Chương 28: Đêm động phòng

So với Triệu Diễm An thì hỉ phục của Tô Nhiễm rất đơn giản nhưng địa vị thậm thì chưa chắc đã kém hơn Triệu công chúa.

Tô Nhiễm là đích nữ phủ thượng thư lại là tài nữ nổi tiếng kinh thành nay được Minh vương rước về bằng kiệu tám người làm các công tử mến mộ nàng ghen tức đỏ mắt. Chỉ dựa vào điểm này tuy gả thấp làm trắc phi nhưng địa vị trong phủ Minh vương tuyệt đối không thấp, mẹ đẻ Tô Nhiễm mất sớm nên hậu viện, kiểm kê... Của phủ thượng thư đều do cô quản lý.

Cả hai vị tân nương mặc hỉ phục thêu hình phượng đội khăn voan đồng thời bước vào lễ đường, giờ lành đã tới bà mối đứng một bên dõng dạc hô to:

"Nhất bái thiên địa."

"Nhị bái cao đường."

"Phu thê giao bái."

Tam bái đã làm xong, mỗi một lần cúi đầu là một lần Sở Việt Trạch cảm thấy tội lỗi cứ như là hắn đang chốn chính thất nạp thϊếp vậy. Nghi lễ kết thúc hai vị tân nương được đưa về tiểu viện của mình, khách khứa đều nhiệt tình chúc mừng Sở Việt Trạch.

"Tam đệ cuối cùng cũng chịu lập gia thất vậy là vui rồi, ngươi một người ôm hai vị mĩ nhân cẩn thận tinh tẫn nhân vong đó."

"Thái tử ca nói quá rồi, ta làm sao so được với huynh. Nữ nhân ở hậu viện của huynh khéo khi còn nhiều hơn người trong phủ của ta."

"Ha ha."

Màn huynh đệ tình thâm của hoàng gia quả là không giống bình thường, tất cả mọi người ở đây đều là những kẻ mang nhiều lớp mặt nạ làm gì có ai thật lòng. Mặt ngoài còn đang chúc phúc nhưng cũng có thể đang trù ẻo hắn.

"Nhị ca ngươi xem tam ca đã có người bầu bạn rồi, chỉ còn mỗi huynh thôi."

Ôn vương cầm ly rượu cười nhạt, nhìn qua hắn rất quan tâm đến vị ca ca này nhưng chỉ cần người nào để ý một chút sẽ biết được Sở Tranh đang châm chọc Sở Việt Tuân không thể lập gia thất, không thể có người nối dõi do bị hạ độc hai năm trước.

Quả là một người tâm cơ, tuổi không lớn mà lời lẽ chẳng tầm thường. Ôn vương và Đức phi hiện đang là người được hoàng đế sủng ái nhất, tuy có chỗ chống lưng lớn nhưng Sở Tranh không phô trương thanh thế như Sở Hiện, hắn thông minh hơn nhiều. Không biết đã bao nhiêu lần gây rắc rối và cản trở Sở Việt Trạch.

...

Trời đã tối tiệc đã tàn Sở Việt Trạch đi về phía đông phủ Minh vương nơi Tô Nhiễm được sắp xếp ở đó. Viện Ninh Hòa khắp nơi treo toàn lụa đỏ và đèn l*иg, lang quân đã đến.

Sở Việt Trạch mở cửa bước vào bên trong. Tô Nhiễm đang ngồi quy củ trên giường, hắn tiến đến ngồi xuống ghế.

"Chắc Tô tiểu thư cũng biết mục đích của mối hôn sự này nhỉ."

"Ta biết."

"Vậy..."

"Vương gia không cần lo, phụ thân gả ta vào Minh vương phủ để tiện làm phụ tá cho ngài. Những chuyện khác Tô Nhiễm tuyệt đối không nghĩ đến!"

"Tốt, vậy tạm thời ngươi sẽ quản lý chi tiêu của hậu viện sau một tháng ta sẽ kiểm tra. Ngày mai quản gia sẽ đến giao sổ sách cho ngươi... Còn nữa đừng nghĩ đến việc phản bội ta, hậu quả ngươi không gánh nổi đâu."

"Vâng."

Tô Nhiễm vã mô hôi cô nghe danh Sở Việt Trạch đã lâu nhưng không ngờ hắn lại đáng sợ đến mức này, hắn mới liếc một cái mà đã nổi hết da gà lên rồi. Minh vương ngoài đời còn nghiêm khắc hơn trong lời đồn, cha Tô Nhiễm trước giờ không đứng về phe ai, nay đột nhiên Sở Việt Trạch về triều Tô Dịch Kiến trước thế lực của Minh vương cũng phải về phe hắn.

Bên phòng Tô Nhiễm yên tĩnh đến đâu thì chỗ Triệu Diễm An lại ồn ào đến đó. Triệu Diễm An nghe người hầu nói Sở Việt Trạch đến chỗ Tô Nhiễm thì tức điên lên đập phá đồ đạc trong phòng, mấy nô tì cũng không thoát được bị ăn đánh.

Triệu Diễm An không ngờ Sở Việt Trạch lại không nể mặt Triệu quốc đến vậy. Đường đường là công chúa một nước mà lại bại dưới tay một đứa tiểu thư thấp kém, một vị công chúa cao cao tại thượng mà lại phòng đơn gối chiếc đêm tân hôn.

Ả nghiến răng nghiến lợi, móng tay cắm sâu vào da thịt, trong mắt toàn là oán hận cùng tức giận.

Triệu Diễm An vứt khăn voan trên đầu xuống đất, đập phá mọi thứ trong phòng.

"Tiện nhân, bản vương phi tuyệt đối không tha cho ngươi!"

Sở Việt Trạch giao việc cho Tô Nhiễm xong thì dùng khinh công về viện Minh Dạ. Đằng sau đại viện có một suối nước nóng tự nhiên, Sở Việt Trạch vứt bộ hỉ phục đó đi rồi đi tắm. Bao nhiêu phiền muộn mấy ngày qua đều được gột rửa, ngày mai hắn không cần thượng triều do mới thành hôn. Đây là một cơ hội tốt để ở nhà nghỉ ngơi.

Sở Việt Trạch tắm xong quấn mỗi cái khăn bên hông, hắn tùy ý lấy một cái nữa lau khô tóc rồi bò lên giường nhỏ.

Tiểu Bạch vẫn chưa tỉnh lại, hắn sợ khi ngủ không cẩn thận chạm đến vết thương của cậu.