tiên cô với Triệu Dân Thường lén lút vụиɠ ŧяộʍ với nhau ở phòng làm việc mà khắp người Tô Tuệ Kỳ đã không chịu nổi đỏ ửng lên.
“Cái gì?”
Tô Tuệ Anh kinh ngạc: “Cậu đến tập đoàn Triệu thị sau cả tớ, nhưng chắc cũng được ba bốn tháng nay rồi, thì ra cậu với tổng giám đốc vẫn luôn duy trì mối quan hệ như vậy, tại sao cậu lại không nói cho tớ biết chứ?”
“Tớ sợ cậu sẽ khinh thường tớ…”
Tô Tuệ Kỳ cúi đầu xuống nói khẽ.
Tô Tuệ Anh thở dài một tiếng: “Vậy Hàn Phiêu, anh ấy có biết không?”
Hàn Phiêu là bạn trai của Tô Tuệ Kỳ, còn với Tô Tuệ Anh, Tô Tuệ Kỳ là bạn cùng trường, có điều lớn hơn các cô một tuổi, tính ra thì vẫn là đàn anh của các cô.
Lại càng cúi thấp: “Anh ấy không biết”.