Chương 16.1: Anh định làm gì?

Minh Châu lái xe dừng trước cổng trường, cổng trường vừa mở, Triệu Đại Nhạc đã từ xa chạy như bay tới, đến trước cửa xe, thấy Minh Châu, lập tức mở to mắt, hướng về Minh Bảo đang ở phía sau kêu: "Minh Bảo! Là chị gái cậu đấy.”

Minh Bảo nghe vậy liền vui vẻ chạy tới, vừa lên xe liền ríu rít hỏi: "Chị, sao chị lại lái xe tới đây? Chúng ta sau này sẽ không phải đi xe đạp nữa sao?”

Minh Châu lên tiếng: "Đúng vậy, sau này chị sẽ lái xe tới đón các em.”

Tốt quá! Minh Bảo vui vẻ hô to, ôm Triệu Đại Nhạc cùng nhau nhảy vào trong xe, kêu: "Tuyệt quá!”

Minh Châu cười nhắc nhở thằng bé ngồi xuống, cô đỗ xe ở dưới lầu công ty đòi nợ, đưa hai đứa đứa trẻ lên lầu.

Trước khi cô đi đến trường học, cô đã chế biến xong đồ ăn, Đại Hồng và Cát Phong cùng Trang Phong đã sớm đói bụng, ăn ngấu nghiến như hổ đói, họ đang ngồi trên ghế cầm tăm xỉa răng, nhìn thấy Minh Châu mang theo hai đứa trẻ đi lên, Đại Hồng liền đi tới sờ sờ đầu Triệu Đại Nhạc nói: "Triệu Đại Nhạc, em lại béo lên rồi, cẩn thận lớn lên béo ú như anh trai em đấy.”

“Nói xạo!” Triệu Đại Nhạc người tuy nhỏ nhưng khẩu khí không nhỏ, chỉ vào Đại Hồng và hét lên: "Sau này em chắc chắn sẽ vừa cao vừa đẹp trai như đại ca của em!”

Minh Châu nghe một lúc mới hiểu được, đại ca cậu bé nói đến là Cảnh Dực, tức khắc liền bị cậu bé này chọc cười.

Cảnh Dực đang đứng ở cửa sổ hút thuốc, nghe được lời của Triệu Đại Nhạc, rất nhẹ nhàng "xuy" một tiếng, xoay người lại, từ xa nhìn thấy Triệu Đại Nhạc, sau đó liền thấy Minh Châu đang cười.

Ánh mắt cô ôn nhu, khóe miệng mang theo ý cười không nhịn được, môi đỏ răng trắng, thấp thoáng má lúm đồng tiền.

Anh chậm rãi nhả ra một hơi thuốc, khói thuốc lơ lửng, ánh mắt anh có chút sâu thẳm, anh hút xong một điếu thuốc, lúc này mới đi tới, vỗ đầu Triệu Đại Nhạc, nói với cậu bé: "Cặp sách đâu, em lại không mang theo?”

"Anh à, hai anh em chúng ta đừng nói những lời không vui kia nữa." Triệu Đại Nhạc nói chuyện giống như một người từng trải khiến Minh Châu nghe xong càng không nhịn được cười.

Cảnh Dực lại xoa đầu Triệu Đại Nhạc: "Đi ăn cơm đi.”

Có Minh Bảo ở đây, Triệu Đại Nhạc ầm ĩ không chịu nổi, ăn một bữa cơm cũng không yên, mãi mới ăn cơm xong, cậu bé lôi kéo Minh Bảo xuống dưới lầu chơi game, Minh Bảo cũng lẽo đẽo đi theo, Minh Châu ở trên lầu thu dọn phòng bếp thì nghe thấy tiếng hai đứa trẻ ở phía dưới đùa giỡn.