Cuộc sống ở Thiên giới thoải mái mà vui vẻ, Diệp Bạch không cần lo lắng biến thành mèo bị người nhìn thấy, bởi vậy thường xuyên lười biếng nằm ở đầu vai hoặc là trong lòng Cố Chiêu, không chịu tự mình đi nhiều nửa bước.
Phủ đệ Mục Uyển ở ngay cách vách bọn họ, khoảng cách rất gần.
Về chuyện phi thăng.
Thì ra lúc Cố Chiêu phi thăng thành công, Mục Uyển đã buông hết thảy, chuyển sang kiếp khác ở một thế gia tu tiên, hơn nữa thiên phú tính cách đều tính cực tốt, đời này không có tra nam Cố Như Hưng quấy nhiễu, Mục Uyển chỉ dùng không đến ngàn năm đã phi thăng thành tiên, ngẫm lại đúng là thời gian Cố Chiêu và Diệp Bạch làm bạn với ông Mục ở dưới hạ giới.
Các đại tiên tổ chức một hồi yến hội thay bọn họ.
Chúc mừng gặp lại.
Cũng chỉ là hai mươi mấy ‘người’ cùng nhau ăn uống tiệc tùng, chơi đùa nhốn nháo, trong lúc Lâm Kính không ngừng cọ đến bên người Lộ Đồng, bạn tiên anh ta thì phụ trách quấn quít lấy đại tiên của Lộ Đồng. Diệp Bạch liếc bên kia một cái, “Không giống như đặc biệt đến chúc mừng chúng ta, thấy thế nào đều là trong lòng có quỷ.”
Trong lòng Tiểu Miêu khó chịu, Cố Chiêu đã híp mắt lại.
Hai người để ý Lâm Kính bên kia, phát hiện đối phương quả nhiên cầm một loại tiên tửu tương đối dễ say, đang dụ dỗ Lộ Đồng uống, hơn nữa còn sắp thực hiện được.
Như vậy sao được?
Diệp đại meo không nói hai lời tiến lên mấy bước, nói hai câu đã hấp dẫn lực chú ý của Lộ Đồng.
Kế hoạch lớn của Lâm Kính thất bại, nhịn không được có chút tức giận nhìn hướng Cố Chiêu, người sau hoàn toàn không để ý tới anh ta chỉ nhìn Diệp Bạch ‘chơi’ vui vẻ.
Lâm Kính: “…”
Nếu đổi thành người khác, có tin anh ta đã sớm khiến đối phương khó chịu không, chỉ là ở hạ giới, Diệp Bạch đã ‘xây dựng ảnh hưởng thâm hậu’, lên đây cũng nghe không ít ‘lịch sử xé tiên’ của vị này, cho nên Lâm Kính chỉ có thể giương mắt nhìn, nhìn thấy cơ hội tốt cứ như vậy bị Diệp Bạch nhẹ nhàng phá hỏng, còn mang theo Lộ Đồng một đường rời đi.
Hừ! ! !
Diệp đại meo đi xa nhịn không được cuồng cười ra tiếng, phía sau Cố Chiêu thầm nói Lâm Kính này cũng thật đáng thương.
Chỉ bởi vì năm đó làm một lựa chọn sai lầm, hối hận nhiều năm như vậy không tính, thật vất vả một lần nữa nhìn thấy người, có cơ hội làm lại từ đầu, lại trăm triệu không ngờ tới đối phương lại là một tình cảm ngu ngốc, khờ dại đơn thuần không hiểu việc đời, thuần lương đến độ không nhận ra mình có thích đối phương hay không, còn phải dựa vào lý luận trên sách.
Hiện giờ phỏng chừng muốn dùng liều thuốc mạnh, để gạo nấu thành cơm, hoặc là lừa tiểu tiên say rượu, rồi lại bị Diệp Bạch phá hỏng.
Chỉ bởi vì… con meo nào đó nhất thời khó chịu!
Nói đến cùng tiểu bạn tiên trên Thiên giới ở trong lòng Diệp Bạch, chính là ‘đồ chơi’ chỉ hắn có thể xé, ngày thường cào cào hai cái, tuyệt không cho phép người khác động một đầu ngón tay. Không thấy người có liên quan đến cái chết của bạn tiên, đều bị Diệp Bạch chỉnh cho một đám hận không thể không sinh ra ở trên đời này, Lâm Kính đã xem như tốt rồi.
Bởi vì bản thân anh ta không quá cặn bã, nếu không biết lỗi, phỏng chừng đã sớm vào sổ đen của con meo nào đó.
Mặc dù tùy ý làm bậy, nhưng Diệp Bạch vẫn có nguyên tắc của chính mình.
Nhìn Diệp đại meo trước mắt vươn móng vuốt dụ Lộ Đồng, vẻ mặt Cố Chiêu không tự giác trở nên dịu dàng, trong lòng tràn đầy đều là, xem, đây là mèo nhà mình.
Diệp Bạch cực kỳ đắc ý trong lòng.
Hắn cảm thấy có hắn quấy nhiễu, con đường theo đuổi vợ của Lâm Kính nhất định dài lâu, có thể sẽ có thú vui để nhìn trong thời gian rất dài, lại không ngờ đến mấy ngày sau đã nghe được tin tức hai người muốn thành hôn, một đám đại tiên bạn tiên đang chuẩn bị lễ đường, còn có rượu cưới bánh kẹo cưới …, làm cả thiệp mời ra dáng ra hình.
Thiệt là,
Tiên giới chỉ mấy người như vậy, còn cần phát thiệp mời thông báo à!
Diệp Bạch khó chịu trong lòng, lại càng tò mò Lâm Kính thu phục người thế nào, sau khi biết được chân tướng lại thật lâu không nói gì, cuối cùng chỉ có thể thầm mắng một tiếng đê tiện.
Thì ra…
Bởi vì giá trị vũ lực giữa bạn tiên và đại tiên, đương nhiên còn có Lộ Đồng vốn không giỏi đương nhiên không phải đối thủ của Lâm Kính, anh ta giữ chặt người lại hôn lên, trường hợp đó… Kỳ thật cũng không hung tàn, Lộ Đồng chỉ tượng trưng phản kháng hai cái, hoàn toàn không kịch liệt, thậm chí còn ở bên đó nói đạo lý:
“Đây là việc người yêu mới làm, anh như vậy là không đúng! ! !”
Lời này quả thực thêm dầu vào lửa.
Tiểu bạn tiên cuối cùng bị hôn đến hít thở không thông, phản ứng nên có đương nhiên cũng có, Lâm Kính nếm đậu hủ chiếm đủ tiện nghi rồi lại một bộ chính nhân quân tử.
“Xem, có phản ứng.”
“Xem, em không chán ghét đúng không!”
“Nghĩ lại, nếu là những người khác, em có phải nói gì cũng muốn đẩy ra không!”
Sau đó…
Lâm Kính hướng dẫn từng bước, rốt cục tìm đúng mục tiêu trị tận gốc, một lần nữa tẩy não cho Lộ Đồng, khụ… Chính là dạy đối phương, như vậy kỳ thật cũng đã là thích.
Cho nên, hai người này ở bên nhau.
Nhưng dù sao Lộ Đồng sống rất hạnh phúc, Diệp Bạch cũng đã rất hài lòng.
Hôn lễ cùng ngày, vì để cho Lâm Kính biết cái giá của việc đối với Lộ Đồng không tốt, Diệp đại meo biểu diễn một tuồng tay không xé đại tiên, khiến Lâm Kính nhìn cả người đều đau.
Thời gian lại trôi qua rất nhiều năm.
Tiên nhân Thiên giới chậm rãi nhiều hơn, nhưng vẫn không thấy ông Mục, Cố Chiêu và Diệp Bạch ngẫu nhiên sẽ đi đài thăng tiên bên kia nhìn một chút, nhưng vẫn không thể đợi đến ánh sáng phi thăng.
Mãi đến khi…
“Lại có người phi thăng!”
Có tiên đi qua từ trước cửa, lớn tiếng kêu gọi, “Nhanh chóng đi xem!”
Lúc hai người Cố Chiêu và Diệp Bạch đuổi tới thì ánh sáng bảy màu tán đi, người đứng ở bên trong đang nhất nhất đảo qua trên người bọn họ, tuy rằng trẻ tuổi rất nhiều, nhưng…
“Là thật.” Cố Chiêu nhịn không được có chút vui sướиɠ.
Diệp Bạch lập tức nói: “Anh phải nhịn xuống nha!”
Tóm lại, lần trước gặp Mục Uyển đã bị chê cười một lần rồi, bọn họ không thể tái phạm lần nữa! ! !