Chương 11

Lạnh lùng liếc nhìn Hoắc Anh Tú cùng Tô Tuệ Vân, Tô Tuệ Anh thực sự không muốn ở cùng trong một không gian nhỏ như vậy với hai người bọn họ, Tô Tuệ Anh một tay đẩy cửa phòng bếp xông ra ngoài.

“Anh rể, hai người… vừa mới làm gì vậy?”

Tô Tuệ Vân ai oán nhìn Hoắc Anh Tú.

Hoắc Anh Tú đưa tay ôm lấy Tô Tuệ Vân, tay trái cách một lớp đồng phục xoa nắn lên bộ ngực đầy đặn của Tô Tuệ Vân, khóe miệng mang theo nụ cười xấu xa, nói: “Những ngày này cha mẹ đều ở đây, em có thể lấy danh nghĩa ở cùng cha mẹ mà ở lại đây, đến lúc đó chúng ta…”

Nói đến đây, anh ta cố ý ngừng lại, để lại đoạn phía sau cho Tô Tuệ Vân tự mình mơ mộng.

Tô Tuệ Vân bị anh ta xoa nắn mà lập tức mường tượng lung tung, lại nghe thấy những lời đó của anh ta, nhất thời quên mất truy xét chuyện vừa rồi, ngượng ngùng ngã vào lòng Hoắc Anh Tú, hờn dỗi nói: “Ở đây thì sao, có cha mẹ có chị ở đây, chỉ sợ chúng ta cũng không làm được.”

“Ai nói không làm được, hiện giờ không phải chúng ta đang ở đây sao?”

Hoắc Anh Tú đưa tay vào trong cổ áo đồng phục của Tô Tuệ Vân, nắm lấy nụ hoa đang cứng lên kia, vóc dáng của Tô Tuệ Vân tuy không bằng Tô Tuệ Anh, nhưng sự đầy đặn của cô ta lại ăn đứt Tô Tuệ Anh, tuyệt đối là loại to lớn khiến đàn ông không sao một tay nắm trọn được, điểm này khiến cho Hoắc Anh Tú say mê không thôi.

“A…”

Thân thể của Tô Tuệ Vân bị Hoắc Anh Tú trêu đùa liền run rẩy, hạ thân nóng rực, không khỏi khẽ ngâm một tiếng, lập tức quở trách đánh Hoắc Anh Tú, chưa thỏa mãn du͙© vọиɠ, nói: “Cũng chỉ có thể sờ soạng giống như bây giờ, thật khó chịu, người ta không muốn…”

Khóe miệng Hoắc Anh Tú nhếch lên một nụ cười giễu cợt, cô em vợ này của anh ta tuy mới có mười chín tuổi, vẫn đang học đại học, nhìn xinh đẹp thuần khiết, kỳ thực bên trong vô cùng dâʍ đãиɠ, lần trước lên giường với anh ta đã không còn là gái trinh, mỗi khi nghĩ đến điều này, trong lòng Hoắc Anh Tú lại cực kì khó chịu.

Trong lúc lơ đãng, khóe mắt thoáng nhìn thấy củ cà rốt trên thớt, trong đầu Hoắc Anh Tú liền dâng lên ý nghĩ gian ác.

“Rất khó chịu sao? Khó chịu ở đâu, có phải ở đây hay không?”



Hoắc Anh Tú đưa tay vào trong váy đồng phục của Tô Tuệ Vân, ngón tay sờ lên hạ thân của Tô Tuệ Vân, nơi đó đã ướt nước như lũ.

“Anh rể…”

Tô Tuệ Vân lại khẽ kêu, nhưng lại không nghĩ tới đột nhiên hạ thân trướng lên, một vật to lớn đột nhiên mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể cô ta.

“A…”

Tô Tuệ Vân kinh sợ kêu lên, vội vàng kẹp hai chân lại, mà cái thứ to lớn kia còn dừng lại ở trong cơ thể cô ta, vẻ mặt Tô Tuệ Vân không nhịn được mà hoang mang lo sợ: “Anh rể, anh… anh làm gì vậy…”

“Đừng hỏi, dù sao cũng là thứ có thể khiến em hết khó chịu.”

Hoắc Anh Tú tà ác vỗ vào mông Tô Tuệ Vân: “Được rồi, tiểu dâʍ đãиɠ của anh, mau ra phòng khách nói chuyện với cha mẹ em đi, ở đây có anh là được rồi.”

Tô Tuệ Vân bị anh tay vỗ như vậy, vật to lớn ở hạ thân lập tức đi sâu vào thêm một chút, khiến cô ta vô cùng kinh ngạc nhưng cũng thoải mái không thôi, nũng nịu nhìn Hoắc Anh Tú, sau đó liền nghe theo xoay eo nhỏ đi khỏi phòng bếp.

Nhìn điệu bộ rời đi của Tô Tuệ Vân rõ ràng có chút kỳ quặc, toàn thân Hoắc Anh Tú lại nóng như lửa.

Loại trò chơi phòng the biếи ŧɦái này cũng chỉ có thể chơi đùa với Tô Tuệ Vân, Tô Tuệ Anh chắc chắn sẽ không bằng lòng, hơn nữa, anh ta cũng không nỡ làm chuyện bỉ ổi như vậy với Tô Tuệ Anh.

Trong lòng của đàn ông, vợ và tình nhân, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nhưng như vậy lại rất khổ cho Tô Tuệ Vân.